Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:36:19
Lượt xem: 452
Nghĩ như thế, trên mặt ông ấy lại mang theo ý cười.
Hai người đang nói chuyện trong nhà chính, khi nói đến trong lòng Diệp Vương Sơn, giọng nói lớn tiếng kia không thể che giấu được. Diệp Gia ở bên cạnh không nói nên lời, Chu Cảnh Sâm im lặng, gân như hiểu rõ mấy đời tổ tiên của Diệp gia.
Một lúc sau, Diệp Thanh Giang từ bên ngoài trở về với vẻ mặt nhẹ nhàng. Muốn đưa Diệp Trương thị trở về cũng không dễ dàng như vậy, Diệp Trương thị đã mắng suốt chặng đường. Diệp Thanh Giang là người ăn nói vụng về, bị nàng ta mắng m.á.u chó đầy đầu cũng không biết cãi lại như thế nào. Diệp Thanh Giang vốn dĩ muốn giữ thể diện cho nàng ta, nhưng hắn ta thật sự không thể nhịn được nữa tung ra toàn bộ những chuyện nàng ta đã làm.
Trên đường đi thú vị đến nỗi phần lớn người dân của Trương gia kiêu đều chạy đến xem náo nhiệt. Diệp Trương thị đã trải qua nửa đời người, chưa bao giờ bị chỉ trỏ như thế này. Trương gia vốn dĩ muốn nói gì đó, khi nghe thấy Diệp Trương thị làm cho lão nương của Diệp gia tức hộc m.á.u thì lập tức ngậm miếng.
Tội bất hiệu đè xuống, Diệp Trương thị xem như đàng hoàng.
Diệp Gia vốn không muốn xen vào chuyện Diệp gia, ứng tiền để chữa trị cho người ta đã là tận tình tận nghĩa. Lúc này, nàng thật sự có chút không kiên nhẫn, nghĩ rằng hai người bọn họ sẽ trở về sau khi ăn trưa ở Diệp gia.
Diệp Vương Sơn lại không ngờ Chu Cảnh Sâm đi nhanh như thế, lời trong lời ngoài muốn giữ hắn lại ngôi một chút.
Nói nhăng nói cuội, bên ngoài sân lại bắt đầu náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-76.html.]
Diệp Gia thâm nghĩ lại có chuyện gì, thì nghe thấy người hàng xóm đứng bên ngoài gọi Vương Sơn thúc. Khi cả nhà chạy ra ngoài, nhìn thấy một thiếu niên tóc quăn cao lớn khoảng mười mấy tuổi, đẩy một chiếc xe cút kít thẳng ra ngoài sân. Diệp Vương Sơn vẫn chưa kịp biết rõ tình hình, người hàng xóm nhiều chuyện kia đã há miệng nói rõ câu chuyện: "Đây là A Cửu của Vu gia thôn, đến cầu hôn tứ cô nương nhà ông."
Vừa nói lời này, người Diệp gia trợn tròn mắt suýt rớt mắt ra ngoài.
Chỉ thấy chiếc xe cút kít chở đầy động vật hoang dã. Gà lôi, lợn rừng, thỏ và một cục lớn da thú, mặc dù không có vàng ròng bạc trắng, những vậy này cũng có giá trị không nhỏ.
Thiếu niên tóc xoăn có hốc mắt sâu, bộ xương trưởng thành và khỏe mạnh, một đôi mắt màu xanh biếc sâu thẳm. Y phục trên người hắn ta không được tốt lắm, có lẽ vì không ai chăm sóc, y phục đã rách nát dùng chút da động vật vá vào những chỗ hở. Không biết là ảo ảnh của Diệp Gia hay sao, luôn cảm thấy cặp mắt này giống như một con sói. Khi nàng đến Vu gia thôn để hỏi thăm, nghe nói rằng người này không có người thân, là một đứa trẻ mồ côi con lai trốn chạy từ phía bắc. Không ngờ lại trông như thế này, chẳng trách mới nhắc đến người này Diệp tứ muội là trông như thế kia. Khi thiếu niên nghiêm mặt còn rất dữ tợn, đôi mắt sắc bén liếc về phía Diệp tứ muội trong đám người, nhe răng cười nói: "Ta tới cầu hôn nàng."
Giọng nói thô kệch, nhưng nói chuyện lại là giọng đại yến khang chính gốc.
Con lai được sinh ra rất đẹp, thiếu niên này tất nhiên cũng không tệ. Mặt Diệp tứ muội đột nhiên đỏ lên, vùi đầu không nói gì. Phía Diệp Gia lập tức mở cửa, để thiếu niên đẩy xe vào.
Khi thiếu niên thoáng nhìn Diệp Gia còn cười với nàng, nhe hàm răng trắng mở miệng gọi tam tỷ. cũng phải nói là cười rất xán lạn.
Diệp Gia nhướng nhướng mày, vừa định đi qua, lại bị Chu Cảnh Sâm nắm chặt cổ tay kéo lại. Diệp Gia ngẩng đầu nhìn về phía hắn, cặp lông mày xanh đen của nam nhân hơi nhíu lại, ánh mắt có chút sắc bén mà nhìn chằm chằm vào thiếu niên này. Diệp Gia trừng mắt nhìn, khi nhìn hắn lần nữa đã thấy lông mày của hắn trở lại bình thường.
Bốn mắt nhìn nhau, Chu Cảnh Sâm cong cong khóe mắt, cúi người nhẹ giọng hỏi bên tai nàng: Sao vậy?"