Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 101:
Cập nhật lúc: 2024-09-22 14:28:03
Lượt xem: 167
Dung Yên đi vào, cô lấy quần áo của mình đi đến phòng tắm.
Tần Dã mang nước đã đun sôi vào.
"Vợ, nước sôi đã chuẩn bị xong, đổ vào trong cái thùng này sao?"
"Thùng gỗ này là anh mới làm à?" Dung Yên nhìn cái thùng gỗ rất lớn này, hơn nữa mặt ngoài còn rất bóng loáng.
Tần Dã gật đầu, "Đúng vậy, vừa đúng lúc khoảng thời gian ở nhà này rảnh, anh đã làm hai cái."
Một cái cho cô, còn một cái thì cho em gái anh.
Còn anh và Tần Dư……Bọn họ đều là nam nên không cần dùng đến.
"Cái này không tồi, đổ nước nóng vào đi!" Dung Yên sai bảo anh không một chút áp lực.
Tần Dã lập tức đổ thùng nước vào……Anh có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực ở sau lưng, điều này làm cho toàn bộ thân thể anh cứng đờ.
Hầu kết vô thức lăn lộn một chút, "......Anh đi lấy thêm nước nóng cho em."
"Được." Vốn dĩ Dung Yên tính sẽ vào trong không gian tắm rửa, nhưng mà nếu đã có nước nóng, vậy thì cô không phải tiến vào trong không gian nữa.
Dù sao mỗi ngày cũng chỉ có thể vào một lần, không cần lãng phí cơ hội này.
Lúc Tần Dã mang theo thùng nước không ra ngoài, bước chân gần như là bay……
Tần Dã biết cô vợ nhỏ nhà mình dùng nhiều nước cho nên đi gánh nước tận ba lần.
Chuyến cuối cùng, anh không đi lấy ngay.
Dung Yên thấy anh còn đứng ở đó thì không khỏi nhướn mày: “Sao, anh không đi nữa à?”
Tần Dã nhìn cô, đây là lần đầu tiên bọn họ được ở riêng với nhau kể từ lúc cô quay về.
Những lần trước bên cạnh cô lúc nào cũng có người làm anh không có cơ hội ở riêng cùng với cô.
Lý trí bảo anh mau rời đi, bây giờ anh ở chỗ này không thích hợp cho lắm, nhưng mà nhìn đến cô vợ nhỏ trắng mềm ngon miệng, lý trí không dùng được.
Anh chỉ là muốn lại gần ôm cô một cái.
An ủi nỗi nhớ nhung suốt bao lâu.
Lúc nhìn về phía Dung Yên, ánh mắt càng thêm ám trầm, người bất di bất dịch.
“Vợ ơi, anh nhớ em lắm, anh có thể ôm em một cái không?”
Dung Yên:.....
Ừm, người thành thật đều sẽ nói chuyện kiểu vậy sao?
Cô còn chưa có trả lời thì tay đã bị người nào đó nắm lấy, sau đó cả người đổ về phía sau, rơi vào trong lồng n.g.ự.c săn chắc.
Eo bị người ta siết chặt.
“Vợ ơi….” Thanh âm khàn khàn tràn đầy ủy khuất.
Dung Yên bị thanh âm này quyến rũ làm cho có hơi say.
Dựa vào trong lồng n.g.ự.c anh, Dung Yên mới nhận ra, chiều cao của hai người…..cách biệt lớn đến như vậy.
Khắp người đều bị hormone nam tính của anh xâm chiếm đến mức chân mềm thân run.
Cô ngẩng đầu lên, bởi vì khoảng cách quá gần khiến cho đôi môi vừa vặn chạm đến cằm anh.
Động tác này giống như chốt mở cho Tần Dã.
Tình cảm chôn chặt trong lòng hóa thành hồng thủy mãnh thú ào ạt xồ ra.
Anh không nhịn nữa, cúi đầu hôn lên đôi môi kia…
Vào một giây cuối cùng trước khi lý trí hoàn toàn bị phá vỡ, Tần Dã hít sâu một hơi, kiềm nén lại chính mình.
Ánh mắt có hơi tránh né.
“Vợ, em cứ tắm đi, anh ra ngoài trước đây”
Anh biết rõ nếu như bây giờ còn không rời đi thì bản thân sẽ không kìm nổi nữa.
Để lại mấy lời này xong liền không dám nhìn vào đôi môi sưng đỏ kia, chật vật chạy ra ngoài.
Dung Yên:....
Đốt lửa xong liền bỏ chạy, có phải hành vi của con người không hả?
Cô hít sâu một hơi, đè lại rung động xuống đáy lòng.
