Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 248
Cập nhật lúc: 2024-10-19 09:58:21
Lượt xem: 84
Tần Dã nhìn thấy vợ mình đã đi ra, vội vàng đến đón: "Vợ ơi, em xong rồi, em có muốn uống nước gì không?"
"Không uống, em muốn nằm một lát." Bây giờ Dung Yên chỉ muốn được nằm thoải mái.
Sắp tới trời sẽ càng ngày càng nóng, nếu như có thể lắp một cái điều hòa thì tốt rồi.
Nếu như Tần Dã cũng có thể tiến vào trong không gian, thì nó cũng là một lựa chọn không tồi.
Nếu như vậy, vậy thì buổi tối bọn họ có thể tiến vào trong không gian để ngủ.
Tần Dã nghe nói người mang thai sẽ rất dễ bị mệt.
Cho nên lúc này nghe được vợ nói muốn đi ngủ, anh vội vàng nói: "Vậy em mau lên giường đi."
Lúc trước trong lúc kích động, anh đã đi tắm rồi.
Lúc này hai người liền cùng nhau leo lên giường.
Chờ đến khi hai người cùng nằm xuống, Tần Dã không nhịn được duỗi tay sờ về phía Dung Yên.
Đối với chuyện có thêm một sinh mệnh mới, anh vẫn không thể nào tin được.
Dung Yên có thể cảm nhận được độ ấm từ bàn tay nóng rực kia, cũng có thể cảm giác được anh đang run rẩy.
Vì thế nên duỗi tay đặt trên mu bàn bàn của anh, giọng nói ôn nhu: "Tuy rằng bây giờ anh chưa cảm nhận được, nhưng mà sau hai tháng nữa, anh sẽ cảm nhận được sinh mệnh trong này đang sống."
Mãi một lúc lâu sau Tần Dã mới nghẹn ra một câu: "Cảm ơn vợ."
Dù cho có muôn vàn lời muốn nói, nhưng lời anh nói ra lại rất ít bởi vì vốn từ của anh hạn hẹp.
"Đây cũng là con của em, nhưng mà, em đúng thật là quá vất vả!"
Dung Yên không muốn nói mấy thứ linh tinh như mình không vất vả, dù sao trong bụng có một đứa bé, còn tận mười tháng nữa mới ra đời, sao có thể không vất vả được?
Cần thiết để cho ba đứa nhóc cũng phải biết là cô vất vả.
Tần Dã hôn lên trán của cô, để biểu đạt cho tình yêu sâu đậm của mình.
Anh thề ở trong lòng, nhất định sẽ đối xử tốt với vợ.
Mặc dù bọn họ đã có con, nhưng ở trong lòng anh……Không ai có thể vượt qua địa vị của vợ anh.
***
Những ngày tiếp theo, đều là chuỗi ngày dưỡng thai của Dung Yên.
Hơn nữa cô vừa mới tốt nghiệp, sau khi từ chối lời mời của bệnh viện thì có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.
Thật ra cô cũng không phải hoàn toàn rảnh rỗi.
Cô không có ý định nghiên cứu về mảng điều chế dược liệu, thuốc chữa bệnh, dù gì thuốc cũng có ba phần độc, cô vẫn cố kỵ đứa nhỏ trong bụng.
Nhưng ngày thường vẽ tranh hay viết gì đó đều không có vấn đề gì.
Vừa đúng lúc cũng có thể đảm bảo kiếm được tiền……Dù sao cũng không có ai ngại tiền quá nhiều.
Lại nói tiếp, chỉ dựa vào tiền lương của Tần Dã thì đúng là không đủ duy trì sinh hoạt của cả nhà.
Bởi vì ngày thường nhà bọn họ cũng ăn rất ngon, chất lượng cuộc sống…….của cả gia đình tương đối cao.
Lúc đầu mẹ Dung là một người rất tiết kiệm.
Tuy nhiên dưới sự ảnh hưởng và tẩy não của con gái, bà ấy cũng dần dần hào phóng hơn, không keo kiệt giống như lúc trước.
Cho nên tốc độ tiêu tiền so với những nhà khác cũng nhanh hơn.
Đương nhiên, cô cũng chưa bao giờ thiếu tiền, tiền nhuận bút cũng đã đủ cho cả nhà có một cuộc sống tương đối thoải mái, hơn nữa thường ngày bán ra không ít dược liệu trồng trong không gian và thuốc viên cô điều chế ra.
Tổng cộng lại, cũng đã thu được một số tiền không nhỏ.
Còn nhiều hơn số tiền mà người khác kiếm được.
Niên đại này hay thích nói là vạn nguyên hộ, vậy thì bọn họ chính là một trong số đó.
Không nói cái khác, chỉ tính tứ hợp viện hôm nay ông nội cho thì bọn họ cũng đã có vài căn nhà rồi.
