Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 88
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:54:22
Lượt xem: 143
"Đứa nhỏ này, cháu thật sự quá hiểu chuyện, không có chuyện gì đâu mà! Lương thực và thịt trong nhà còn rất nhiều, muốn ăn thì ăn, không cần tiết kiệm, vừa đúng lúc khoảng thời gian này các cháu ở đây nên phải cho các cháu bồi bổ thân mình, một đứa trẻ như cháu không cần suy nghĩ nhiều như vậy đâu"
Tần Dư: ……
Miệng cậu ấy vụng về nên không biết nói như thế nào nữa.
Đáng tiếc là hiện tại cậu ấy không có tiền, nếu như có tiền thì có thể trả tiền cho thím.
Điều này làm cho cậu ấy nhớ lại buổi tối hôm trước đã bị trộm hai đồng tiền ở ga xe lửa, càng nghĩ càng thấy đau lòng……
Mẹ Dung còn muốn nói thêm cái gì, lúc bà ấy chuẩn bị mở miệng ra lại nghe thấy có tiếng động ở bên ngoài, ánh mắt sáng lên, "Hình như là chị dâu cháu ở bên ngoài……"
Bà ấy vội vàng đi ra ngoài, lập tức nhìn thấy con gái đúng là ở ngoài.
Nhanh chóng tiến lên hỏi, "Con gái, ba của con……" Còn sống không?
Dung Yên ngáp một cái, là một bộ dạng mới tỉnh lại, "Mẹ, ba con không có chuyện gì, con đi rửa mặt trước đây."
Mẹ Dung có chút không dám tin tưởng, bà ấy sợ bản thân mình nghe nhầm, cho nên lại hỏi thêm một câu nữa, "Ba con thật sự không có chuyện gì chứ?"
"Không sao thật mà, đêm qua tuy nguy hiểm nhưng đã vượt qua, ít nhất đã giữ lại được tính mạng, tiếp theo chính là liệu trình hồi phục, hẳn có thể chữa khỏi trước khi con trở về."
Mẹ Dung vừa nghe thấy không cần lo lắng về tính mạng, cũng biết tức là chồng của bà ấy sẽ không phải chết.
Vội vàng chắp tay trước ngực, "Ông trời phù hộ!"
Dung Yên: ……
Người là do cô cứu.
Thôi được! Đúng là do ông trời phù hộ, nếu không phải ông trời……thì cô cũng không có mặt ở đây, cũng không có bàn tay vàng, hoặc là cô tới muộn mấy ngày, như vậy thì đúng là ngay cả đại la thần tiên cũng không cứu được.
Cái này thật sự phải cảm ơn ông trời.
"Con đi rửa mặt đánh răng đây" Một ngày chỉ có thể vào không gian một lần, cô không thể vì chuyện nhỏ như rửa mặt đánh răng mà đi vào trong không gian được.
"Ừ, con mau đi đi, lát nữa ra ngoài ăn cơm." Mẹ Dung đau lòng vì vẻ mặt đầy mệt mỏi của con gái, xem ra, đêm qua con gái nhà bà ấy đã rất mệt.
Đêm qua Dung Yên không mệt, chỉ là ngủ trên cái giường nhỏ kia thì không ngủ được ngon mà thôi.
Chờ Dung Yên đi rửa mặt, mẹ Dung mới nhớ tới lời cô vừa nói……Hình như con gái nói là chờ đến khi con gái quay về thì sẽ ổn thôi. Vậy thì khi nào con gái trở về?
Bỏ qua một bên đi, chờ con gái rửa mặt xong rồi hỏi cũng không muộn.
"Tiểu Dư, ăn cơm, cháu mang chậu bánh bao này ra ngoài đi."
Tần Dư lập tức lên tiếng, bưng tô bánh bao kia đi ra ngoài nhà chính.
Rất mau Dung Yên đã rửa mặt xong, chờ sau khi đi ra bàn cơm ở nhà chính, thì thấy lại là bánh bao và cháo, nhưng mà nhìn đúng là rất muốn ăn.
"Mẹ, có cả bánh bao rau hả?
Mẹ Dung nhìn cô, "Con ăn bánh bao thịt, mẹ ăn bánh bao rau."
Con gái của bà ấy rất hiểu chuyện, biết nhường đồ ăn chay cho chính mình ăn.
"Hôm nay con thích ăn bánh bao rau" Dung Yên duỗi tay ra lấy.
