Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên - Chương 622

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc phân gia hề đơn giản, thể chỉ đơn thuần là cầm sổ sách lên chia đồ vật. Sản nghiệp của phủ Định Quốc Công vô kể, từ đất đai, cửa hàng, điền trang, trạch viện cho đến vô vàn châu báu. Tất cả những tài sản đều định giá cẩn thận, đó mới chia thành ba phần tương đương.

Thậm chí, cùng là một mảnh đất, một cửa hàng một trạch viện, nhưng nếu vị trí khác thì giá trị cũng sẽ khác . Chưa kể đến giá trị của những món châu báu cũng cần tính toán tỉ mỉ. Chính vì , thời gian sắp tới, cả chủ tử lẫn nô bộc của phủ Định Quốc Công đều sẽ vô cùng bận rộn.

Chớp mắt, một tháng trôi qua. Sau bữa cơm, Đường Thư Nghi với Giai Ninh và Tạ Hi Hoa: "Hai ngày nữa sẽ là ngày phân gia. Hai con hãy gọi phụ mẫu và các vị trưởng bối bên nhà chồng đến đây, chúng sẽ cùng phân chia tài sản trong quỹ chung sự chứng kiến của ."

Giai Ninh và Tạ Hi Hoa đều rõ, chuyện các nàng chỉ thể theo, vì chỉ gật đầu đáp rõ. Sau khi trò chuyện thêm một lát, đám con cháu cáo từ rời . Sau đó, Giai Ninh và Tạ Hi Hoa đều trở về nhà đẻ để bàn bạc về chuyện phân gia.

Một ngày , phu thê Tạ nhị gia và phụ tử Đoan vương đều mặt tại phủ Định Quốc Công từ sớm. Mọi cùng tập trung đông đủ trong sảnh đường. Sau một hồi hàn huyên, Tiêu Hoài lên tiếng: "Lũ trẻ giờ lớn, đến lúc học cách quản lý cơ ngơi của riêng . Vì , và phu nhân quyết định sẽ phân chia tài sản của gia tộc cho ba đứa con."

Mặc dù Tạ nhị gia và Đoan vương đều tỏ kinh ngạc quyết định phân gia sớm của phu thê Định Quốc Công, nhưng họ đều là ngoài. Việc họ mời đến hôm nay chỉ đơn thuần là để nhân chứng, nhằm tránh những tranh chấp thể xảy .

Tuy nhiên, khi Tiêu Hoài phân chia tài sản cho cả ba con, bao gồm cả nữ nhi, họ càng kinh ngạc hơn. Bởi lẽ, ở Đại Càn, nữ tử quyền tham dự việc phân chia tài sản của gia tộc. Dù cho yêu thương con gái đến , cao lắm cũng chỉ thể cho thêm của hồi môn hậu hĩnh khi nàng xuất giá mà thôi.

Chung quy vẫn là câu cũ, đây là chuyện phủ Định Quốc Công phân gia, ngoài quyền bàn luận. Hơn nữa, dù Định Quốc Công phu nhân chia cho Tiêu Ngọc Châu nhiều tài sản đến , thì những thứ đó cũng lọt mắt của phu thê Tạ nhị gia Đoan vương.

Lý do thứ nhất, đó là vì Tạ gia phủ Đoan vương đều thiếu tiền, hiển nhiên sẽ để những thứ tài sản nhỏ nhoi mắt. Lý do thứ hai, cho dù là Tiêu Ngọc Thần Tiêu Ngọc Minh, tương lai đều xán lạn, tất cả đều năng lực tự tranh đoạt một phần gia nghiệp.

, khi Tiêu Hoài , phu thê Tạ nhị gia chỉ mỉm đồng ý.

"Tài sản trong quỹ chung của chúng chỉnh lý xong, thể xem qua." Tiêu Hoài , đoạn sai đưa cho mỗi một phần sổ sách.

Tạ nhị gia và Tạ nhị phu nhân chỉ sơ qua, Đoan vương tùy ý lật hai trang đặt sang một bên, Lý Cảnh Hạo cũng tùy tiện xem lướt qua. Họ chỉ là nhân chứng, hơn nữa còn tin tưởng Định Quốc Công phu thê sẽ thiên vị, nếu giờ mà xem kỹ sổ sách, sẽ giống như đang tính toán chi ly.

