Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 825
Cập nhật lúc: 2024-08-05 20:50:46
Lượt xem: 44
Liễu Nguyên chưa bao giờ là người chậm chạp, ngược lại cực kỳ thông minh, dù có giấu diếm thế nào cũng không thể thay đổi được một điều, hắn ta đã nảy sinh tình cảm với tiểu cô nương bé hơn hắn ta tám tuổi.
"Liễu Nguyên hãy làm đi..."
Liễu Nguyên nhéo sống mũi, thở dốc nói: 'Làm người!"
Sự biến đổi của Bắc Đình diễn ra chỉ sau một đêm.
Nơi này thường xuyên xảy ra đánh nhau và bao giờ cũng có người chết. Nguy hiểm nhưng lại cũng có rất nhiều thay đổi. Chu gia một lần hành động trở mình cũng chính là chuyện công trạng một lần hai lần đó. Chu Cảnh Sâm đã trở thành quan quân quyền lực nhất Kashgar cũng chỉ vì một mùa đông. Diệp Đệ phả ra một làn hơi nóng, cam lấy xẻng xúc tuyết ngoài cổng sạch sẽ. Dọn xong một con đường nhỏ, thì đi vào nhà bếp nhóm lửa nấu cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-825.html.]
Chuyện của Chu gia khó nói, nghe ý của tỷ, sau này tỷ phu sẽ còn được thăng chức quan cao hơn. Diệp Đệ không muốn xuất giá, chỉ muốn ở lại Chu gia bên cạnh Diệp Gia. Không biết bắt đầu từ khi nào, Diệp Đệ không bao giờ gọi Diệp Gia là tam tỷ nữa, lúc nào nàng ấy cũng gọi là tỷ. Những người bên cạnh không phát hiện ra sự thay đổi nhỏ bé này, nhưng trong lòng Diệp Gia lại rất rõ điêu đó. Tam tỷ thay mặt cho ai, tỷ tỷ thay mặt cho ai, trong lòng nàng biết rõ.
Sau hơn nửa năm được ăn uống ngon lành, Diệp Đệ đã giống như đồ gốm sơn màu được tô màu thêm một lần nữa, dần trở nên đẹp đẽ và bắt mắt hơn.
Tuy nàng ấy không muốn xuất giá, nhưng danh tiếng là người có năng lực và thông minh vẫn được truyền ra ngoài. Rất nhiêu người trong trấn quen biết nàng ấy, cũng đều thấy được tận mắt nàng ấy có bao nhiêu năng lực, người đến Chu gia cầu thân từ trước đến nay rất nhiều. Dù Diệp Gia đã giúp đỡ ngăn chặn rất nhiều nhưng vẫn có rất nhiều phu nhân không chịu bỏ cuộc, tìm đến gặp Diệp Đệ để ba hoe chích chòe, tâng bốc nhi tử của nhà mình giỏi giang như thế nào.
Diệp Gia cũng đã thử hỏi ý kiến của Diệp Đệ, sau khi đã biết Diệp Đệ chỉ muốn làm cho thật tốt chuyện của bản thân, đã nhanh nhẹn dứt khoát ra tay g.i.ế.c gà dọa khỉ.
Diệp Đệ chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày lời nói của mình lại có thể có ích như vậy. Nàng ấy nói nàng ấy không muốn xuất giá, thì tỷ của nàng ấy đã thật sự ngăn cản giúp nàng ấy. Với những người trêu chọc bất hảo đến đâu, tỷ của nàng ấy đều có bản lĩnh ngăn chặn cho nàng ấy. Ở chỗ tỷ tỷ của nàng, cho dù nàng ấy thêm mấy tháng nữa là sẽ đến tuổi cặp kê rồi, nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ. Không thể nói ra được là loại cảm giác gì, Diệp Đệ chỉ biết nàng ấy thích loại cảm giác được người khác xem trọng. Nàng ấy cũng nhìn thấy rõ ràng, tỷ của nàng ấy có thể cứng rắn như thế là vì có nhiều tiền, trong nhà có tài sản, bản thân có năng lực. Nàng ấy không mong cầu bản thân sau này có được năng lực giống như Diệp Gia, nhưng nàng ấy cố gắng hết sức để sẽ không trở nên vô dụng. Tâm lý hoàn toàn thỏa đáng, Diệp Đệ cũng âm thầm thê rằng sống c.h.ế.t gì nàng ấy cũng phải sống cho ra người! Nếu như tương lai nàng ấy sống không ra người thì sẽ có lỗi với sự dạy dỗ của tỷ tỷ nàng ấy. Cho nên lúc mà đầu bếp bậc thầy đó nói muốn thu nhận nàng ấy làm đồ đệ, trong lòng nàng ấy đông một tiếng nở ra hoa.
Nàng ấy nhìn vào Diệp Gia, tuy rằng nàng ấy có dũng khí xông ra ngoài, nhưng nàng ấy lại không biết gì ve thế giới ngoài kia. Nàng ấy không biết vì sao Liễu Nguyên lại muốn khiêu chiến với đầu bếp đó, còn đẩy nàng ấy ra ngoài, nhưng chuyện này nàng ấy vẫn rất xem trọng ý kiến của Diệp Gia. Tỷ của nàng ấy nói được, nàng ấy sẽ đi. Tỷ của nàng ấy đã nghe ngóng chuyện này, nói có thể đi, ngày mai vào xuân, nàng sẽ bắt xe đến Dương gia ở Luân Đài.