Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 17-5
Cập nhật lúc: 2024-10-16 19:40:40
Lượt xem: 68
Hôm qua Nhị Nha ngủ chung với mợ nhỏ, cô bé và Tam Nha đều vô cùng ghen tị, bây giờ cô bé có thể giúp đỡ mợ làm việc, tâm tình Đại Nha không cần phải nói hạnh phúc như thế nào.
Thủy Lang lần đầu tiên đo kích thước cửa sổ, đi tới cầm bút viết lên giấy, lần sau không cần cô phải quay lại nữa, vừa đóng thước lại, Đại Nha đã cầm cuốn sổ tới, đưa cây bút chì lên.
Sau khi đo kích thước căn phòng, Thủy Lang đi đến bàn làm việc trong sân vườn, bắt đầu viết, ba cô bé kích động đến mức không kịp phản ứng, căn phòng bọn họ ở mấy ngày nay hiện ra trên tờ giấy, cho dù là vẽ bằng bút chì, chì đen không thể vẽ được màu xanh lá cây dưới bức tường trắng, cũng không thể vẽ được màu khung cửa sổ, nhưng vẫn khiến cho người ta đắm chìm trong ảo giác.
Sau đó, một cái giường xuất hiện dựa vào tường.
“Xoẹt, xoẹt, xoẹt.”
Trên giường xuất hiện một dãy tủ quần áo, kê sát tường, tủ quần áo thấp hơn so với tủ quần áo trong sân vườn, sau đó bên cạnh tủ quần áo xuất hiện cầu thang, đi từng bậc một thì lại xuất hiện một cái giường khác gần giống, một dãy tủ quần áo khác lại xuất hiện, khi đầu bút di chuyển, tay cầm không phải hình tròn bên dưới mà là một trái tim nhỏ và một con bướm nhỏ.
Phía dưới cửa sổ không còn ghế sofa nữa, không gian hình vuông lần lượt được vẽ ở góc trong cùng, giống như những lớp tủ thấp xếp chồng lên nhau, nối trực tiếp với mặt trên, dưới cửa sổ có một cái bàn đọc sách dài, là ở trên không trung, không có chân bàn, dưới bàn xuất hiện các ngăn kéo, sau đó ba cái ghế được vẽ ra, sau đó từng tầng từng tầng ngăn chứa ngăn tủ xuất hiện ở phía bên phải, cũng được kết nối với trần nhà.
Hơi thở của Đại Nha chậm lại, nhận ra mợ nhỏ đang vẽ gì.
Đây là bàn đọc sách!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-17-5.html.]
Hai bên chính là giá sách!
Đó là cái bàn dành riêng cho ba người bọn họ!
“Hơi thay đổi một chút.” Thủy Lang đưa cuốn sổ cho Chu Huỷ: “Chị cả, thiết kế cơ bản của căn phòng này là để thuận tiện cho chị. Tốt nhất là phòng không có chướng ngại, nhưng còn có ba cháu gái, cái giường một mét rưỡi của mẹ con chị bây giờ đã phải chen chúc rồi, sau này sẽ càng ngày càng chật, hơn nữa, giường này quá cao, trước đây em từng nhìn thấy chị dùng hai tay đi đường, lúc đó anh cả chị dâu trải sàn phòng khách để thuận tiện cho việc sinh hoạt ở nhà của chị, cho nên em đã đặc biệt thiết kế một cái giường để chị lên xuống thuận tiện mà không cần dựa vào người khác.”
Trong mắt Chu Huỷ tràn đầy kinh ngạc, cô ấy cầm cuốn sổ lên xem: "Thủy Lang, em, em, em vậy mà lại có thể vẽ tranh không không không, đây không phải chỉ là vẽ tranh đơn giản thôi dâu, em đây là thiết kế đồ gia dụng, đồ dùng trong nhà, không, không, cũng không đúng, cái này, đây thực sự là em...”
Lời nói Chu Huỷ không mạch lạc, cô ấy không biết phải diễn tả sự ngạc nhiên mình như thế nào, Thủy Lang biết cô ấy muốn nói gì, nhưng ở thời đại này, nhà ở đều được sơn một lớp tường trắng xanh, làm thêm khung cửa sổ, là coi như đã hoàn thành phần cứng, nếu có điều kiện tốt, lắp đặt thêm sàn nhà thì đã khiến người ta vô cùng ghen tị.
Không hề có một chút nhận thức nào về thiết kế nội thất, càng không có người làm ngành nghề thiết kế nội thất.
Cho nên Chu Huỷ nói không nên lời, chỉ cho rằng cô có năng lực liên quan đến thiết kế nội thất trong xưởng đồ gia dụng, đồ dùng trong nhà.
“Cũng không phức tạp lắm.” Thủy Lang đứng lên, nhìn cái giường gỗ và tủ quần áo bên cạnh: “Phá bỏ cái giường và bộ tủ quần áo này đi, em sẽ mài giũa đánh bóng lại một chút, lại quét lên một lớp dầu hạt cải, có lẽ là đủ, nếu như không đủ, có thể đến cửa hàng uy tín nhờ mua giúp hai đồ dùng cũ trong nhà rời dỡ ra, hoặc là đi cửa hàng vật liệu gỗ mua một ít gỗ, cũng không tốn bao nhiêu tiền.”
“Cái này của em vốn đã rất phức tạp rồi!" Chu Huỷ trân trọng vuốt ve tủ quần áo trên tờ giấy: “Vừa nhìn thấy đã biết là em đã bỏ công suy nghĩ kỹ càng. Ngoại trừ biết chị xuống giường không tiện, còn nghĩ tới chị mở cửa tủ quần áo không tiện nên mới đặc biệt thiết kế loại tủ mà chị ngồi trên giường cũng có thể mở được ngăn tủ, đặc biệt nhất chính là loại giường cao thấp này, cho tới bây giờ chị chưa từng thấy đồ nội thất như thế này, Thủy Lang, đầu óc của em thực sự thông minh.”
“Mợ nhỏ vẽ tranh rất giỏi.” Đôi mắt Nhị Nha lấp lánh vẻ ngưỡng mộ, cô bé nghĩ đến ngày đi mua xe lăn, ngay khi mợ nhỏ cầm bút lên, đã khiến người kia bội phục đầu rạp xuống đất.