Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 377
Cập nhật lúc: 2024-05-14 18:40:42
Lượt xem: 1,927
Khương Bác Tín nghe Đại hoàng tử phi nói, trong lòng cũng vô cùng buồn bã, hắn ta thật sự cảm thấy có lỗi với nữ nhi này. Nhưng hắn ta vẫn phải nói: "Không phải tất cả nam nhân đều như vậy."
Đại hoàng tử phi trầm mặc không nói, Khương Bác Tín càng thêm xấu hổ, hắn ta chỉ có thể đổi chủ đề nói: "Nghe nói đích nữ Vĩnh Ninh Hầu được dạy dỗ rất tốt, bây giờ Vĩnh Ninh Hầu từ cõi c.h.ế.t trở về, con bé đủ để xứng đôi với Anh Triết."
Đại hoàng tử phi vẫn không lên tiếng, Khương Bác Tín chỉ có thể nói tiếp: "Hơn nữa, nếu Anh Triết có thể lập hôn ước với trưởng nữ Vĩnh Ninh Hầu, liền có thể cột chặt Vĩnh Ninh Hầu với chúng ta, này cũng là tốt cho Anh Triết."
Đại hoàng tử phi nhìn xuống ngón tay của mình không nói, Khương Bác Tín thở dài nói tiếp: "Chúng ta cũng là vì muốn tốt cho Anh Triết."
"Là vì tốt cho Anh Triết, hay là vì tốt cho Khương gia?" Đại hoàng tử phi đột nhiên lên tiếng, giọng điệu lạnh lùng, "Ta đã làm quân cờ của các người rồi, các người còn muốn lấy Anh Triết làm quân cờ sao?"
"Này… Chúng ta làm sao có thể coi Anh Triết là quân cờ được? Chúng ta làm tất cả những chuyện này chẳng phải chỉ vì để Anh Triết có thể ngồi ở vị trí đó sao?" Khương Bác Tín bắt đầu cảm thấy Đại hoàng tử phi cố tình gây sự.
"Ha, tất cả đều vì Anh Triết? Vậy các người đã hỏi Anh Triết muốn gì chưa? Đã hỏi Anh Triết xem, nó có muốn ngồi vào vị trí đó hay không?"
Đại hoàng tử phi lại nhìn Khương Bác Tín, nước mắt rưng rưng: "Phụ thân, con chịu đủ mọi đau khổ vì bị người thao túng vận mệnh rồi, con không muốn nhi tử của con cũng giống như mình. Cầu xin người, bỏ qua cho Anh Triết được không? Lý Cảnh Nghiệp chẳng phải rất phối hợp với các người rồi sao? Các người kiểm soát hắn đi."
"Sao con có thể nghĩ như vậy?" Khương Bác Tín nhìn Đại hoàng tử phi nói: "Chúng ta làm vậy không phải đều vì Khương gia sao, không có Khương gia con nào có cuộc sống vinh hoa phú quý, thân phận cao quý như bây giờ?"
"Con nói con muốn như vậy sao?" Đại hoàng tử phi khóc không thành tiếng, "Có... Có đôi khi con suy nghĩ, nếu như con sinh ở một gia đình bình thường có lẽ sẽ tốt hơn. Mặc dù không có cuộc sống hào hoa, nhưng ít nhất không bị người khác xem như con cờ, cũng không phải trong lòng có khổ mà chẳng biết nói với ai."
"Con còn chỗ nào không vừa lòng?" Khương Bác Tín cảm thấy Đại hoàng tử phi vô cớ gây sự, hắn ta nói: "Chẳng phải chỉ là nữ nhân của Đại hoàng tử hơi nhiều một chút thôi sao? Con còn mong đợi một nam nhân chỉ có một mình nữ nhân là con thôi sao? Con đúng là nhàn quá hoá điên."
"Cứ cho là con nhàn quá hoá điên đi, các người muốn làm gì thì làm, đừng kéo con và Anh Triết vào." Đại hoàng tử phi nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-377.html.]
Khương Bác Tín tức giận đứng lên: "Ngữ Lan, con đừng quên, con là nữ nhi Khương gia, không có Khương gia con chẳng là cái thá gì. Nếu Khương gia vứt bỏ con, con nghĩ xem, cuộc sống của con và Anh Triết ở phủ Đại hoàng tử này sẽ thành ra thế nào."
"Con suy nghĩ cho kỹ đi, nếu nghĩ thông rồi thì khuyên Vĩnh Ninh Hầu phu nhân, bảo nàng định hôn cho trưởng nữ nhà nàng với Anh Triết. Còn nếu nghĩ không ra, vậy thì ra khỏi vị trí Đại hoàng tử phi, Khương gia lại gả một nữ nhi vào."
Nói xong, hắn ta phất tay áo rời đi.
Đại hoàng tử phi ngã quỵ trên ghế bật khóc, tại sao ông trời lại cho nàng ta đầu thai vào Khương gia chứ!
"Mẫu phi, ngoại công lại bức người sao?"
Lý Anh Triết không biết đi vào từ lúc nào, Đại hoàng tử phi nhìn thấy thằng bé lập tức ngồi thẳng dậy, lau nước mắt trên mặt, "Không phải, ta chỉ nhớ tới những chuyện buồn bã trước kia."
Nhưng Lý Anh Triết lại nói: "Mẫu phi, con đã lớn rồi, có rất nhiều chuyện con đều hiểu."
Đại hoàng tử phi nghe thằng bé nói như vậy, không kìm được nữa, ôm chầm lấy thằng bé vừa khóc vừa nói: "Nhi tử, mẫu phi sợ, sợ bọn họ lại kiểm soát tất cả mọi thứ của con như cách họ kiểm soát ta. Nếu như về sau bọn họ nâng con lên ngồi vị trí đó, tất cả mọi chuyện con đều phải nghe lời bọn họ, nhưng thời điểm đó con không nghe theo, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn. Ta chỉ nghĩ thôi đã thấy sợ..."
Đại hoàng tử phi khóc lóc, Lý Anh Triết không biết nên làm thế nào, thằng bé giơ tay lên nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Đại hoàng tử phi nói: "Mẫu phi, chúng ta không nghe lời của ngoại tổ phụ bọn họ."
Đại hoàng tử phi ôm thằng bé vừa khóc vừa lắc đầu, trong lòng Lý Anh Triết cảm thấy buồn bã, chỉ có thể nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng ta an ủi. Một lúc sau, Đại hoàng tử phi ngừng khóc, buông Lý Anh Triết ra, ánh mắt kiên quyết nói: "Bọn họ muốn con định thân với trưởng nữ của Vĩnh Ninh Hầu để lôi kéo Vĩnh Ninh Hầu."
Lý Anh Triết cau mày, Đại hoàng tử phi lại nói: "Cũng được thôi, vậy con liền lấy trưởng nữ của Vĩnh Ninh Hầu, xem bọn họ có chống lại được Vĩnh Ninh Hầu hay không."
Lý Anh Triết không hiểu ý nàng ta nói là gì, Đại hoàng tử phi cũng không giải thích với thằng bé, nói: "Mẫu phi sẽ không hại con, hơn nữa thân phận trưởng nữ của Vĩnh Ninh Hầu cũng xứng với con."
Lý Anh Triết đanh mặt không nói, thằng bé cảm thấy chuyện mẫu phi muốn làm không tốt lắm, nhưng thằng bé cũng không biết làm thế nào để ngăn cản.