Đương nhiên, Đoan vương kiên nhẫn để xem.

Đợi xem xong, Tiêu Hoài sai phân chia phương án phân phối tài sản và nhân thủ, lúc Đường Thư Nghi mới :

"Tài sản trong quỹ chung đều chia đều cho ba , giá trị của điền sản, cửa hàng và của cháu báu đều tính theo giá trị hiện tại, thể sẽ chút chênh lệch, nhưng sẽ quá lớn. Nếu như ý kiến gì, bây giờ các con thể ."

Giọng của nàng dứt, Tiêu Ngọc Thần lập tức : "Nhi tử dị nghị."

Tiêu Ngọc Minh cũng vội vàng : "Con cũng ."

"Con... Con nên phân nhiều như ." Tiêu Ngọc Châu .

Theo lẽ thường khi phân gia, nàng quyền tham dự chuyện chia tài sản, bây giờ nàng cảm động lo lắng. Nàng lo lắng các ca ca và tẩu tử vì chuyện phân gia mà trong lòng khúc mắc.

lúc Đường Thư Nghi : "Con cũng giống như hai vị ca ca, đều là hài tử của chúng , con đương nhiên cái gì cũng nên giống hai vị ca ca con."

Giọng điệu của nàng hợp tình hợp lý, đồng thời cho phép khác nghi ngờ.

"Bọn con chuyện đều lời phụ mẫu ." Giai Ninh vội vàng biểu đạt.

"Vâng, mẫu đúng." Tạ Hi Hoa cũng lập tức phụ họa.

Cũng là hai các nàng coi tiền như rác, phân gia như các nàng dị nghị, thứ nhất là vì đồ vật phân cho Tiêu Ngọc Châu ít, nhưng vẫn nhiều đến mức thể cho gia trạch bất an.

Thứ hai, cuộc sống khi gả phủ Định Quốc Công bao, các nàng hiểu rõ hơn ai hết, thật sự cần vì chút tiền tài vui, đ.á.n.h vỡ cuộc sống hiện tại.

Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài hài lòng với thái độ của bọn họ, mấy đứa con đều chỉ tính toán thiệt hơn, cái nông cạn.

"Vậy , nếu các con dị nghị, cứ phân chia như ." Đường Thư Nghi : "Ngày mai chúng đến nha môn thủ tục."

Chuyện phân gia đến đây là kết thúc, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài giữ phu thê Tạ nhị gia và Đoan vương ở ăn cơm trưa. Đoan vương rời , nhưng khi thấy Tiêu Hoài thật sự chút nhút nhát. phu thê Tạ nhị gia đều ở , sợ rời sẽ khiến Tiêu Hoài vui, chỉ thể cố nén ở .

623 ---

Cách bữa trưa còn một thời gian, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài tạo cơ hội cho Tạ nhị gia cùng Đoan vương tiện thể chuyện riêng với Tạ Hi Hoa và Giai Ninh. Rốt cuộc phân gia chuyện nhỏ, hẳn là bọn họ vài lời tâm sự.

Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài trở về Thế An Uyển, khoan thai ngả lưng đài vọng cảnh, Đường Thư Nghi : "Trước một vị đồng nghiệp, con gái nhà nàng thi đậu đại học đến thành phố khác học, những ngày đó nàng mỗi ngày đều vui vẻ ngân nga, cuối cùng cũng thoải mái, thể hưởng thụ cuộc sống , bây giờ cũng loại cảm giác đó."

Tiêu Hoài lớn, cũng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

"Khi nào chúng xuất phát?" Hắn hỏi.

"Chờ Giai Ninh sinh xong." Đường Thư Nghi đáp: "Đến lúc đó chúng cần quá gấp gáp, cứ đường chơi, nếu như thích chỗ nào còn thể ở đó một đoạn thời gian."

"Được." Tiêu Hoài tự nhiên phản đối, còn thêm: "Lát nữa sẽ lên kế hoạch lộ trình."

Hai nghĩ đến cuộc sống an nhàn , tâm tình thật sự vui vẻ và nhẹ nhàng.

Đều là nhà, bữa cơm trưa cần chia bàn, náo nhiệt vui vẻ cùng dùng bữa. Sau đó, phu thê Tạ nhị gia cùng phụ tử Đoan vương cáo từ.

