Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 661

Cập nhật lúc: 2024-08-03 21:57:32
Lượt xem: 111

Dù sao chuyện càng mất mặt hơn thế Diệp Đồng Sinh cũng đã làm, chẳng lẽ còn không thể nói một hai câu sao

Diệp Tứ Muội lau nước mắt cho Diệp Ngũ Muội, trong lòng cũng nghĩ như thế. Nếu là trước kia, người trong nhà không có cái ăn, vợ chồng Diệp Đồng Sinh vì tiền tài bán con gái cũng có thể hiểu được. Nhưng hiện giờ cũng không phải đến mức như thế.

Chỉ là Diệp Gia cũng chỉ nói một câu này sau đó cũng không nói gì nữa. Vừa đổi đề tài, Diệp Gia đương nhiên sẽ hỏi Dương Thành Cương có sắp xếp như thế nào.

"Ta đến đây chỉ là đưa Tiểu Muội đến đây tìm người, người đã đến, ta cũng nên trở về." Dương Thành Cương không có ý định ở lại thêm mấy ngày, đến cơm trưa cũng không dùng: "Ở Luân Thai bên còn rất nhiều việc chờ ta xử lý, trì hoãn mấy ngày đã là cực hạn."

Hắn ta đã nói như vậy, Diệp Gia đương nhiên cũng không cố giữ hắn ta lại. Còn sai Anh Đào tiễn hắn ta ra ngoài.

Dương Thành Cương khách khí thi lễ với Diệp Gia được rồi, rồi vội vàng bước ra cửa.

Diệp Gia nhìn theo bóng người đi xa, quay đầu lại nhìn về phía Diệp Ngũ Muội. Diệp Ngũ Muội cũng ngừng khóc, đôi mắt đỏ bừng. Trên thực tế, từ lúc theo Diệp gia đến Luân Thai, nàng ấy đã chịu không biết bao nhiêu ủy khuất. Trước kia còn ngỏ ở nhà không biết khổ là gì, nhưng một khi biết được người bên ngoài nuôi cô nương như thế nào, nàng ấy quay đầu lại mới biết được chua sót.

"Tỷ..." Diệp Ngũ Muội nhịn không được lại rơi nước mắt: 'Muội đã gặp con trai nhỏ của Nghiêm gia kia, hắn ta ăn mặc giống như một cô gái, vừa nhìn liền biết đó là một tên thố nhi gial"

Diệp Gia: "..." Không tệ, Diệp Ngũ Muội ở trong thành nhiều ... Thế mà ngay cả ông già thỏ đều học xong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-661.html.]

Diệp Gia cũng không nói chuyện khác, Diệp Đồng Sinh làm việc này mất thể diện cũng không phải lấy lại trong một chốc được, nói ra cũng ngại lãng phí miệng lưỡi. Đúng lúc Diệp Gia cũng mệt mỏi, nàng đi đường mệt nhọc, hơn nữa trong bụng còn có một đứa trẻ. Để cho Dư thị sắp xếp Diệp Ngũ Muội, còn mình trước quay về phòng ngủ một lát. Dư thị đã sớm nói Diệp Gia phải chú ý cơ thể, nhưng chuyện này Diệp Ngũ Muội cũng coi như khó giải quyết, nên bà ấy cố gắng nuốt lại mấy lời này

Lúc này vội vàng kêu Diệp Gia về ngủ, còn mình sắp xếp chỗ ở cho Diệp Ngũ Muội. Cứ sắp xếp ở nàng ấy ở trong phòng đông sương bên phải: 'Một đường này hẳn con cũng không nghỉ ngơi tốt, nghỉ tạm rồi lại nói sau."

Diệp Ngũ Muội lau nước mắt, gật đầu rồi đi theo tôi tớ đi nghỉ tạm. Diệp Tứ Muội vốn là sáng sớm muốn đi mở cửa hàng, nhưng thấy Diệp Ngũ Muội trở vê không đi nữa. Hiện giờ cũng không có việc gì , nàng ấy đương nhiên phải đến cửa hàng nhìn một cái. Dư thị vội đi gọi sắc thuốc, Diệp Gia vừa trở lại phòng mới nằm đã ngủ.

Nàng ngủ thẳng giữa trưa mới từ từ tỉnh lại. Mới có động tĩnh, bên ngoài phòng đã có người đi vào.

Diệp Gia xóa cái trán hơi đau vì ngủ nhiều, nâng mắt nhìn vê Tiểu Lê. Nàng xuống giường nhận lấy chén nước súc miệng, rồi mới hỏi Tiểu Lê: "Đội người kia là có chuyện gì xảy ra? Là binh lính nơi nào sao?”

"Chủ tử, đám người kia không phải là binh nơi này, hình như là đi cùng người Dương gia kia đến."

Tiểu Lê lắc đầu, trong lòng có cảm giác loại nói nên không: "Bọn họ không đi theo phương hướng đến trạm gác, ngược lại đi đường trong Tứ Đạo thôn. Hơn nữa nô tỳ thấy qua, hình như bên trong bọn họ dường như còn giấu người nào đó."

"Đi đường nhỏ trong Tứ Đạo thôn? Có nhìn rõ ràng bọn họ dấu người nào không? Có hỏi rõ ràng bọn họ đi vào trong đó làm gì không?" Diệp Gia nhướng mày, có chút khó hiểu. Tứ đạo thôn chính là thôn Ngõa thị ở phía đông của Đông Hương trấn, cách Trầm phủ hiện tại là Chu gia không xa.

Tiểu Lê vẫn lắc đầu.

Loading...