Mẹ Dung trực tiếp dành lấy đồ ăn chay về tay, "Ăn đồ chay cái gì mà ăn? Bánh bao thịt còn rất nhiều, đủ cho con và Tiểu Dư ăn, đừng đưa cho mẹ. Mẹ lớn tuổi rồi, muốn ăn đồ chay……"
"Thím, chị dâu, con ăn bánh bao rau, con thích ăn bánh bao rau thím làm……" Chân tay Tần Dư nhanh nhẹn, rất nhanh đã cầm lấy, hai ba miếng đã nhét hết chiếc bánh vào miệng.
Bánh bao thịt ăn ngon, nhưng mà bánh bao rau cũng không kém.
Chị dâu và thím đều là người tốt……Làm gì có người nào không thích ăn bánh bao thịt chứ?
Dung Yên: ……?
Cô muốn ăn đồ ăn chay, sao vậy? Không được hả?
Không biết phải nói gì.
"Đến ăn cái này đi." Mẹ Dung cầm bánh bao thịt đưa cho cô, lại đưa cho Tầm Dư một cái, "Còn rất nhiều, các con đừng tiết kiệm."
Được rồi, cô cũng không cãi nữa.
Rất nhanh ba người đã ăn xong bữa sáng.
Mẹ Dung nóng vội, "Hiện tại mẹ có thể đi thăm ba con chưa?"
Dung Yên gật đầu, "Có thể, mẹ đi đi! Đút cho ba con chút nước là được, còn ăn cơm thì phải sáng mai ba mới ăn được, buổi sáng ngày mai, mẹ nấu chút cháo loãng cho ba ăn."
Những vấn đề khác……Dù sao cô vẫn ở đây, cô sẽ tự mình chú ý.
Mẹ Dung vừa nghe nói có thể đi thăm liền vội vàng đứng lên đi về phía phòng.
Sớm biết rằng có thể đi thăm, thì vừa nãy bà ấy không nên ăn cơm trước, bà ấy hồ đồ đến mức nghĩ rằng không thể đi thăm được.
Tần Dư cũng muốn đi thăm, nhưng mà cậu ấy quá hiểu chuyện nên không dám đi đến đó, mà là đứng dậy thu dọn chén đũa.
Dung Yên nhìn thấy cậu ấy chăm chỉ như vậy thì cũng không ngăn cản.
"Lát nữa chị dẫn em đi tới cửa hàng tổng hợp một chuyến." Phải đi ra ngoài mua một chút đồ vật, nếu không tự nhiên lấy ra đồ vật thì lại bất hợp lí.
Về phần mang người theo có tiện hay không, việc này thì không cần lo lắng nhiều, bởi vì đến lúc đó cô chỉ cần tùy tiện tìm một cái cớ rời đi là được.
Tần Dư vừa nghe thấy là đi tới cửa hàng tổng hợp, cậu ấy đã biết là phải tiêu tiền.
"......Hay là em không đi đâu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-88.html.]
Dung Yên vừa nghe thấy cậu ấy từ chối, có chút kinh ngạc, "Hôm qua không phải em nói nếu chị đi ra ngoài thì dẫn em đi cùng sao?"
Tần Dư nói như thế là vì sợ chị dâu ra ngoài một mình sẽ gặp phải nguy hiểm, nhưng mà đêm qua ngẫm lại thì chắc là sẽ không có nguy hiểm gì cả.
Bởi vì chị dâu của cậu ấy cực kỳ giỏi.
Cậu ấy có đi theo thì cũng chỉ là gánh nặng, còn không bằng không đi cùng.
"......Hôm nay em không muốn đi ra ngoài mà muốn ở lại trong nhà……Tuyết đang rơi." Tốt, một cái cớ hoàn hảo.
Dung Yên nhướng mày, "Thật sự không muốn đi ra ngoài sao?"
"Đúng vậy." Tần Dư nhanh chóng gật đầu.
"Thế thì thôi vậy! Lần sau lại cùng nhau đi ra ngoài." Nếu như không đi, vậy thì lại càng tiện cho chính mình, cho nên Dung Yên cũng không ép buộc.
Tần Dư vừa nghe thế liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Vội vàng bưng chén đũa đi ra ngoài.
Dung Yên đứng dậy đi vào phòng của ba thì thấy mẹ đang lau nước mắt, lập tức tiến lên, "Làm sao vậy? Ba của con không có việc gì, mẹ còn không vui mừng hả?"
"......Tất nhiên là mẹ vui mừng rồi."
Bà ấy chính là rất vui mừng nên mới khóc.
