Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 530
Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:19:27
Lượt xem: 104
Cố Minh Dực đã đến trước cổng Thẩm phủ mấy lần, nhưng sau khi người canh cổng biết hắn ta mang họ Cố, thì đều ngăn cản đuổi về.
Cố Minh Dực thử mấy lần đều không có kết quả, nên bắt đầu suy nghĩ đến chuyện để Cố Minh Hy tự mình đến cầu xin chịu tội.
Hai huynh muội Cố Minh Dực cứ giày vò người khác như vậy quả thực rất phiền phức, dạo gần đây Diệp Gia phải bận rộn rất nhiều việc, thực sự không có tâm trạng di cãi cọ với hai huynh muội nhà này. Suy tính hay là tìm cơ hội thích hợp thử gặp Cố Minh Hy một lát, thăm dò nàng ta một chút, xem thử cô nương này là người xuyên không hay trùng sinh.
Dự định này của nàng còn chưa kịp nói ra, thì ba ngày sau đã nhận được một lá thư phản hồi của Chu Cảnh Sâm gửi cho.
Cùng lúc đó, Chu Cảnh Dâm cũng vừa dẫn theo một nhóm người chạy đến dịch quán ở Ung Châu.
Người áp giải Tái Lợi Khắc lân trước vừa hay chính là Dương Thành Liệt. Điều này cũng bình thường, Dương Thành Liệt là tâm phúc của Tô Lặc Đồ, Tô Lặc Đồ muốn đối phó Tái Lợi Khắc, nên chuyện áp giải người này đương nhiên sẽ rơi xuống đầu thuộc hạ đắc lực nhất là Dương Thành Liệt. Nói mới nhớ, bản thân Dương Thành Liệt vì vài chuyện xảy ra trước đó ở khu đóng quân mà sinh ra rất nhiều hảo cảm với Chu Cảnh Sâm
Dương Thành Liệt không he có nửa điểm che giấu, toàn bộ tình huống bọn họ đang đi trên đường thế nào, bị tập kích bất ngờ ra sao, đều kể lại hết cho Chu Cảnh Sâm nghe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-530.html.]
Chu Cảnh Sâm gật đầu, hỏi: "Bây giờ Tái Lợi Khắc đang ở đâu?"
Tuy rằng Tô Lặc Đồ có ý định để cho Tái Lợi Khắc có đi mà không có về, nhưng bề ngoài thì người này vẫn là tam vương tử của Đột Quyết, vẫn là một vị khách có thân phận cao quý của Đại Yên. Triều đình làm vậy là đã lựa chọn muốn giảng hòa với Đột Quyết, nên đương nhiên hiện giờ vị khách này không phải là tội phạm. Sau khi Dương Thành Liệt bắt được người trở lại còn phải hầu hạ trà ngon rượu ngon, ngoại trừ việc hoạt động bị hạn chế ra thì hầu như mọi nhu cầu của Tái Lợi Khắc đều được thỏa mãn.
"Người đang ở biệt viện của Triệu gia." Triệu gia đương nhiên là ám chỉ thứ sử Triệu Xung của vùng Ung Châu.
Nhóm người của Dương Thành Liệt hộ tống Tái Lợi Khắc đều bị mắc kẹt trong Ung Châu, ban đầu vốn nên thu xếp ở trong dịch quán của ung Châu. Nhưng Tái Lợi Khắc sau khi bị bắt trở lại thì sinh lòng bất mãn, vẽ ra đủ loại lý do để giày vò bọn họ. Không vừa ý dịch quán quá lụp cụp cũ nát, Dương Thành Liệt không làm gì được hắn ta, chỉ có thể dẫn theo người ở tạm trong biệt viện của Triệu Xung.
Dương Thành Liệt vừa mới nhắc tới Triệu Xung, thì lông mày Chu Cảnh Sâm đã cau chặt lại: “Triệu Xung?” Ung châu là một tòa thành ở trước Ngọc Môn quan, được coi như là một cửa khẩu để giao lưu đối ngoại giữa Đại yên và vùng Trung Nguyên. Nơi đây có vị trí địa lý quan trọng nhường nào thì cũng không cần nhiều lời nữa, Triệu Xung này, Chu Cảnh Sâm lại có ấn tượng rất sâu sắc. Đời trước gót sắt của đại quân Đột Quyết tại sao lại có thể san bằng Bắc Đình, một đường bức thẳng đến Ký Châu thuận lợi đến thế, trách nhiệm của Triệu Xung tuyệt đối không thể cho qua,
Kẻ này tham sống sợ chết, vào đêm trước ngày Đột Quyết tiến đánh gân tới liên bỏ thành chạy trốn, để mặc cho đại quân Đột Quyết dễ dàng tiến vào như chốn không người. Đời trước rốt cuộc Ung Châu thương vong mất bao nhiêu mạng người, Chu Cảnh Sâm không có ký ức chính xác. Chỉ nhớ rõ bên trong thành Ung Châu tiếng kêu than khóc lóc vang dội khắp trời đất, m.á.u nhuộm đỏ cả tòa thành trì.
Chính nhờ vào sự việc này, mà Chu Cảnh Sâm mới cơ hội thừa cơ trở mình nổi dậy.
"Ừ”" Dương Thành Liệt cũng thấy chướng mắt tên Triệu Xung này: "Triệu thứ sử có sắp xếp một yến tiệc ở phủ đệ, nói là muốn nghênh đón chiêu đãi các tướng sĩ Bắc Đình."