Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 238
Cập nhật lúc: 2024-05-11 22:07:23
Lượt xem: 2,582
Ba hài tử mặc dù đều có khuyết điểm, nhưng không phải không có thuốc cứu. Gia sản Hầu phủ hùng hậu, nàng không có áp lực kinh tế, hơn nữa, cả hầu phủ đều nghe lời nàng nói.
Còn nữa, nàng không phải nguyên thân, không có tình cảm sâu đậm với Tiêu Hoài. Nói câu không có khả năng xảy ra, nếu một ngày nào đó Tiêu Hoài sống lại, mới thật sự là thảm hoạ đối với nàng. Một nam nhân yêu tiền thân sâu đậm, sao nàng có thể muốn? Nhưng dù không muốn, nàng lại chiếm giữ thân phận này.
Nhưng đây chỉ là nàng nghĩ mà thôi, xác suất xảy ra loại chuyện này là rất thấp. Mà trong sách, Tiêu Hoài thực sự đã chết.
Suy nghĩ lung tung trong đầu, nhưng miệng vẫn tán gẫu với Đường đại phu nhân. Đường đại phu nhân lại nói về chuyện Thất hoàng tử, Đường Thư Nghi tỏ ý đã hiểu. Sau đó Đường đại phu nhân kể chuyện liên hôn giữa Đường gia và Lê gia cho nàng nghe.....
Hai cô tẩu nói chuyện cả buổi sáng, Đường đại phu nhân ở lại ăn trưa rồi mới về.
Buổi chiều, Đường Thư Nghi gọi Ngưu Hoành Lượng đến, thương lượng với hắn chuyện chọn thị vệ đi theo Tiêu Ngọc Thần ra ngoài ngao du.
"Ý ta là, tìm hai ngươi thân thủ giỏi tính tình nhanh nhạy một chút." Đường Thư Nghi nói.
Ngưu Hoành Lượng suy nghĩ một hồi, "Thị vệ trong nhà phủ căn bản là do Hầu gia chọn từ Tây Bắc quân ra, đều đã lên chiến trường, hộ tống Đại công tử ra ngoài hẳn là không có vấn đề gì."
Đường Thư Nghi nghe vậy suy nghĩ một chút, "Vậy chọn hai người có thân thủ tốt nhất, chọn xong thì đưa đến viện của Ngọc Thần, làm quen một chút."
"Vâng."
Ngưu Hoành Lượng nhận phân phó xong liền rời đi, Đường Thư Nghi nghĩ có nên tìm một đại phu đi cùng hay không. Tuy nhiên, chuyến đi lần này, Tiêu Ngọc Thần nhất định dẫn theo Trường Phong Trường Minh, lại thêm hai thị vệ, còn có Quan Nghi Niên và tuỳ tùng của hắn, tính lên cũng đã bảy tám người rồi, thêm người mục tiêu sẽ quá lớn.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nên bỏ đi. Vốn dĩ là muốn ra ngoài rèn luyện, mọi thứ đều chuẩn bị tốt, còn gọi gì là rèn luyện?
Ăn tối xong, người một nhà ngồi lại nói chuyện với nhau, Đường Thư Nghi liền nói chuyện này. Tiêu Ngọc Thần nghe xong, vẻ mặt bất lực, "Mẫu thân, con định chỉ mang theo Trường Phong và một thị vệ, người nhiều ngược lại không thuận tiện."
Đường Thư Nghi nghĩ đúng là như vậy, nói: "Những thứ như y phục không cần mang nhiều, khi cần tuỳ tiện mua là được rồi."
Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng nàng vẫn lo lắng. Thời hiện đại trị an tốt đến như vậy, đi lại ăn ở đều thuận tiện, một hài tử mười bảy tuổi ra ngoài người lớn còn có chút lo sợ, nói gì đến thời cổ đại lạc hậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-238.html.]
Nhưng cho dù có lo lắng đến đâu, hài tử nên ra ngoài vẫn phải ra ngoài.
