Xuyên Sách Thành Nữ Phụ Nghèo Hèn Nuôi Bốn Con - Chương 47
Cập nhật lúc: 2024-11-15 02:31:25
Lượt xem: 466
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhận thấy ánh mắt của Thi Liên Chu, Khương Chi lập tức ngừng , trong lòng rơi lộp bộp một tiếng.
Cô mỉa phẩy tay: “Cái gì đó, thật đều là vớ vẩn, bộ phim nhất định sẽ thành công.”
Lúc , giọng của Trương Nhân mang theo chút ghen tuông : “Đồng chí Khương thật là chủ kiến, nếu kết hôn ở nhà giữ đứa trẻ, thì thật thể tới xưởng sản xuất phim để việc.”
Cô chứng kiến hai “Nói chuyện vui vẻ” thì trong lòng thực sự thoải mái, nhưng nghĩ đến đối phương là một phụ nữ quê kết hôn, cảm thấy sự đố kị và ghen tị của bản thật nực .
DTV
Khương Chi nhướng mày cô một cái.
Ngược cô quan tâm Trương Nhân ghen , nhưng lời của đối phương giúp cô, cô lập tức chút ngại ngùng trả lời: “ , con thật sự là trói tay trói chân, việc thì thôi bỏ , chăm sóc gia đình.”
Lời của Trương Nhân xem như bày cho cô một lớp sương mù, xây dựng cho cô một hình tượng phụ nữ gia đình con.
Như Thi Liên Chu sẽ nghĩ cô là đó của bốn năm .
Tuy rằng Thi Nam Châu sống ở trong thôn nhiều năm, cũng hiểu tình hình của nguyên chủ, nhưng theo thông tin tiết lộ trong tiểu thuyết, tính tình của Thi Nam Châu và Thi Liên Chu đều là nhiều chuyện, sẽ ngầm thảo luận chuyện riêng của cô.
Trương Nhân Khương Chi tiếp lời của cô , nụ mặt ôn hòa .
Mắt của Thi Liên Chu đặt màn hình phim, hỉ nộ.
Mỗi ôm một tâm sự riêng xem phim.
Sau khi bộ phim kết thúc, trời tối hẳn.
Mọi ngoài, Tiểu Qua còn đắm chìm trong nội dung của phim, trong lòng sinh khát vọng : “Mẹ , đây thật sự hỗn loạn như ? Ngày nào cũng đánh , những đứa trẻ còn ăn cơm ?”
Nghe Tiểu Qua , Khương Chi mới nhớ tới trong phim một ít tình tiết phù hợp với trẻ em.
Cô thở dài, vươn tay xoa đầu bé, trả lời.
“Thầy An!”
Tiểu Qua khỏi rạp chiếu phim thấy An Thiên Tứ ở cửa.
Anh dài ngọc , mặt luôn nở nụ , hàm răng trắng vô cùng bắt mắt, dáng vẻ thật vô cùng xuất sắc phù hợp là đối tượng để lựa chọn, một ít nữ công nhân còn tạo thành một nhóm để đùa ghẹo .
An Thiên Tứ thấy Tiểu Qua, càng tươi hơn, vẫy tay gọi: “Nam Qua!”
Cố Tuyển nắm tay Thi Nam Châu, thấy thanh âm đầu , tò mò hỏi: “Đồng chí Khương, đây là ba của đứa bé ? Sao kêu là thầy? Nhìn đứa bé cũng thấy giống lắm.”
Thi Nam Châu mở miệng, định chuyện Khương Chi ha hả.
Bầu khí trở nên yên tĩnh.
Thi Liên Chu ở bậc thang, mặc áo khoác ngoài màu lam càng khiến dáng của thêm mảnh khảnh, ánh đèn đường mờ ảo chiếu lên khuôn mặt cảm xúc, thể cắn chặt hàm , cùng làn da tái nhợt đến gần như còn chút máu.
Khương Chi híp híp mắt.
Công bằng mà , tên nhóc thật sự trai.
Ngũ quan sâu, mắt phượng mi dài, đôi môi mỏng luôn mím chặt, dáng vẻ đậm cân đối, nhưng khí chất vẫn cứ lạnh lùng kiêu ngạo, hết sức lạnh nhạt, khí chất kết hợp với dáng vẻ tạo một loại cảm giác độc đáo, khiến từng gặp sẽ khó thể quên .
Thi Nam Châu bước tới bên cạnh nhỏ giọng với Tiểu Qua.
“Tiểu Qua, ngày mai sẽ kết quả giám định, thể chị thượng kinh, nếu cơ hội, em nhất định tới thượng kinh tìm chị, nhà chị ở hoa viên Hương Sơn, em nhớ kỹ ?”
Thi Nam Châu nắm c.h.ặ.t t.a.y của Tiểu Qua, thấy ánh mắt cô đơn của bé thì trong lòng cũng khó chịu.
Tiểu Qua gật đầu : “Chị Xuân…… Nam Châu, em nhất định sẽ tìm chị.”
Khương Chi nhiều với nhóm vai chính nữa, ôm lấy Tiểu Qua : “Thời gian còn sớm, chúng trở về sớm một chút .”
lúc vợ chồng Khương Trường Hưng chạy xe bò tới, Tiểu Qua cũng thêm gì nữa, vẫy tay với Thi Nam Châu ngoan ngoãn lên xe, An Thiên Tứ cũng khách sáo với , xe bò liền chậm rãi rời khỏi trấn Đại Danh.
