Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Sách Thành Nữ Phụ Nghèo Hèn Nuôi Bốn Con - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-11-14 14:59:49
Lượt xem: 452

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Chi Tử c.h.ế.t nhưng đứa bé Đản Tử vô cùng đáng thương.

Tuy Đản Tử Khương Chi Tử sinh nhưng trong thôn Khương Gia, bé còn nhận tình cảm của hơn . Từ nhỏ, là một đứa trẻ lời, thỉnh thoảng còn chạy khúc ngoặt của con sông lớn núi để bắt cá phụ giúp .

Dù Đản Tử thường xuyên những đứa trẻ khác học theo lớn trong nhà mấy lời độc ác với nhưng Đản Tử cũng tức giận.

Có một lớn tuổi lẻ loi ở trong thôn hảo cảm với Đản Tử, thấy bé đều kìm mà cảm thán. Một đứa bé ngoan thế sinh từ một phụ nữ mang đầy tiếng như Khương Chi Tử.

Nhắc đến tình cảm của Khương Chi Tử đối với Đản Tử cũng phức tạp.

từng xem đứa nhỏ như một con bài , chờ mong đàn ông về đón và con nhưng đồng thời cũng hận đứa nhỏ hủy hoại cuộc đời cô , khiến cô rơi cảnh khốn khổ thế .

Từ đến nay cô cho phép Đản Tử gọi , thái độ giống như đang tự lừa dối .

Trải qua một thời gian dài, cô thèm quan tâm đến Đản Tử nữa, nhưng Đản Tử là đứa bé hiểu chuyện, thể tự tìm đồ ăn, một già trong thôn thấy đáng thương nên bố thí khoai lang cho .

Đáng tiếc, hầu hết khoai lang đều bụng Khương Chi Tử.

Hai ngày , Khương Chi Tử thương ở đầu, cô mê mang giường mất một ngày, Đản Tử ngoài tìm chút thức ăn về mới giúp cô c.h.ế.t đói giường.

cho dù như Khương Chi Tử cũng vượt qua , đó là Khương Chi đến đây.

Suy nghĩ , Khương Chi chỉ cảm thấy đầu lưỡi đắng chát.

Thì việc cô trọng sinh cũng báo .

Trước một ngày ngã xuống sườn núi, Khương Chi từng mơ một giấc mơ, trong mơ tất cả những hành vi của cô trùng khớp với tác phong của Khương Chi Tử, nghĩ thì thấy trong giấc mơ cũng chính là hình ảnh lóe lên trong đầu Khương Chi Tử khi cô đang cận kề cái chết.

Khương Chi nhớ cảnh tượng thấy trong mơ, cô ngẩng đầu Đản Tử, trong lòng cảm thấy kỳ lạ.

Hình như đứa nhỏ thật sự do cô sinh .

Đứa nhỏ bốn tuổi nhưng gầy gò, nhỏ bé như mới hai ba tuổi.

Khương Chi thở dài một . Mặc kệ nguyên chủ của cơ thể tiếng đến nhưng nếu bây giờ cô nhận lấy cuộc sống , đổi tất cả, để cuộc sống vốn khốn khổ phát triển theo phương hướng hơn.

“Ùng ục.”

Một loạt tiếng bụng sôi vang lên khiến Khương Chi cũng sững sờ.

Trong nháy mắt, cô thấy gương mặt Đản Tử đỏ bừng, Khương Chi khẽ một tiếng. , bây giờ nghĩ nhiều cũng vô dụng, chuyện cần giải quyết ngay mắt chính là vấn đề no ấm, nếu ngay cả một miếng cơm no cũng giải quyết thì đừng đến những việc khác.

Đản Tử e dè kéo tay Khương Chi, thể nhận vẻ sợ hãi gương mặt đứa nhỏ.

Cậu nhỏ giọng : “Mẹ, con ăn ít, đừng bán con , ? Nếu con cũng bán , chỉ còn một thôi.”