Trên đường về nhà, Tạ nhị phu nhân : "Suy nghĩ kỹ, phân tài sản sớm thực sự , giữa mỗi phòng sẽ vì tranh đoạt tài sản trong nhà mà nảy sinh mâu thuẫn, ngày thường mỗi tự sử dụng tiền của , sẽ phát sinh quá nhiều chuyện bất công, phu thê Định Quốc Công cũng nhàn nhã hơn."

" bao nhiêu thể nghĩ thông như phu thê Định Quốc Công chứ?" Tạ nhị gia : "Quyền lực và tiền tài là nền tảng của thực lực, chỉ cần nắm hai thứ đó trong tay, mới quyền hành. Nếu như phân sớm, uy nghiêm của cầm quyền trong gia tộc liền suy giảm, chuyện việc cũng thiếu sức mạnh."

Tạ nhị phu nhân thở dài, nhưng lập tức : "Dù Hi Hoa thể tự chủ cuộc đời từ sớm, cũng là chuyện vô cùng ."

Đừng là ở Thượng Kinh, cho dù là bộ thiên hạ, tuyệt đại đa nữ tử khi gả , đều mất nhiều năm mới thể chủ trong nhà. Giống như nàng hiện tại, hơn mấy chục tuổi , đôi khi cũng sắc mặt khác.

Phân gia xong cũng nhiều chuyện cần xử lý, như quản lý điền trang, cửa hàng các thứ, đều tiến hành bàn giao. Tuy nhiên, chuyện phân gia công bằng, cả nhà mâu thuẫn, tin tưởng lẫn , lúc bàn giao dễ dàng hơn nhiều, để quản sự ban đầu trực tiếp đến báo cáo với chủ tử mới là , cần đổi quản sự.

khi Lý Cảnh Tập tin phủ Định Quốc Công phân gia, Tiêu Ngọc Châu cũng chia đều tài sản, liền ban thưởng nhiều cho phủ Định Quốc Công. Hơn nữa, những phần thưởng chia thành bốn phần, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài một phần, ba mỗi một phần.

Sau khi Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài nhận phần thưởng, nên nên , Lý Cảnh Tập thực sự coi như con rể.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thanh-ac-nu-phan-dien-cung-co-xuan-thien/chuong-622.html.]

Lại qua vài ngày, thứ đều định, Tạ Hi Hoa kiểm tra là đang mang thai, cả nhà vui mừng một hồi. Đường Thư Nghi gọi Tiêu Ngọc Minh đến, giải thích với rằng tức phụ m.a.n.g t.h.a.i , một việc cần thông cảm và nhẫn nại nhiều hơn một chút.

Về phần m.a.n.g t.h.a.i nên chú ý những gì, nàng kinh nghiệm nên tùy tiện chỉ dạy, Tạ nhị phu nhân chắc chắn sẽ dặn dò nhiều. Chỉ là, nàng vẫn đưa nhiều đồ bổ qua chỗ của Tạ Hi Hoa và Giai Ninh.

phân gia, của hồi môn của Đường Thư Nghi và tài sản riêng của Tiêu Hoài vẫn còn nhiều, hai vẫn giàu sang phú quý, tiền để mua đồ bổ thể cho con dâu đương nhiên thành vấn đề.

"Vậy cũng , đợi Hi Hoa sinh xong chúng xuất phát, đỡ cho khi chúng ở Thượng Kinh, Hi Hoa m.a.n.g t.h.a.i sinh hài tử, chúng thiên vị." Đường Thư Nghi .

Làm cha công bằng như cân đong đo đếm, nhiều gia đình yên cũng vì sự thiên vị của cha , việc thiếu công bằng.

Tiêu Hoài "Ừm" một tiếng, như khi bọn họ ngoài du ngoạn cũng bớt một phần vướng bận.

Hai đang chuyện, Triệu quản gia đến, bẩm báo Dung Vương đến. Tiêu Hoài dậy đến tiền sảnh, thấy Dung Vương vẻ mặt cấp thiết, nhưng khi thấy lộ vẻ thôi. Vốn dĩ là quen, Tiêu Hoài trực tiếp hỏi: "Ngươi đây là ?" Thật thông thường Dung Vương nên về Tây Bắc từ sớm, nhưng đến bây giờ vẫn , ở đây lề mề gì.

