Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Sách Thành Nữ Phụ Nghèo Hèn Nuôi Bốn Con - Chương 426

Cập nhật lúc: 2024-11-19 09:17:33
Lượt xem: 390

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu đây chỉ tính cách lạnh lùng lương bạc, thì hiện tại biến thành một lạnh lùng đến mức quái đản, hiện giờ cô đôi lúc thấy lão ngũ cũng cảm thấy chút sợ hãi.

Khương Chi Hạ Mộ Thanh một cái, đó cụp mắt xuống gì, chuyện lúc , hai họ cũng trong cuộc, việc từ đầu đến cuối cũng đến lượt hai họ xen , về phần ý nghĩ của Thi Liên Chu, cũng chỉ dùng một hai câu ngắn gọn là thể thuyết phục .

“Thôi, bây giờ nhắc những chuyện thì ích lợi gì chứ.” Hạ Mộ Thanh khổ, trong miệng lẩm bẩm câu gì đó.

Lúc , ở một bàn tiệc cạnh đó bắt đầu thảo luận về tin đồn, nội dung tin đồn là về Tưởng Nguyên Trinh mới xảy chuyện.

“Này, mấy chuyện về nhà họ Tưởng ?”

“Ha ha, chuyện gây động tĩnh lớn như , nhà họ Tưởng đang chạy vạy khắp nơi để tìm cách cứu con gái của , ai mà chứ?”

“Chậc, nhớ Tưởng Nguyên Trinh cũng ưu tú giống như con gái nhà họ Cố, nhiều đồng chí nam đều thích hai họ, ai thể ngờ trong nháy mắt, một trở thành tội phạm g.i.ế.c , một đính hôn chứ.”

“Hơn nữa, hình như hai họ đều thích con thứ năm của nhà họ Thi đúng ?”

“……”

Có mấy cúi đầu nhỏ giọng buôn chuyện, khi nhắc đến ‘ con thứ năm nhà họ Thi’ còn lén lút liếc về phía Hạ Mộ Thanh và Khương Chi một cái.

Sắc mặt của Hạ Mộ Thanh hề đổi, cô sang nhỏ với Khương Chi: “Em xem vẫn đến đây .”

Khương Chi một cái, gật đầu, đó dậy tìm Ôn Hoa Anh.

Cô cũng buồn bàn tán về tin đồn của Thi Liên Chu, cô quá nhiều loại tin tức tình cảm , cho nên cũng còn hứng thú nữa.

Lúc Khương Chi tìm Ôn Hoa Anh thì bà đang chuyện với một bà cụ cùng tuổi, Đan Uyển và Thi Nam Châu cũng ở đây, nhưng mà mà họ đang chuyện là Cố Tuyển.

Nói chính xác hơn là Thi Nam Châu và Cố Tuyển đang chuyện.

Hiển nhiên, Cố Tuyển yêu quý cô gái nhỏ nhà họ Thi mà và Thi Liên Chu đích đón về , nửa xổm xuống, khuôn mặt trai khẽ nở nụ , khi cúi đầu nhỏ giọng chuyện với Thi Nam Châu thì dịu dàng như ngọc, thực sự để khác thích cũng khó.

Mặc dù Thi Nam Châu bây giờ vẫn còn nhỏ, nhưng cũng gì đáng kinh ngạc chuyện cô bé sẽ nảy sinh tình cảm với cả.

“A Chỉ?” Bà cụ tinh mắt, lập tức thấy Khương Chi, vui vẻ vẫy tay gọi cô.

Bà cụ nhà họ Cố cũng sửng sốt, vội vàng về phía đó.

cũng là cô gái như thế nào thể đánh bại con gái , cuối cùng kết hôn với con thứ năm của nhà họ Thi.

Vừa liếc mắt một, thật sự khiến bà cảm thấy ngạc nhiên.

Hôm nay Khương Chi mặc một bộ đồ bên trong màu trắng giống ánh trăng, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác màu nâu nhạt, bên hông đeo một chiếc thắt lưng quanh eo nổi bật vòng eo nhỏ nhắn của cô, kết hợp với khuôn mặt xinh khiến khác kinh diễm, mỗi một nụ một ánh mắt đều bộc lộ khí chất độc đáo của cô.

Đây thực sự là phụ nữ nông thôn mà khác nhắc đến ?

Trong lòng bà cụ họ Cố âm thầm thở dài, lời đồn quả thật quá tai hại mà, một phụ nữ duyên dáng với khí chất ưu nhã như đồn thổi thành một cô gái quê mùa từng trải sự đời.

mà cô gái ưu tú một chút cũng , để con gái của bà đỡ luôn nhớ mong.

Nghĩ , bà cụ nhà họ Cố mỉm bước về phía Khương Chi, : “Chẳng trách chồng cháu thích cháu như , ngay cả dì cũng thấy thích, nếu như Cố Tuyển thể tìm một bạn đời xinh như cháu mang về nhà, thì dì cho dù đang ngủ cũng sẽ bật thức giấc.”