Vừa thấy lời , sắc mặt Khương Chi Tử chợt đổi.

Một lúc lâu, cô cũng thể tìm thấy giọng của : “Cũng? Mẹ bán ai ?”

DTV

Đản Tử dáng vẻ của Khương Chi dọa cho mặt mày trắng bệch, cả bé run rẩy, đầu cúi thấp, dám nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-nu-phu-ngheo-hen-nuoi-bon-con/chuong-7.html.]

Khương Chi hít sâu một , cố gắng để bản bình tĩnh , cô đè thấp giọng, nhẹ nhàng : “Đản Tử yên tâm! Cho dù thế nào cũng bán con. Con ngoan ngoãn cho , bán ai ? Trong thoáng chốc nhớ gì cả.”

Lúc chuyện, giọng của cô cũng run lên.

Đản Tử run rẩy ngẩng đầu lên, ngập ngừng : “Mẹ, từ đến nay cho phép con nhắc đến.”

Khóe miệng Khương Chi co giật, cổ họng khô khốc : “Đừng sợ, .”

Đản Tử mấp máy cái miệng nhỏ nhắn, lâu đó mới chịu rõ đầu đuôi.

Sau khi xong, Khương Chi cũng trợn mắt há mồm, thầm nghĩ: Khương Chi Tử, cô đúng là một kẻ khác gì súc sinh!

Thì đây Khương Chi mang thai tư.

Sống ở thời đại thiếu thuốc men , Khương Chi Tử thể bình an sinh bốn đứa bé cũng là may mắn.

Mấy đứa nhỏ chật vật sống với Khương Chi Tử đến lúc hơn hai tuổi, lúc còn chế độ công tính điểm như nữa, Khương Chi Tử chịu đói nữa, đạo đức cơ bản cuối cùng cũng mất, cô dùng con để đổi lấy thức ăn, lượt bán từng đứa bé cho .

Khương Chi Tử bán mỗi đứa bé đổi lấy một trăm cân hạt kê.

Dần dần cô xem nhẹ việc bán con thế , trong đầu cô xem chuyện bán con đổi thức ăn là việc lợi cho cả hai.

Khương Chi đến chuyện mà chấn động vô cùng, một lúc lâu cũng tỉnh táo .

Khương Chi Tử ham hư danh, cô thể nhịn.

Khương Chi Tử kết hôn con, cô cũng thể nhịn.

!

Khương Chi Tử bán con . Khương Chi nhịn . Đồ cặn bã !

Thế mà cô sống bằng cơ thể của một cặn bã thế ? Không! Khương Chi Tử con !

Khương Chi hít mấy , cố gắng kiềm chế cơn giận phun trào trong . Cô hỏi: “Đản Tử, con Khương Chi… Mẹ, bán mấy của con ở ?”

Đản Tử là đứa nhỏ nhất trong bốn đứa bé.

Tuy Khương Chi thành kẻ cặn bã nhưng chuyện xảy , cô cũng chỉ thể chùi m.ô.n.g cho “chính ”, sửa chữa lầm, đó từ từ đền bù, tuyệt đối bỏ mặc con cái của , thể để chúng bán như những món hàng.

Đời , cô ít tin tức mấy đứa bé bán , quả thực giống như đang thăm dò phòng tuyến cuối cùng của tính .

Nghe Khương Chi hỏi, nghĩ đến sự đổi hôm nay của , đôi mắt u tối của Đản Tử như sáng hơn nhưng lập tức ảm đạm trở .

Cậu bé : “Mẹ, tìm các trở về ?”

Khương Chi gật đầu, chắc chắn: “Tất nhiên! Trước sai, nhất định tìm các con trở về!”

Đôi mắt của Đản Tử nóng lên, bé giơ tay xoa mắt, đó lắc đầu, nức nở : “Mẹ, con chỉ ba bán trong trấn nhưng cả và hai bán ở , lúc đó tránh cho con .”

Lúc lời , giọng của Đản Tử như mang đầy bi thương và oán trách.

Loading...