Sau đó đi khóa chặt cửa lại, tiến vào không gian.
Không còn cách nào, bây giờ cô cũng cần đi tắm để bình tĩnh lại.
Không ngờ hôn lại thích như vậy.
Cô còn tưởng người đàn ông này rất thành thật, nhưng thực ra anh không thành thật xíu nào….Chẳng qua, cô thích anh như vậy.
Lúc Tần Dã chạy ra ngoài, cũng may trong viện không có ai, vừa vặn để cho anh có thể bình tĩnh lại.
Nếu không, chỉ với bộ dáng mất khống chế vừa này….Quả thực rất xấu hổ.
Ngồi lại vài phút, để cho toàn bộ tâm tình xao động cùng phản ứng cơ thể lắng xuống, nhìn qua không khác gì bình thường, Tần Dã mới đi ra ngoài.
Mẹ Dung vừa vặn cũng từ trong phòng đi ra, nhìn thấy anh liền cười bước tới: “Con rể, mẹ có việc muốn nói với con.”
Tần Dã vừa nghe thấy mẹ vợ gọi lập tức đi qua:”Mẹ, có chuyện gì vậy?”
“Là thế này, mẹ muốn làm cho ba Yên Yên một cái quải trượng bằng gỗ để chống đi. Ông ấy đang trong thời gian tĩnh dưỡng, tốn ít sức lực là tốt nhất.”
Tần Dã thấy là loại việc nhỏ này, lập tức bảo:”Mẹ, chút nữa để con đi làm cho.”
“Ừ, được.” Mẹ Dung rất vui vẻ, lại hỏi: “Tối nay mấy đứa muốn ăn gì, buổi chiều mẹ rảnh, hay là làm bánh bao nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-101.html.]
Bà có mang theo bột mì với ít thịt khô từ thành tới, thịt lúc ướp cũng không mặn lắm, hoàn toàn có thể dùng làm nhân bánh.
“Mẹ, mẹ ngồi xe lửa vất vả nhiều ngày như thế mới tới đây thì nên nghỉ ngơi cho tốt, bữa tối để con lo, bánh bao con cũng biết làm.” Trong khoảng thời gian này anh đã tốn công luyện một ít trù nghệ, tự cảm thấy tay nghề của mình không tồi.
“Không sao, không sao, không cần đâu, mẹ nói rồi, để tối nay mẹ nấu cơm cho.” Mẹ Dung đối với người con rể này quả thực càng nhìn càng thích.
Bà có nghe qua ở dưới nông thôn trọng nam khinh nữ rất nặng, đàn ông sẽ không bước vào phòng bếp, nhưng con rể bà đối với việc này không có nề hà gì…..Khiến cho bà cảm thấy rất vui.
Một người đàn ông có thể nguyện ý xuống bếp….Phẩm tính chắc chắn rất được.
Con rể là một người đàn ông mà phải một mình nuôi dưỡng hai đứa em lớn như vậy, thật sự không dễ dàng, nghe nói lúc cha mẹ thằng bé mất thì hai đứa em mới có 7 tuổi, mà khi đó, Tần Dã cũng chỉ mới 15.
Chính con rể cũng chỉ là một cậu nhóc choai choai mới lớn mà thôi!
Nghĩ đến đây, trong mắt mẹ Dung càng thêm phần thương tiếc.
“Được rồi, đừng nói chuyện nấu cơm nữa, con đi làm gậy chống cho ba Yên Yên đi.”
Tần Dã cũng cảm nhận được mẹ vợ rất vừa ý mình nên trong lòng anh vô cùng vui vẻ.
“Vâng mẹ.”
Trong nhà không có đầu gỗ thích hợp….Vào giờ phút này, trong lòng Tần Dã chỉ có duy nhất một ý nghĩ, đó là phải làm cho ba vợ một cái quải trượng đẹp nhất, tốt nhất.
Thế là anh lấy d.a.o chẻ củi từ trên mái hiên xuống, sau đó đi ra ngoài.
Hiện tại anh muốn lên núi đi tìm đầu gỗ tốt để làm gậy.
Nghĩ đến cái hôn vừa nãy, Tần Dã kích động đến nỗi bước chân đi nhanh như gió.
Tối nay….Tần Dã tự mình tưởng tượng một chút, nghĩ xong liền cảm thấy thời gian ban ngày có phải quá dài rồi không?
Anh thật sự hận trời sao bây giờ không thể tối ngay lập tức, như vậy anh với cô vợ nhỏ có thể nghiêm túc chính đáng bàn luận chuyện phát triển giống nòi rồi.
Nhờ cái hôn kia, Tần Dã cũng cảm nhận được cô vợ nhỏ rất là nguyện ý.