Không chỉ có như thế, Dung Yên còn mua cho Tần Dư và Tần Mai một căn tứ hợp viện.
Hơn nữa ông nội cũng đã nói là sẽ cho mỗi người bọn họ một căn.
Ngay cả hai anh em sinh đôi, dù cho bọn họ có chưa đủ tuổi vị thành niên, thì cũng đã rất giàu có.
Nghỉ hè, Tần Dư vẫn huấn luyện ở bộ đội, chẳng qua lần huấn luyện này lại càng nghiêm túc hơn.
Mấy năm nay, chị dâu, chú và thím đối tốt với cậu ấy thì tạm thời không đề cập đến.
Cậu ấy muốn huấn luyện cho tốt, mà văn hóa cũng không được bị bỏ bê, bởi vì cậu ấy muốn thi đại học năm sau, có thể thi vào được trường đại học yêu thích.
Vốn dĩ cậu ấy muốn thi vào đại học quân đội, nhưng mà sau khi nghe chị dâu phân tích, thì cậu ấy quyết định thi vào đại học quốc phòng.
Mà vừa đúng lúc, anh cả của cậu đã tốt nghiệp đại học quốc phòng.
Nhưng mà chuyên ngành cậu ấy muốn học không giống với anh cả.
Anh cả của cậu ấy là kĩ sư máy móc.
Mà những con cháu ở đại viện đều bị Tần Dư kéo đi tham gia huấn luyện hết rồi.
Trong thời gian nghỉ ngơi, bọn họ nhìn thấy Tần Dư đọc sách thì có chút cạn lời.
Đặc biệt là Tề Toàn học kém……
Nhịn vài ngày không hỏi, hôm nay lại nhìn thấy Tần Dư vùi đầu vào sách vở trong thời gian nghỉ ngơi…….Giống như đang viết bài thi.
Việc này thì có chút quá mức.
"Anh Dư, anh liều mạng như vậy làm cái gì? Muốn thi đỗ Trạng Nguyên sao?" Thật ra sinh nhật của Tề Toàn trước Tần Dư hai tháng.
Nhưng mà ai bảo Tần Dư lợi hại chứ, bây giờ cậu ấy là người có giá trị vũ lực cao nhất trong đám cùng tuổi ở đại viện trong thời điểm hiện tại.
Bọn họ đều đánh không lại cậu ấy.
Hơn nữa, đầu óc cũng rất thông minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-248.html.]
Mà mấy người bọn họ tương lai đều phải đi vào con đường quân đội…….Cũng cùng chí hướng với nhau.
Cho nên, cậu ấy hoàn toàn xứng đáng làm lão đại.
Tần Dư liếc cậu ấy một cái: "Có em gái tôi ở đây, Trạng Nguyên sẽ đến lượt tôi sao?"
Tề Ngạn nghe thấy Tần Dư nhắc đến Tần Mai, trong nháy mắt mặt đỏ lên.
Người cũng trở nên ngượng ngùng hơn vài phần, giọng nói lại có chút lắp bắp: "Lão đại, Mai Mai cũng đã chuẩn bị một bộ đề thi cho em chứ? Em cũng muốn học tập."
Thời điểm Tần Dư ở trường học, cậu bảo vệ Tần Mai cực kì tốt.
Không cho phép bất cứ người con trai nào tới gần em gái mình.
Mà cũng là vì chuyện muốn bảo vệ em gái mà thiếu niên từng ghét học muốn c.h.ế.t lại liều mạng nỗ lực học hành, bởi vì cậu sợ bản thân lơ là một tí thôi thì sẽ không được phân học cùng lớp với em gái.
Rốt cuộc thành tích của em gái cậu luôn nằm ở vị trí đầu bảng.
Cậu nỗ lực theo đuổi, mới miễn cưỡng duy trì được thành tích ở vị trí thứ sáu.
Lúc này nghe thấy Tề Ngạn nhắc đến em gái mình, cả người thiếu chút nữa thì dựng hết lông tơ lên.
Đây là một loại phản ứng theo bản năng của Tần Dư.
Tề Ngạn nhìn phản ứng quá độ của cậu, khóe miệng không nhịn được co quắp.
Được rồi, không thể nói nữa, nếu cậu nói tiếp thì e rằng thằng nhãi này sẽ lao lên đánh cậu mất, vì vậy liền vội vàng chuyển đề tài.
“Thôi vậy, nếu anh không có thừa đề thì anh làm một mình làm trước đi, em đi trước đây”
Không đợi Tần Dư nói gì, cậu ấy đã nhanh chân chuồn đi.
Tần Dư nhìn bóng dáng chạy đi của cậu ấy mà hừ lạnh một tiếng, sau đó vùi đầu vào luyện đề…..
