Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 532
Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:19:54
Lượt xem: 94
Dù sao thì nha phiến cao dễ kiếm lợi nhuận cao đến vậy, thương nhân trục lợi, đương nhiên cũng có ruộng anh túc nằm dưới danh nghĩa của Ngô gia.
Lúc trước Ngô gia âm thâm tính toán muốn dạy dỗ cho Chu gia một bài học, đương nhiên cũng không phải chỉ đơn giản là giải trừ một tờ khế ước. Giải trừ một tờ khế ước sao có thể coi là dạy dỗ Chu gia môt bài học được? Suy cho cùng thì Ngô gia không nhận hợp tác kinh doanh với Chu gia thì vẫn còn những nhà khác tiếp nhận. Nếu cứ như vậy, Ngô gia vừa mất một khoản bồi thường, còn nhận lại ức h.i.ế.p chẳng phải là vô ích hay sao?
Người tính tình kiêu ngạo như Ngô gia chắc chắn sẽ không thê nhịn nhục nổi. Bề ngoài thì không dám động tay động chân, nhưng vụng trộm thì đương nhiên sẽ có biện pháp.
Vỏ cây anh túc là một trong số đó. Người ngoài không biết rõ sự thật, còn coi nha phiến cao như thứ dược liệu bổ dưỡng mà sử dụng. Nhưng Ngô gia buôn bán thứ này thì biết rất rõ rằng nó không phải vậy, nha phiến cao cũng có tác dụng tiêu khiển giống như ngũ thạch tán. Người Ngô gia hiểu rất rõ thứ này một khi bị nghiện thì sẽ không có cách nào cai được. Cho nên mới giật dây người khác bỏ một hàm lượng nhỏ thứ này vào trong thức ăn, nhất định có thể khiến cho thực khách càng ăn thì càng thèm thuồng.
Ngô gia bọn họ còn ban lệnh nghiêm cấm người nhà sử dụng nha phiến cao, nhưng không gây trở ngại bọn họ buôn bán thứ này cho người bên ngoài sử dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-532.html.]
Diệp Gia vẫn chưa biết Ngô gia vì lợi ích cá nhân mà tung vỏ cây anh túc ra ngoài cho dân chúng địa phương sử dụng, mà chỉ biết của cửa hàng thịt Lưu gia có dính líu quan hệ với Ngô gia, liền lập tức nhớ đến những mẫu thuẫn gần đây của hai nhà. Diệp Gia không phủ nhận thu đoạn quấy nhiễu Ngô gia lúc trước có chút hèn hạ, nhưng những chuyện mà nàng nói ra cũng không hoàn toàn là đồn đoán. Sản phẩm xà phòng thơm Ngô gia chế tác quả thực là có gây hại cho làn da, nàng chỉ thẳng thắn nói ra sự thật mà thôi.
Vụ ồn ào phát sinh sau đó lớn đến vậy, có liên quan đến việc Ngô gia không làm tốt các quan hệ xã hội. Từ tận đáy lòng, Ngô gia không hề để mắt coi trọng đến thị trường tiêu thụ trấn Đông Hương, chỉ qua loa lấy lệ, cửa hàng lớn chèn ép khách hàng. Đây mới chính là bản chất của vấn đề. Ngô gia không hề tự kiểm điểm lại mình cho tốt, trái lại còn nảy sinh mấy thủ đoạn xấu xa, quả thực là khiến Diệp gia nổi giận.
"Chắc chắn rồi sao?" Sắc mặt Diệp Gia hể xanh lại xám, nàng có thể chấp nhận cạnh tranh kinh doanh, cũng có thể chấp nhận những thủ đoạn không quang minh của các cửa hàng. Dù sao thì thương trường cũng giống như chiến trường, hươu c.h.ế.t rơi vào tay ai thì phải dựa vào bản lĩnh. Nhưng đã biết rõ anh túc rất có hại mà còn phạm tội, thì đây chính là hành vi không biết quý trọng sinh mạng của con người.
"Bẩm phu nhân. Người tặng đồ xác thực chính là hạ nhân của Ngô gia." Tư Nam ngồi chầu trực bên ngoài cửa hàng thịt Lưu gia ba ngày liên, tận mắt chứng kiến, chắc chắn không nhầm lẫn. Dư thị cũng biết rõ Diệp Gia đang điều tra chuyện gì, nghe nói như thế thì sắc mặt cũng rất khó coi: "Gia Nương, con dự định làm thế nào?"
Diệp Gia vẫn đang loay hoay. Tuy rằng hiện tại đã xác nhận được vỏ cây anh túc mà cửa hàng thịt Lưu gia dùng là do Ngô gia cung cấp, nhưng Diệp Gia vẫn cảm thấy đằng sau chuyện này không hề đơn giản như vậy. Thứ nhất, Ngô gia kiếm đâu ra những thứ này? Hơn nữa làm sao biết được những thứ tiêu khiển dùng nhiều sẽ bị nghiện? Thứ hai, nếu đã biết có thể gây nghiện, lại có thể nhiều lần lấy được số lượng vỏ cây nhiều như thế, là do đằng sau có cả căn cứ để trồng trọt chúng sao? Nếu đúng như vậy, thì Ngô gia trồng những thứ này là có mục đích gì?