Khương Chi đầu , Thi Liên Chu ánh đèn đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-nu-phu-ngheo-hen-nuoi-bon-con/chuong-47.html.]
Quá xa, thấy rõ dáng vẻ của , thể thấy cái bóng thon dài của mặt đất.
Cô nhẹ nhàng thở , chỉ cần Thi Liên Chu rời khỏi nơi , vài năm tới lẽ sẽ gặp .
Trong lòng Khương Chi âm thầm : “Ba của đứa nhỏ, , nhất định sẽ tìm mấy đứa con trở về.”
Trên đường , đều là tiếng bàn luận hăng hái của Khương Trường Hưng và Điền Lệ.
An Thiên Tứ cũng đưa lời bình luận của về bộ phim . Theo thấy, đây là một bộ phim điện ảnh , ý nghĩa giáo dục sâu sắc, dựa theo xu hướng hiện nay mà , lẽ đây chính là bộ phim ăn khách nhất gần đây.
Thỉnh thoảng Tiểu Qua ngẩng đầu thầm vài câu với An Thiên Tứ.
Dường như đoạn đường trở về trở nên nhanh hơn so với lúc .
An Thiên Tứ xuống xe trường tiểu học thôn, khi xuống xe, do dự : “Mẹ của Nam Qua, cô thể bán cho một ít món thịt kho cô ? cảm thấy món đó ngon!”
Sắc mặt hổ.
Là một nhà giáo nhân dân ưu tú, thể tham ăn thế ?
kể từ ngày đến đây, mỗi ngày đều ăn canh suông nhạt nhẽo, trong miệng thật sự còn khẩu vị ăn uống gì nữa, bây giờ khẩu vị kém xa đây. Thế nhưng từ tối hôm nay, khi nếm món thịt kho , An Thiên Tứ cảm nhận vị giác của đánh thức.
Khương Chi xong, tâm trạng cô vô cùng , : “Được! Ngày mai sẽ để Tiểu Qua mang đến cho .”
Cô đây là khách hàng tiềm năng, vì Khương Chi báo giá ngay lập tức.
An Thiên Tứ thấy giá cả cũng tỏ ngạc nhiên, cảm thấy món thịt kho đáng giá. Trái là hai vợ chồng Khương Trường Hưng, họ trố mắt lên, tưởng lầm, thịt kho mắc như ?
An Thiên Tứ mua ba cân tai heo, năm cân đuôi, còn một cân ruột heo, thanh toán bốn mươi đồng ngay tại chỗ, tâm trạng Khương Chi đang vui nên bớt ba hào lẻ .
Điền Lệ Khương Chi thể dễ dàng kiếm bốn mươi đồng thì tâm trạng cô giống như dầu sôi chảo, đang ùng ục sủi bọt.
Bốn mươi đồng! Đó là thu nhập trong hai tháng hai vợ chồng họ mới kiếm .
Tạm biệt An Thiên Tứ, Khương Trường Hưng tiếp tục đưa Khương Chi và Tiểu Qua về nhà.
Điền Lệ kéo dài giọng : “Chi Tử, buôn bán thịt kho của cô thật sự !”
Vẻ mặt cô đầy hâm mộ nhưng đáy lòng chút ghen ghét. Nhớ đây thanh danh Khương Chi Tử thối bao, cuộc sống cũng nát bét, thật sự ngờ một ngày cô đột nhiên tỉnh táo, kiếm tiền cũng vô cùng tài giỏi.
Khương Chi híp mắt, : “Hôm nay thím Hoán Mai đặt mua ở chỗ hai cân thịt kho, lúc trở về hai nhớ nếm thử, nếu thích thì thường xuyên ủng hộ việc buôn bán của nhé, sẽ giảm giá cho.”
Nghe thấy lời , Điền Lệ im miệng ngay lập tức.
Đắt c.h.ế.t , ai ủng hộ việc buôn bán của cô chứ?
Lúc xuống xe, Khương Chi đưa Khương Trường Hưng hai đồng, dặn : “Anh Trường Hưng, phiền , ngày mai đến nhà sớm hơn.”
Khương Trường Hưng Điền Hoán Mai Khương Chi thuê xe bò ngày mai nên lúc Khương Chi dặn, cũng gật đầu.
Sau khi chào tạm biệt, hai vợ chồng Khương Trường Hưng cũng vội vã về. Họ nghĩ về đến nhà ăn thịt kho , xem thử rốt cuộc là thịt quý giá thế nào dám bán đắt như , vấn đề là Khương Chi vẫn thể tiếp tục bán nó.
“Có đói bụng ?”
Vào nhà , Khương Chi đến nhà bếp thoáng qua, thịt kho bếp lò vẫn còn ấm.
Tiểu Qua cũng chạy đến thì bé chảy nước miếng ngay lập tức. Tiểu Qua vội vàng : “Đói, con đói .”
Khương Chi . Cắt cho bé một cái tai heo, lên thương thành trong hệ thống đổi lấy bốn cái bánh màn thầu.
Tiểu Qua bàn, ánh đèn dầu, bé cắn một miếng bánh màn thầu, cắn một miếng thịt, ăn ngon lành.
Khương Chi về nhà bếp một nữa, cô mở màn hình hệ thống tài sản của : Hai mươi hai ngàn ba trăm chín mươi tám đồng hai.
Cô cong môi , khóe mắt, đuôi mày như lóe sáng.
Ít nhiều gì thì cô cũng xem như một bà phú hộ nhỉ?