Thời gian hai tháng nhanh chóng trôi qua, trước khai giảng ba ngày, Tần Dư quay về nhà một chuyến.
Cậu vừa vào nhà xong, tầm mắt liền dừng trên người chị dâu……À không phải, là dừng trên bụng chị dâu.
Đôi mắt không khỏi trừng lớn, bụng của chị dâu hình như to hơn hai tháng trước nhiều.
Có phải là cháu gái cậu lại lớn thêm rồi không?
Tần Dã nhìn thấy Tần Dư nhìn chằm chằm không chớp mắt vào bụng của vợ mình, lập tức đi lên chắn trước mặt cô.
Bất động thanh sắc nói một câu: “Trên người em có mùi, đừng có làm cháu gái của em bị khó thở”
Tần Dư thử ngửi…..Thật vậy sao?
Cậu nhanh chóng đáp: “Em đi tắm rửa sạch sẽ trước.”
Phải để cho chính mình thơm ngát ngào ngạt đi gặp cháu gái mới được.
Dung Yên:....
Cô có từng nói qua đứa trẻ trong bụng mình là trai hay gái rồi hả?
Một đám ngốc này lại tự mình quyết định giới tính của đứa trẻ luôn.
Tần Dã nhìn thấy ánh mắt của vợ chuyển sang đây, lập tức đưa cái mâm qua: “Vợ ơi, em qua ăn cà chua quấy đường đi”
Gần đây Dung Yên thèm ngọt, đặc biệt thích ăn món này.
Chủ yếu vẫn là do cà chua cô trồng trong không gian ăn rất ngon.
Đứa trẻ ở trong bụng cô đúng là thèm ăn, từ lúc cô bắt đầu mang thai đến bây giờ, một chút phản ứng đều không có, ngược lại là cái gì cũng thèm, cái gì cũng muốn ăn, ăn xong còn thích đi ngủ nữa.
So với thời điểm lúc mới bắt đầu mang thai thì bụng của Dung Yên chỉ hơi lớn hơn một chút.
Nhưng mà cô tin càng về sau nó sẽ càng thêm to ra.
Đương nhiên, mặc dù sức ăn của cô tăng lên nhưng Dung Yên vẫn kiểm soát được miệng của mình, dù sao thì ăn quá nhiều sẽ không tốt cho cả cô lẫn đứa trẻ.
Cô vẫn muốn đến lúc sinh con ra có thể thuận lợi một chút, đừng quá vất vả làm gì.
Tần Dư nhanh chóng tắm rửa xong rồi chạy ra.
Cậu vây quanh người anh trai với chị dâu mình, nhưng cũng không dựa quá sát vào.
“Chị dâu, đã đặt tên cho cháu gái của em chưa?”
Dung Yên nhìn cậu một cái: “Gấp gì chứ? Bây giờ còn sớm lắm!”
Tròng mắt Tần Dư xoay một vòng, thời điểm cậu nói là cháu gái, hình như chị dâu không có phản bác thì phải.
Như vậy, có phải là cậu nên bắt đầu chuẩn bị cho cháu gái ít quà rồi không?
Chỉ là….nên chuẩn bị quà gì nhỉ?
Lúc này đến lượt cậu phải lo nghĩ.
“Trong khoảng thời gian này huấn luyện thế nào? Có bỏ bê việc học không?” Tần Dã kéo Tần Dư từ trong đống suy nghĩ lung tung rối loạn về hỏi.
Cậu vội vàng trả lời: “Không có, cả hai mặt của em đều rất tốt.”
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Tần Dư sợ bị anh trai túm lại hỏi đông hỏi tây liền vội vàng đứng lên bảo: “Em đi mở cửa.”
Cũng không biết ai lại tìm đến nhà vào giờ này.
“Hắc, biết ngay là em về rồi mà.” Tần Chân duỗi tay muốn xoa đầu Tần Dư một cái, nhưng bị cậu nhanh chân chuồn mất.
Tần Dư cực kỳ chán ghét cái thói sờ đầu này của anh họ cậu.
Cũng không biết anh ấy có tật xấu gì, mỗi lần nhìn thấy cậu lại muốn đi qua sờ đầu.
Cậu phàn nàn thì cứ phàn nàn, anh ấy ừ xong thì lần sau lại tiếp tục, không hề có ý tiếp thu nào, Tần Dư túc muốn chết.
Không thèm để ý đến Tần Chân nữa, lập tức quay đầu về sân.
Tần Chân nhìn bộ dáng của tiểu tử này thì không khỏi nhướng mày, nhưng cũng không có tức giận với thái độ của cậu, đi vào theo.
Đầu tiên là nhìn thấy mẹ Dung, anh liền hô to một tiếng: “Cháu chào cô”