Ôn Hoa Anh những lời thì cảm thấy vui vẻ, nhưng vẫn khiêm tốn xua tay : “Ôi chao, bà đừng khen con bé quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-nu-phu-ngheo-hen-nuoi-bon-con/chuong-426.html.]

Khương Chi mỉm gật đầu với bà cụ nhà họ Cố.

Cố Tuyển thấy Khương Chi, cũng dậy mỉm : “Chị dâu, hôm nay chị đến đây góp vui ?”

Khương Chi nhún nhún vai, giọng điệu nhàn nhạt : “ rảnh rỗi việc gì .”

Cố Tuyển phì , cảm khái : “Chị dâu thật là thẳng thắn.”

Hai chuyện một lúc, mới tách chỗ của .

Tiệc đính hôn hôm nay diễn suôn sẻ đến bất ngờ, nhưng mà lúc rời khỏi bữa tiệc, Lê Sơ thấy cô thì vui vẻ dẫn theo Trương Anh Tử vội vàng chạy đến, xem cuộc hôn nhân của Lê Đăng Vân cũng để nút thắt nào trong lòng ,

Trương Anh Tử bên cạnh Lê Sơ can đảm để ngẩng đầu Khương Chi, khuôn mặt đỏ bừng.

Khương Chi cũng để ý đến Trương Anh Tử, cô chuyện với Lê Sơ: “Tiền lợi nhuận của nhà xuất bản đang chờ em trực tiếp đến trấn Đại Minh lấy đấy.”

Lê Sơ gật đầu : “Chị, chị thật khách sáo quá. Anh Tử, em còn nhắc đến chị Khương ? Sao bây giờ thấy chị gì thế?”

Trương Anh Tử nhắc nhở như , chút lúng túng ngập ngừng : “Chị…….Chị Khương.”

Khương Chi gật đầu, gì, khi tạm biệt Lê Sơ thì rời khỏi nhà họ Cố.

Trương Anh Tử theo bóng lưng của Khương Chi, trong lòng tràn ngập những suy nghĩ phức tạp, nhất thời cũng nên nghĩ cái gì.

……

Khi Khương Chi và trở về đại viện thì là buổi chiều.

Cô cũng rảnh rỗi, bởi vì chồng thích ăn thịt kho tàu, chuẩn mang cho mấy bạn già thưởng thức, cho nên cô đặc biệt nấu một nồi thịt kho tàu lớn, còn để nguội cho hộp.

Buổi tối, Thi Liên Chu mới lái xe trở về đại viện.

Sau khi ăn cơm tối xong, nên chuẩn đưa bốn đứa trẻ theo chồng về Vịnh Phong Lâm, bà cụ cầm chiếc khăn chấm chấm khóe mắt, chút nỡ dựa cửa kính ô tô chào tạm biệt mấy đứa trẻ.

“Bà nội, ngày mai bọn con đến đây chơi với bà.” Tiểu Diệu rõ ràng là đứa trẻ chu đáo nhất, nắm lấy tay của bà nội, nhỏ giọng an ủi, điều quả thực xua tan phần nào sự nỡ và khó chịu trong lòng bà cụ.

Cả gia đình trở Vịnh Phong Lâm, mấy đứa trẻ cảm thấy phấn khích từng về ngôi nhà mới của .

Nhà cửa dọn dẹp gọn gàng, chỉ là chuẩn chu đáo như bà cụ , dù màu sắc trong nhà cũng đơn giản, cũng thứ gì thể sử dụng .

“Mẹ ơi, ở đây búp bê vải.” Tiểu Qua bĩu môi, nũng nịu kéo quần áo của Khương Chi.

Tiểu Ngự quan sát một lượt, cũng cam lòng yếu thế : “Cũng đồ chơi máy chơi game gì cả!”

Sau khi xong, bé còn nhỏ giọng lẩm bẩm : “Không vui bằng ở nhà ông bà nội chút nào.”

Thi Liên Chu liếc mấy đứa trẻ một cái, quen trong nhà luôn lạnh lẽo, vắng vẻ, đột nhiên nhiều sự náo nhiệt thì vẫn chút quen, kéo mạnh cà vạt cổ, cũng gì mà lên tầng .

DTV

Khương Chi một cái, chọc chọc cái trán của Tiểu Ngự : “Ngày mai chúng mua sắm, trang trí nhà của chúng thật nhé”.

Ở đây quá lạnh lẽo, hai màu chủ đạo trong nhà là đen và trắng, cảm thấy khó chịu, nhà mà, thêm một món đồ nhỏ, thể gia tăng niềm vui cho , hơn nữa cô cũng trồng thêm cây và hoa cỏ ở trong sân.

Loading...