Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 685
Cập nhật lúc: 2024-08-03 22:05:56
Lượt xem: 149
Hai bàn tay đen như quạ của Tiểu Bát nắm lấy khung cửa, hiếu kỳ nhìn chăm chăm quan sát Chu Cảnh Sâm rất lâu. Dường như có một chút hiếu kỳ lại có một chút sợ hãi, từ từ thò cái đầu ra từ sau khung cửa, thân hình nhỏ nhắn bụ bẫm trèo qua bậc cửa và leo vào trong. Giang cánh tay nhỏ nhắn ra chạy về hướng Diệp Gia và kêu lên: "Di mẫu, bồng con."
Thằng nhóc gan hai tuổi rồi, chỉ mới nói được một hai từ thôi.
Diệp Gia sao bồng nổi cậu nhóc được, nàng vừa định bước tới, đột nhiên Chu Cảnh Sâm đã đứng dậy khỏi giường. Đầu tóc buộc chặt có hơi lỏng lẻo, xõa xuống phần thái dương, không còn lộ ra vẻ lạnh lùng nữa. Hắn sải bước bước tới, nhấc bổng cậu nhóc bụ bẫm ở dưới đất lên. Đây là lần đầu tiên Tiểu Bát gặp Chu Cảnh Sâm, bị bồng lên như vậy nên có hơi ngơ ngác. Gương mặt nhỏ căng thẳng nhìn về phía Diệp Gia.
"Đây là di phụ của con." Diệp Gia đã uống xong một ly nước, cảm giác ngọn lửa tức giận kỳ lạ đó vẫn chưa được hạ hoả, vẫn vô cùng tức giận.
Tuy Tiểu Bát chưa nói được hoàn chỉnh, nhưng đầu óc nhỏ của nó rất thông minh nhanh nhạy. Cẩn thận de dặt liếc nhìn Chu Cảnh Sâm, khẽ kêu lên một tiếng: "Di phụ."
Trước đây Chu Cảnh Sâm không thích con nít. Ở kiếp trước con của Cố Minh Nguyệt và Chu Diệp cũng coi như là từ nhỏ đã lớn lên ở bên cạnh hắn, hắn cũng không hề động vào. Ở kiếp này chắc là do bản thân đã làm cha, nên đối với con của người khác cũng có mấy phần yêu mến: 'Ừ”"
Tiếng đáp lại này, khiến cho đôi mắt của thằng bé lập tức sáng lên. Con nít đều thích những người có ngoại hình đẹp, Tiểu Bát hiếu kỳ ve Chu Cảnh Sâm đơn thuần chỉ là vì người này đẹp. Lúc này thấy thái độ của hắn dịu dàng, quay cơ thể nhỏ nhắn đẩy cậu nhóc mập như lợn này lên trên. Chu Cảnh Sâm bị lọn tóc xoăn của cậu nhóc làm cho buồn cười, quay qua nhìn thì phát hiện ở ngoài cửa còn có một cậu nhóc mái tóc đen thẳng nữa.
Bốn mắt nhìn nhau, cậu nhóc có mái tóc đen thẳng chậm rãi leo qua bậc cửa, chạy đến bên Diệp Gia và ôm lấy bắp đùi của nàng.
"Đây là Tiểu Thất à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-685.html.]
"Dạ." Diệp Gia đưa tay ra xoa đầu của thằng bé: "Tính cách của Tiểu Thất yên tĩnh hơn nhiều.’’
Ánh mắt của Chu Cảnh Sâm nhìn qua nhìn lại mặt của hai đứa bé rất lâu, ngoại hình của hai đứa trẻ Tiểu Bát và Tiểu Thất này khôi ngô hiếm có. Đột nhiên bộc phát một câu: "Sau này con của chúng ta chắc chắn sẽ đẹp hơn cả Tiểu Thất và Tiểu Bát."
Diệp Gia: "Dua của bà Vương đều bị chàng bán sạch hết rồi."
Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt của Chu Cảnh Sâm hiện lên một nụ cười: "Cũng hết cách rồi, dù sao cha của đứa bé cũng dựa vào mặt để kiếm cơm ma nàng nói coi có phải không Gia nương?”
Diệp Gia:
Diệp Gia có hơi không đỡ nổi vẻ mặt đó, hai má tự nhiên cũng nóng đỏ lên.
Tiểu Thất và Tiểu Bát cũng không ở lại lâu ở trong phòng của Diệp Gia, một lát sau Diệp tứ muội cũng tới dắt chúng về.
Từ trận chiến Tây Bắc đã bắt đầu rơi tuyết, các tiệm ở trên phố trấn Đông Hương đều đóng cửa. Đương nhiên là tiệm Tây Thi cũng đóng cửa. Bây giờ Diệp tứ muội thích công việc buôn bán của mình, ngày ngày núp ở trong phòng mong chờ tuyết ngừng rơi, để nàng ấy có thể tiếp tục buôn bán. Nhưng hiển nhiên ông trời không chiều theo ý của nàng ấy, tuyết lớn rơi liên tục ba bốn ngày vẫn chưa ngừng. Mấy ngày này Diệp tứ muội ở nhà than ngắn thở dài, giống như là bị mất tài sản kếch xù vậy.
Đúng lúc cũng sắp tới giờ ăn bữa tối rồi, Diệp tứ muội đến đón con thuận tiện gọi Diệp Gia tới dùng cơm luôn.
Nàng ấy vừa mới bước vào thì nhìn thấy Chu Cảnh Sâm đang bồng đứa bé, bất giác rụt cổ xuống, cúi mặt xuống. Nói ra thì, Diệp Gia cũng nhớ lại trước đây Diệp ngũ muội cũng từng nói qua là rất sợ Chu Cảnh Sâm. Cảm thấy thực chất bên trong Chu Cảnh Sâm không phải người lương thiện.