Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - 553
Cập nhật lúc: 2024-05-17 06:02:21
Lượt xem: 2,019
Tuỳ tùng lắc đầu: "Nô tài không biết, Tiêu nhị công tử không nói."
Ngô đại lão gia đen mặt đi tới đi lui trong phòng, Ngô đại phu nhân ngồi bên cạnh, trong lòng lại cảm thấy sảng khoái. Nếu như tiếp theo Tiêu Ngọc Minh tiết lộ tư tình của đôi cẩu nam nữ này thì tốt rồi. Chỉ là nghĩ đến việc sẽ liên luỵ đến cặp nhi nữ của mình, nàng ấy lại lo lắng.
"Bây giờ ngươi đi gặp Đinh Quốc Công phu nhân, cầu xin nàng." Ngô đại lão gia đứng trước mặt Ngô đại phu nhân nói.
Nhưng Ngô đại phu nhân ngồi đó không nhúc nhích, nàng ấy nói: "Phân một nửa đồ vật mà lão thái thái và lão thái gia để lại cho nhi tử nữ nhi của ta."
"Ngươi...." Ngô đại lão gia chỉ vào Ngô đại phu nhân, nghiến răng nói: "Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Trong nhà nhiều hài tử như vậy, làm sao có thể phân cho bọn họ một nửa đồ vật."
Ngô đại phu nhân dựa lưng vào ghế, "Vậy ngươi bảo Nhị phu nhân đi đi! Nàng ta biết nói chuyện, biết làm việc, nói không chừng có thể làm Định Quốc Công phu nhân vui vẻ. Không lấy lòng được Định Quốc Công phu nhân cũng không quan trọng, có thể lấy lòng Định Quốc Công cũng được.”
"Ngươi..." Ngô đại lão gia giơ tay lên, định tát vào mặt Ngô đại phu nhân, Ngô đại phu nhân ngẩng đầu lên, cười lạnh nói: "Ngươi dám đánh, vậy thì cá c.h.ế.t lưới rách. Dù sao ta sống cũng không khác c.h.ế.t là bao."
Ngô đại lão gia hạ tay xuống, hít một hơi thật sâu, hạ giọng nói xuống: "Nàng ấy là người góa chồng, làm sao ra ngoài ngoại giao?"
"Ta muốn một nửa di sản của lão thái thái và lão thái gia." Ngô đại phu nhân nói: "Ngươi tự mình suy nghĩ đi, nói không chừng chuyện ngày mai Tiêu nhị công tử nói ra chính là..."
Chính là cái gì? Không nói cũng hiểu!
"Nếu ngươi không làm được chuyện thì sao?" Ngô đại lão gia nói.
Ngô đại phu nhân: "Nếu ngươi thấy ta không làm được, vậy để người khác đi đi!"
Ngô đại lão gia đứng đó, trầm mặc một lúc rồi nói: "Được, cho ngươi một nửa."
Ngô đại phu nhân ngồi thẳng dậy, "Đưa ngay bây giờ."
Ngô đại lão gia nghiến răng, "Được."
Nói rồi hắn ta đi ra ngoài, Ngô đại phu nhân nhìn bóng lưng hắn ta cười lạnh: "Nhị phu nhân của chúng ta hẳn là lại sắp khóc ngập kim sơn rồi."
Bên này, Ngô đại lão gia đi đến một viện hẻo lánh, không lâu sau một nữ nhân mỹ mạo yếu liễu cành tơ đi tới. Nhìn thấy hắn ta, nữ nhân xinh đẹp xoay eo hành lễ, sau đó nói: "Biểu ca không ở trong viện của Đại phu nhân, tìm ta có chuyện gì!"
Ngô đại lão gia nghe thấy những lời nói ghen tị của nàng ta, đột nhiên cảm thấy có chút không kiên nhẫn. Trước đây, chỉ cần hắn ta đến viện của Đại phu nhân, nàng ta sẽ luôn nói những lời như vậy, lúc đó cảm thấy là tình thú, bây giờ lại cảm thấy phiền phức không thôi.
Tuy nhiên hắn ta vẫn kéo nàng ta đến ngồi bên cạnh, nói: "Chuyện bên ngoài hẳn là nàng cũng nghe rồi, đầu tiên là chuyện Tiểu Lục là ma cờ b.ạ.c bị truyền ra ngoài, bây giờ lại là chuyện lão Tam có ngoại thất. Tiêu nhị kia còn nói rõ, vẫn còn tin tức càng lớn hơn về Ngô gia ta, nếu như tin tức đó là nàng và ta..."