"Đi ra ngoài ngao du chứ không phải bảo con đi chịu khổ," Đường Thư Nghi lại nói: "Bạc của nhà chúng ta trong Thông Đạt tiền trang cũng không ít, khi nào cần bạc cứ đến tiền trang lấy là được."
Tiêu Ngọc Thần gật đầu: "Nhi tử biết, mẫu thân không cần lo lắng."
Lúc này, Thuý Vân từ bên ngoài vén rèm đi vào, nói Triệu quản gia đang ở bên ngoài, có chuyện cần báo cáo. Đường Thư Nghi nghĩ có thể đã điều tra chuyện của Tô Bính Thương, lập tức bảo Triệu quản gia vào. Quả nhiên, đúng như nàng nghĩ.
Triệu quản gia nói: "Tô Bính Thương có một tỷ tỷ cùng mẹ tên là Tô Ngọc Cầm, mấy năm trước gả cho một vị cử tử từ Giang Nam tới thi, Diệp Thành Tế. Diệp Thành Tế này thi rớt kỳ thi xuân năm đó, vốn định về nhà tiếp tục chuẩn bị cho khoa cử, đúng lúc đó lại gặp đương một người đồng hương, người đồng hương này là phụ tá trong phủ Nhị hoàng tử."
"Diệp Thành Tế cũng có chút tài năng, vị đồng hương kia liền tiến cử hắn ta cho Nhị hoàng tử. Được người giới thiệu lấy tỷ tỷ của Tô Bính Thương - Tô Ngọc Cầm. Theo điều tra của lão nô, Tô Bính Thương có quan hệ vô cùng thân thiết với Diệp Thành Tế."
"Ta liền nói Tô Bính Thương có quan hệ với Nhị hoàng tử." Tiêu Ngọc Minh nghe Triệu quản gia bẩm báo, nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Châu đều mang theo oán hận, rất có khả năng cái c.h.ế.t của phụ thân bọn họ là do Nhị hoàng tử gây ra.
Mà Đường Thư Nghi lại một lần nữa cảm thấy Nhị hoàng tử nhất định phải chết. Có một kẻ thù như vậy, ai biết sau này hắn ta sẽ sử dụng loại thủ đoạn âm độc nào. Nhưng bây giờ không phải là lúc, mà chuyện này nhất định phải trù tính lâu dài.
Cho dù Nhị hoàng tử có ngu ngốc vô năng đến thế nào, đó cũng là nhi tử của Hoàng đế. Hoàng để có thể ghét bỏ hắn ta, nhưng tuyệt đối không để người khác sát hại hắn ta.
"Tiếp tục tra Tô Bính Thương, xem còn bỏ sót thứ gì không." Đường Thư Nghi phân phó Triệu quản gia.
Triệu quản gia đáp lời rồi đi ra ngoài, Đường Thư Nghi nhìn ba huynh muội, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Các con không thể bốc đồng, Nhị hoàng tử phải chết, nhưng phải suy tính lâu dài."
Giết c.h.ế.t nhi tử của Hoàng đế, có một chút sai sót liền có thể bị tru di cửu tộc.
Mặc dù trong lòng ba huynh muội hận đến không thể hận hơn, nhưng vẫn nghiêm túc gật đầu.
Đường Thư Nghi thấy vậy liền yên tâm, lại nói: "Về sau nên làm gì thì làm cái đấy, chuyện này không thể để lộ ra bên ngoài dù chỉ một chút."
Ba huynh muội lần nữa nghiêm túc gật đầu, Đường Thư Nghi không nói đến chuyện này nữa, lại nói về chuyến đi của Tiêu Ngọc Thần, mãi đến tận khuya, cuộc nói chuyện của cả nhà mới kết thúc. Sau khi ba huynh muội rời đi, Đường Thư Nghi đi vào phòng tắm tắm rửa.
Tựa vào thùng tắm, đầu nàng nhớ lại mọi thông tin về Nhị hoàng tử và Lương quý phi, nhưng sau khi nghĩ đi nghĩ lại, nàng cảm thấy hai người này sẽ không thông đồng với địch quốc.