Cho nên đối với chuyện tối nay được ăn thịt, cả người giống như được cho thêm sức mạnh siêu nhiên vậy, tràn trề tinh lực, dùng mãi không hết.
Lúc này cho dù có bắt anh chạy vòng quanh núi một ngày thì anh cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
Một đường đi thẳng, đến giữa sườn núi Tần Dã thực sự tìm được một cái cây thẳng tắp.
Anh lập tức chặt lấy một đoạn mang về, thời điểm sắp xuống núi đột nhiên có một con thỏ từ đâu chạy ra, trực tiếp đụng vào chân anh.
Tần Dã cúi đầu nhìn, sau đó…..Ngốc.
Đời này anh còn có thể trải nghiệm loại vận may như vậy sao?
Thế mà thực sự có thịt ăn đưa đến tận cửa?
Nhanh tay đ.â.m c.h.ế.t con thỏ kia xong liền khom lưng nhặt lên.
Nhưng Tần Dã cũng không tính cứ như vậy ôm con thỏ về, nghĩ nghĩ một lát liền chặt thêm ít củi, sau đó cẩn thận nhét con thỏ vào bên trong.
Lúc anh về đến nhà, Dung Yên đã tắm rửa xong xuôi, tóc cũng gội sạch thơm tho.
“Anh lên núi sao?”
Mặc dù thuốc của cô dùng tốt thật, nhưng cô phải thừa nhận là năng lực phục hồi của người đàn ông này cũng rất đáng kinh ngạc.
“Ừm, vợ ơi, anh nhặt được một con thỏ, để buổi tối làm thỏ nướng cho em ăn nhé.” Tần Dã bỏ củi xuống, sau đó đặt con thỏ đã bị anh đ.â.m c.h.ế.t sang một bên.
Tần Dư vừa ra tới, vừa vặn nhìn thấy cảnh này, cậu cũng nghe được lời anh trai nói, cho nên không chút kiêng kị nào bật thốt ra một câu: ”Anh, anh mới dẫm phải cứt chó ở đâu hả?”
Mặt Tần Dã nháy mắt đen lại, anh lạnh lùng quét mắt nhìn em trai mình một chút, cảm thấy thằng nhóc này thiếu đòn rồi.
Đương nhiên Tần Dư cũng cảm nhận được ánh mắt c.h.ế.t chóc đầy thân thương của anh trai ruột, hèn mọn cười một cái sau đó sửa miệng nói:
“....Không phải là tại em quá bất ngờ sao, trước kia anh ra ngoài một con thỏ cũng không gặp được, hôm nay không những gặp mà còn bắt được về luôn kìa…..” Nếu không phải là vận may cứt chó thì là cái gì?
Tần Dã:....
Nếu không phải cô vợ nhỏ vẫn còn ở đây thì anh đã sớm đi lên gõ thằng nhóc thối đó một trận rồi.
“Đi nấu nước.”
Thanh âm lạnh lẽo mang theo sự uy h.i.ế.p truyền tới, nghe có chút khủng bố, Tần Dư không dám nhiều lời nữa, vội vàng nhanh chân chuồn đi.
“Thật sự là anh nhặt được sao?” Dung Yên nhìn Tần Dã.
Tần Dã gật đầu:”Ừm.”
Mẹ Dung ở trong bếp nghe thấy Tần Dư khoe anh trai nhặt được thỏ, cũng rất tò mò, liền đi ra xem thử.
“Con thỏ này béo ghê.”
Đã rất lâu rồi Dung Yên chưa ăn thịt thỏ, nhất thời đột nhiên dâng lên cảm giác thèm ăn khó cưỡng.
Cô bảo với mẹ Dung.
“Mẹ, tối nay xào thịt thỏ ăn đi.”
Mẹ Dung liếc cô một cái: "Chỉ nghĩ ăn là giỏi thôi.”
“Không phải có câu thế này sao, trời đất bao la, ăn là lớn nhất!” Cô bây giờ chỉ thích làm cá mặn, làm cá mặn thật tốt.
Đời người cũng chỉ có như vậy, nếu có thể nằm im hưởng thụ, vậy thì quá tuyệt vời!
Trước kia, ba cô nuôi cô, bây giờ….Vẫn là ba cô nuôi cô, dù sao thì cái siêu thị khổng lồ trong không gian kia đều là đồ mà ba cô để lại.
“Có thể ăn là phúc!” Tần Dã lập tức đứng về phía vợ mình: “Nhân lúc con thỏ còn tươi thì nấu lên ăn cho ngon, mẹ, chút nữa con sẽ rửa sạch sẽ, buổi tối nướng thỏ.”
Mẹ Dung:....