Ngô nhị phu nhân vẻ mặt lo lắng, nắm lấy tay Ngô đại lão gia, nước mắt lưng tròng nói: "Biểu ca vậy phải làm sao đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/553.html.]
Ngô đại lão gia vỗ vỗ tay nàng ta, "Ta bảo phu nhân đến cầu xin Định Quốc Công phu nhân."
Ngô nhị phu nhân bật khóc: "Ta không giúp được biểu ca."
Ngô đại lão gia vỗ vỗ lưng nàng ta, "Ta biết biểu muội nàng rộng lượng, phu nhân nói chia một nửa di sản của lão thái thái và lão gia tử cho nàng ấy, nàng ấy mới đi phủ Định Quốc Công. Sổ sách ở trong tay nàng, nàng cầm ra đây, ta phân cho nàng ấy một nửa."
Ngô nhị phu nhân sững sờ nhìn Ngô đại lão gia, qua một lúc sau mới nói: "Biểu ca, đồ vật của lão thái thái và lão gia tử là của mọi người, làm sao… làm sao đưa cho đại phu nhân một nửa?"
Lông mày Ngô đại lão gia nhíu chặt lại, "Ta là trưởng tử, nếu phân gia, những thứ đó cũng nên chia cho ta một nửa."
Ngô nhị phu nhân không thể tin được mà nhìn Ngô đại lão gia: "Biểu ca, vậy còn ta thì sao? Tiểu Lục thì sao? Chàng từng nói sẽ coi Tiểu lục như thân nhi tử của mình."
"Vậy nàng nói phải làm sao?" Ngô đại lão gia không kiên nhẫn nói: "Nếu sự tình của chúng ta bị lộ ra ngoài, nàng nói ta nên làm gì?"
Ngô nhị phu nhân ấm ức khóc lên, Ngô đại lão gia không kiên nhẫn đứng dậy: "Nhanh đi lấy sổ sách ra đây, đưa đồ vật cho nàng ấy sớm, để nàng ấy sớm qua phủ Định Quốc Công."
Ngô nhị phu nhân nghiến răng, rơi nước mắt đi ra bên ngoài, sau đó quay về viện mình lấy sổ sách.
Bên này, Ngô đại lão gia về thư phòng, đi được nửa đường thì thấy Ngô tam phu nhân khóc lóc cào cấu khuôn mặt Ngô tam lão gia, Ngô tam lão gia đẩy nàng ấy ra đi đến trước mặt hắn ta: "Đại ca, đệ muốn hưu bát phụ này."
"Được! Ngươi hưu đi! Để mọi người nhìn xem Ngô gia các ngươi là loại gia đình gì. Vì một ngoại thất mà hưu thế...."
Ngô tam phu nhân vừa khóc vừa la hét, Ngô tam lão gia chỉ vào nàng ấy la mắng, nhất thời Ngô gia loạn thành nồi cám heo.
Phủ Định Quốc Công.
Đường Thư Nghi đang chuẩn bị đồ vật cho Tiêu Ngọc Thần đi thi. Hội thi ở Đại Càn chia làm ba đợt, mỗi đợt thi ba ngày. Cũng có nghĩa là thí sinh phải ở trong phòng thi ba ngày. Cho nên, nàng phải chuẩn bị đồ ăn đồ dùng trong ba ngày.
Lúc nàng đang bận, Triệu quản gia đến bẩm báo: "Ngô đại phu nhân cầu kiến."
Đường Thư Nghi không thèm nghĩ nói: "Không gặp."
Không cần nghĩ cũng biết Ngô đại phu nhân đến đây để làm gì, có vài người tự mình cho rằng cảm thấy chính mình làm sai chuyện gì đó, chỉ cần đến xin lỗi là có thể được tha thứ.
Triệu quản gia hành lễ rồi lui xuống, đến của phủ nói với người của Ngô phủ: "Phu nhân nhà ta nói không gặp."
Quản gia ngô phu nghẹn họng, không thèm tìm một lý do, trực tiếp nói không gặp!
Mà Ngô đại phu nhân ngồi trong xe ngựa nghe xong liền nói: "Đi thôi."
Kết quả này nàng ấy đã nghĩ tới, hơn nữa cho dù Hoàng hậu nương nương bây giờ muốn gặp Định Quốc Công phu nhân, người ta chưa chắc đã gặp. Chỉ có Ngô đại lão gia cảm thấy, Ngô gia bọn họ vẫn còn là Ngô gia như lúc ban đầu.