"Ta...." Vẻ mặt Dung Vương đầy vẻ rối rắm và khó xử. Tiêu Hoài thấy thì xuống uống . Qua một lúc lâu mới thấy Dung Vương : "Ngươi mời phu nhân của ngươi tới đây, chuyện cầu nàng."

Tiêu Hoài cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn phái gọi Đường Thư Nghi đến. Một lúc Đường Thư Nghi mang vẻ mặt khó hiểu bước , Dung Vương thấy nàng liền lập tức dậy, hai bên hành lễ với . Sau khi xuống, Đường Thư Nghi hỏi: "Có chuyện gì?"

Dung Vương lộ vẻ mặt rối rắm, nhưng vẫn siết chặt nắm đ.ấ.m : "Trường Bình đang mang thai."

Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài đều sững sờ, đó là chấn kinh. Bọn họ đều ngờ tới, Trường Bình công chúa dây dưa với Dung Vương, hơn nữa, Trường Bình công chúa mang thai. Về phần m.a.n.g t.h.a.i hài tử của ai, cần cũng .

Dung Vương thấy biểu tình chấn kinh của hai , thẹn hổ, nhưng cho dù hổ thẹn c.h.ế.t cũng đối mặt! Ai bảo chọc tổ tông đó chứ?

"Đệ ," Để kéo gần quan hệ, Dung Vương còn gọi một tiếng . Lại : "Trường Bình m.a.n.g t.h.a.i hài tử của , chuyện xảy , sẽ rũ bỏ trách nhiệm, nhưng Trường Bình ý định thành với , cũng sinh hài tử xong để mang . Đệ xem đây là chuyện gì?"

624 ---

Đường Thư Nghi: "..." Nàng thể gì? Có lẽ Trường Bình công chúa ngay từ đầu dự định xin giống để sinh hài tử.

"Đệ , giữa và Trường Bình quan hệ thiết, khuyên nàng , hoặc là thành với , hoặc là sinh hài tử xong để mang hài tử ." Dung Vương Đường Thư Nghi khẩn cầu . Hài tử của thể lưu lạc bên ngoài.

Đường Thư Nghi xong trầm mặc một lúc lâu mới lên tiếng: "Ta thể mang suy nghĩ của ngươi với công chúa, về phần nàng lựa chọn như thế nào, cũng thể nào cưỡng cầu." Thật nếu là nàng, cũng sẽ giữ hài tử đuổi phụ . Trường Bình công chúa chọn cho lắm, Dung Vương cũng dễ chuyện.

Dung Vương chút bất mãn với lời của nàng, Đường Thư Nghi tận lực khuyên Trường Bình công chúa thành với , hoặc là đưa hài tử cho .

Dung vương dậy, cúi sâu hành lễ với Đường Thư Nghi, giọng khẩn thiết: "Làm phiền giúp vài lời. Việc thành với , hoặc là sinh cho một hài tử, xét cho cùng đều là chuyện cho nàng cùng hài tử, chẳng ? Nàng là nữ tử, nếu hôn phối mà sinh con, ngoài sẽ bàn tán , hài tử sẽ đối xử thế nào?"

Đường Thư Nghi đáp: "Ta sẽ thỉnh ý kiến của Trường Bình công chúa."

Quyết định cuối cùng còn tùy thuộc Trường Bình công chúa.

Dung vương , rằng Đường Thư Nghi chắc thiên vị , nhưng trong cả Thượng Kinh , chỉ thể nhờ cậy Đường Thư Nghi thuyết phục Trường Bình công chúa. Thời điểm , tuyệt đối thể để Hoàng thượng và Thái hoàng thái hậu chuyện.

"Đa tạ ." Dung vương cúi đầu hành lễ.

Đường Thư Nghi chút trì hoãn, lập tức lên xe đến phủ Công chúa. Vừa bước viện của Trường Bình công chúa, nàng thấy nàng đang ung dung tựa tháp, xung quanh là vài tiểu nha đang xoa bóp vai, bóp lưng, còn ma ma đang dặn dò nàng về những điều cần chú ý khi mang thai...

Cảnh tượng thoải mái vô cùng, tùy ý đến mức nào cũng . Nghĩ đến vẻ mặt gấp gáp chút hổ của Dung vương, Đường Thư Nghi khỏi bật .

