Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 743
Cập nhật lúc: 2024-08-05 20:25:14
Lượt xem: 122
Điều gì sẽ xảy ra nếu nghĩ từ một góc độ khác? Ví dụ như đầu của Chu Diệp?
Nghĩ tới đây, tim nàng ta đập thình thịch.
Trên đời không có ai có thể đến gân Chu Diệp dễ dàng hơn nàng ta mà không khiến Chu Diệp nghi ngờ. Chu Cảnh Sâm đã lâu không chiếm được kinh thành, nếu có thể để hắn chiếm được kinh thành mà không tốn một binh sĩ, liệu nàng ta có tư cách ở bên cạnh hắn không? Hoặc không những nàng ta có tư cách ở bên cạnh hắn mà còn có thể hợp pháp yêu cầu Chu Cảnh Sâm làm một việc cho nàng ta.
Cố Minh Nguyệt vừa nghĩ đến đã thông suốt, trái tim lo lắng của nàng ta đột nhiên bình tĩnh lại.
Đại Yến đã xong, hiện tại Chu Diệp đã là nỏ hết tên, nàng ta còn trẻ như vậy, không cần phải c.h.ế.t cùng Chu Diệp. Mặc dù nói ra điều này rất tàn nhẫn nhưng nàng ta chỉ mới mười chín tuổi phải không? Đời người còn rất dài, chính trực và danh vọng không cần thiết, chỉ cần còn sống mới là điều quan trọng nhất. Khi cần thiết, không có gì quan trọng hơn mạng sống.
Suy nghĩ của Cố Minh Nguyệt chính xác là những gì Chu Cảnh Sâm đang nghĩ đến.
Nếu có thể chiếm được Yên Kinh mà không tốn một người lính thì thực sự không cần thiết phải hy sinh mạng sống của binh lính để chiến đấu. Chiến thắng của Chu Cảnh Sâm trước Đại Diễn ở kiếp trước là kết quả của một núi xác và một biển máu. Cuộc nội chiến kéo dài hơn mười năm đã tiêu hao sức lực của Đại Yến trong bốn trăm năm. Đến nỗi sau này khi bình phục sức khỏe, hắn đã cạn kiệt mọi nỗ lực khi còn trẻ như vậy. Bất kỳ phương pháp nào cũng có thể được sử dụng để giảm thiểu thương vong trong cuộc đời này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-743.html.]
Từ xa xưa, người thắng là vua, kẻ thua là giặc. Chu Cảnh Sâm chưa bao giờ nghĩ rằng phương pháp nào tốt hơn, hắn cũng không quan tâm đến tiếng xấu dùng binh như thần.
Ngoại trừ chờ lương thực, cỏ cây, vũ khí trong kinh thành cạn kiệt, Chu Cảnh Sâm còn chờ đợi động thái của Cố Minh Nguyệt.
Hắn biết quá rõ người phụ nữ này, vì bảo vệ mình, nữ nhân Cố Minh Nguyệt này có thể hủy diệt trái đất, có thể trở nên vô nhân đạo. Để sống sót ở kiếp trước, nàng ta đã đích thân biết được trưởng tử của mình đã đầu hàng kẻ thù. Để duy trì quyền lực, nàng ta có thể dùng cơ thể của mình làm con bài mặc cả và sẵn sàng mất mặt để thu phục nam tử. Nhìn thì có vẻ như nàng ta là một nữ tử yếu đuối, nhưng thực ra lại cực kỳ khó đối phó. Về mặt trí tuệ, không phải khó đối phó, mà là nàng ta không có điểm mấu chốt.
Quả nhiên, ngày tháng trôi qua. Trước khi lương thực trong thành không còn đủ để duy trì, Cố Minh Nguyệt nhịn không được, tìm đến Chu Cảnh Sâm.
Lần này nàng ta không bị cám dỗ như hai lần trước và cuối cùng cũng tỉnh ngộ. Biết Chu Cảnh Sâm không hề quan tâm đến sự vướng mắc giữa Cảnh vương phủ và Cố gia, nàng ta đi thẳng vào vấn đề. Sử dụng mạng sống của Chu Diệp làm con bài thương lượng, nàng ta yêu câu Chu Cảnh Sâm đồng ý ba lời hứa. Chỉ cân Chu Cảnh Sâm đồng ý, trong nửa tháng nàng ta sẵn sàng dâng đầu Chu Diệp.
Giống như kiếp trước, dù Chu Diệp có đối xử với nàng ta thế nào, Cố Minh Nguyệt cũng sẽ không chút do dự bỏ rơi Chu Diệp.
Bên trong lâu chính im lặng.
Chu Cảnh Sâm cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm vào cung nữ đang quỳ trước mặt mình, trong lòng cảm thấy ghê tởm không nói nên lời. Cố Minh Nguyệt lần lượt phái người tới nơi này, giống như đang ở một nơi hoang vắng. Hắn không biết nên khen ngợi Cố hoàng hậu thần thông quảng đại hay chế giễu Cố Minh Nguyệt vì luôn xấu xa như vậy. Các gia đình quý tộc bên ngoài cung điện không thể gửi thư ra khỏi thành, nhưng Cố hoàng hậu trong cung lại có thể đột phá cấm ky của phong thành mà không gặp bất kỳ trở ngại nào và đưa người đến doanh trại đúng giờ.