"Đúng rồi, cái này là lấy từ đâu ra vậy?" Cái mẹ Dung chỉ chính là mặt nạ dưỡng khí của ba Dung, nhìn rất kỳ quái, không giống ở trong bệnh viện.
"Mẹ, cái này là con lấy từ nơi khác, không thể để cho người ta biết, cho nên mấy ngày nay cũng đừng để người khác bước vào căn phòng này "
Đây là đồ cô lấy từ phòng y tế trong không gian, trước kia đã chuẩn bị, chỉ là số lượng không nhiều, chỉ có mười cái mà thôi.
Nếu không phải lần này không có cách nào thì cô cũng sẽ không lấy ra ngoài.
Cũng may cô đã xóa hết các chữ ở trên đó, chỉ còn lại vài chữ cái tiếng anh.
Mẹ Dung vừa nghe con gái nói như vậy thì thần kinh bà ấy lập tức khẩn trương cao độ, "Con yên tâm, ngoại trừ ba người nhà chúng ta, thì một con chuột mẹ cũng không cho nó tiến vào."
Dung Yên: ……
Cũng không cần phải lo lắng như thế.
Mẹ Dung vẫn có chút không yên tâm, "Cái này có nguy hiểm không?"
Dung Yên bật cười, "Không có gì nguy hiểm, chỉ là không tiện nói."
Nếu như không phải là ba ruột của cô, thì chắc chắn cô sẽ không dùng thứ này.
Mẹ Dung: ……
Chỗ không tiện nói mà còn không nguy hiểm sao?
Lỡ như bị người ta báo cáo thì sao? Vậy thì phải làm sao bây giờ đây?
"Đúng rồi, nếu như con trị khỏi cho ba con, đến lúc đó……con cũng chỉ mang theo một ít thuốc……"
Còn có rất nhiều chuyện cần phải sắp xếp.
Dung Yên gật đầu, "Vâng, nếu như mà có người hỏi, thì mẹ cứ nói y thuật của con là học được từ một thầy lang."
"Được." Mẹ Dung đồng ý rất dứt khoát.
"Đúng rồi con gái, khi nào thì con trở về?"
"Mùng tám con sẽ về, đến lúc đó thân thể của ba cũng không cần phải châm cứu nữa, con để lại một chút thuốc, mẹ bảo ba uống thuốc đúng giờ là được."
"Nhanh như vậy sao?" Hiện tại đã là 24 rồi.
"Mẹ, lần thi đại học này nhất định con sẽ về thành! Lần này sẽ không thi trượt nữa." Dung Yên cực kỳ tin tưởng.
Mẹ Dung vẫn có chút lo lắng, nhưng mà cuối cùng bà ấy cũng không nói ra lời đen đủi như thi không đậu, mà là nói: "Tần Dã cũng thi sao?"
Nếu như đã kết hôn, một người thi trở về, còn người kia thì như thế nào?
Xin lỗi, con chưa nghĩ xa được như vậy.
"Cùng nhau."
Khoảng thời gian trước, Tần Dã mặt dày cùng song bào thai đọc sách biết chữ với cô.
Anh có trình độ cấp ba, nếu muốn thi đại học thì lại chỉ cho anh vài chỗ trọng tâm thì hẳn là sẽ không có vấn đề gì.
Mẹ Dung vừa nghe thấy là cùng nhau liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, mặt lộ vẻ vui mừng.
"Cùng nhau là tốt nhất, chờ đến khi các con đến Kinh Thị, đến lúc đó thì ở trong nhà, Tiểu Dư và em gái của nó cũng sẽ đi học ở bên này, mẹ sẽ nấu cơm giặt đồ cho các con, vừa hay cũng có thể chăm sóc các con."
Tiền chính là vấn đề.
Cũng may hiện tại vào đại học có trợ cấp, hai người lớn thì không sao, nhưng hai đứa nhỏ……Đến lúc đó bà ấy tìm được việc làm là nhất định cuộc sống cũng có thể tốt đẹp.
Việc này chờ đến lúc đó lại suy xét cũng không muộn.
Nếu cả gia đình muốn ở cùng một chỗ, vậy thì nhất định sẽ không đủ phòng, đến lúc đó còn phải mua một căn nhà lớn hơn để cho hai người bọn họ cùng ở.
Nói thật ra thì bây giờ cô có khuynh hướng mua tứ hợp viện, đáng tiếc là tiền trên tay không đủ.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Mẹ Dung vừa nghe thấy đã nhíu mày lại.