Thấy nàng đến, Trường Bình công chúa xua tay cho hầu lui . Đường Thư Nghi xuống đối diện, bất lực hỏi: "Ngài chọn ai chọn, chọn Dung vương?"

Trường Bình công chúa đổi tư thế, thản nhiên : "Là tự đụng , trách nhiệm thể đổ lên đầu ."

"Chuyện gì xảy ?" Đường Thư Nghi tò mò hỏi.

Trường Bình công chúa liền kể đầu đuôi câu chuyện giữa nàng và Dung vương. Đường Thư Nghi xong chỉ cạn lời.

Chuyện bắt đầu từ một buổi cung yến. Hôm đó, Trường Bình công chúa và Dung vương đều mặt. Được một lúc, cả hai đều cảm thấy nhàm chán nên ngoài hít thở khí. Không ngờ, họ đụng mặt ở Ngự Hoa viên. Tuy quen , nhưng họ đều đối phương là ai nên hành lễ với .

Vốn dĩ khi gặp mặt và hành lễ thì nên cáo lui, nhưng cả hai đều uống chút rượu, say, hiểu chuyện một hồi thấy chuyện hợp . Cả hai đều câu nệ tiểu tiết, nhất thời liền nảy sinh chút tâm tư.

Hai ngày cung yến kết thúc, hai tình cờ gặp ở Hồ Quang Tạ. Vốn chút tâm tư, nay chuyện gặp gỡ, hai liền hẹn uống một chầu rượu. Sau đó, chuyện tất yếu xảy thì xảy .

Loại chuyện , đầu ắt sẽ hai. Dù , những ngày tiếp theo, hai thường xuyên qua .

"Ta vốn dĩ ý định tìm cha cho hài tử của ," Trường Bình công chúa vẻ mặt bất lực, "Ai ngờ chúng hợp mặt như . Sau đó nghĩ, dù cũng sinh con, thì sinh một đứa của ."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Đường Thư Nghi: "...."

Đường Thư Nghi thể thừa nhận, Trường Bình công chúa đúng là sống phóng khoáng nhất mà nàng từng gặp. Cho dù là ở thời hiện đại, những nữ nhân giàu b.a.o n.u.ô.i "tiểu thịt tươi" cũng thường giấu giếm, kín đáo, ai tùy tiện như nàng .

, phận của Dung vương cũng giống thường. Lần , thật sự nàng thể gì thì .

"Ngài thái độ của Dung vương đối với chuyện chứ?" Nàng hỏi Trường Bình công chúa.

Trường Bình công chúa khẽ "ừm" một tiếng, tiếp: "Ta thể nào thành với . Hắn đến Thượng Kinh một chuyến thể vui đùa với , huống chi trong phủ còn bao nhiêu nữ nhân là thất. Ta lười quản những chuyện đó."

Đường Thư Nghi: "... Nếu bản ngài đều hiểu rõ, vì còn sinh con? Nhu Lợi quốc quy phục Đại Càn lâu, địa vị của Dung vương ở Tây Bắc vô cùng đặc biệt, nếu như cứ dây dưa dứt, gây chuyện đến tai Hoàng thượng và Thái hoàng thái hậu, hai vị thiên vị ngài cũng ."

Lời của Trường Bình công chúa Đường Thư Nghi cho bực bội, sinh con của Dung vương quả thật là nàng chút xúc động, nhưng tình yêu nam nữ dễ khiến đầu óc con nóng lên, lúc đó nàng cũng chỉ là d.ụ.c vọng che mắt, mới chuyện ngu ngốc nhất đời.

"Dù cũng thành với , Hoàng thượng và Thái hậu trị tội thì cứ trị ." Nàng bắt đầu bày bộ mặt lưu manh.

Đường Thư Nghi thở dài, suy nghĩ một lát : "Đứa trẻ sinh mang dòng m.á.u của , mẫu đều tính toán cho đứa con của . Ngài là trưởng công chúa, để ý ánh mắt của khác, gì thì , nhưng đứa trẻ thì ?"

Trường Bình công chúa mím chặt môi, lời nào. Đường Thư Nghi : "Nó thể từ nhỏ trải qua ánh mắt dị nghị của , tình huống như , lẽ nó sẽ giống như , để ý ánh mắt khác, tùy tâm sở d.ụ.c mà sống. cũng khả năng tính cách của nó khác , nó để ý ánh mắt của khác, nếu là thì ?"

 

Loading...