Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 491
Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:09:40
Lượt xem: 137
Tô Lặc Đồ hy vọng Chu Cảnh Sâm có thể trừ khử Tô Lợi Khắc, để sau này có thể khiến cho người Turkic, còn hắn ta sẽ giúp Chu Cảnh Sâm thay hình đổi dạng, một lần nữa vực dậy tiếng tăm trong quân đội. Hay nói cách khác, nếu như giao dịch này thành công, thì tương lai Chu Cảnh Sâm có thể bất cứ việc gì ở Tây Bắc. Chỉ cân không làm ảnh hưởng đến lợi ích của phủ Đô Hộ, thì Tô Lặc Đồ sẽ đều che giấu giúp.
Chu Cảnh Sâm làm những việc này, cùng không hề có nửa điểm giấu diếm Diệp Gia, chỉ cần Diệp Gia hỏi, hắn chắc chắn sẽ thẳng thắn trả lời. Kể từ lần trước khi hai người thắng thắn trò chuyện với nhau, Chu Cảnh Sâm đã từng hứa sẽ không giấu diếm Diệp Gia bất cứ chuyện gì. Diệp Gia cũng không biết sự tín nhiệm này sâu đậm đến mức nào, nhưng chính thái độ bình đẳng và chân thành của Chu Cảnh Sâm đem lại cho nàng một cảm giác an toàn và thân thuộc. Có lẽ, đây là cách Chu Cảnh Sâm níu giữ Diệp Gia, nhưng phải thừa nhận rằng nó rất hữu dụng.
"Nếu đã để chàng nhận trọng trách đi hộ tống, chẳng may Tái Lợi Khắc có gặp phải bất cứ sơ suất gì trên đường về, thì người hộ tống chính chàng cũng không thoát khỏi liên quan đúng không?" Diệp Gia nghe xong lông mày lập tức nhíu lại, lời Tô Lặc Đồ nói nghe thì có vẻ rất êm tai, nhưng từng lời nói, hành động lại đang rất mâu thuẫn với thỏa thuận, rõ ràng là có ý đồ xấu.
Thân phận của Chu Cảnh Sâm nhạy cảm, nên phạm vi quyền hành công việc bị hạn chế khá nhiều. Hắn có thể thuận lợi leo được lên chức vụ hiệu úy, tuy nói quả thực là vì thượng cấp không có ý định gây khó dễ cho hắn. Nhưng nguyên nhân sâu xa vẫn là nhờ vào bản thân Chu Cảnh Sâm đã lập được một số công trạng. Bởi vì mấy lần liên hắn đều tóm được những nhân vật mấu chốt, tiêu diệt được bọn mã phỉ*, ... dập tắt được chiến tranh và nguy hiểm ngay từ trong trứng nước. Đổi lại là bất cứ người nào giành được công lao như vậy, thì thăng quan cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
*Cướp ngựa.
Chỉ vì Chu Cảnh Sâm có thân phận đặc thù, tội danh của Cảnh vương còn chưa được rửa sạch, nên địa vị của hắn còn thấp kém hơn so với người bình thường một chút. Được thăng quan một cách hợp tình hợp lí, không bị người có ác ý gây trở ngại đã là được chiếu cox lắm rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-491.html.]
*Chăm sóc, để ý.
Tô Lặc Đồ rõ ràng là không thể ra tay giúp đỡ được gì, nhưng vẫn dám trắng trợn lợi dụng việc thăng quan tiến chức của Chu Cảnh Sâm ra làm quân bài để mặc cả.
Bất cứ ai cũng có thể hộ tống được Tái Lợi Khắc trở về, nhưng Tô Lặc Đồ lại ra lệnh cho Chu Cảnh Sâm đảm nhiệm hết lần này đến lần khác. Còn hạ lệnh phải g.i.ế.c c.h.ế.t người trên đường về, đồng nghĩa với việc để Chu Cảnh Sâm phải hứng chịu mọi sự chỉ trích của triều đình. Bây giờ đã bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, lời hứa hắn ta đưa ra đều không đáng tin cậy. Chu Cảnh Sâm duỗi tay ra, chạm vào đôi lông mày đang cau có của Diệp Gia.
Ngón tay hắn ấm áp, chạm vào mi tâm Diệp Gia, khiến vẻ mặt nàng thoáng ngây ngẩn. Ngón tay kia chậm rãi vuốt đôi lông mày đang nhíu chặt của Diệp Gia giãn ra, Chu Cảnh Sâm mỉm cười nhàn nhạt: "Nếu có mất chức thì cũng chỉ là chức vụ hiệu úy nhỏ nhoi, chứ không phải là 'Chu Cảnh Sâm, ta đương nhiên sẽ không vướng phải chuyện nghiêm trọng gì. Nhưng một khi Tái Lợi Khắc chết, chuyện này chắc chắn vẫn dẫn đến trường hợp một hiệu úy thất trách nên phải lấy cái c.h.ế.t ra chuộc tội. Và cục diện Đột Quyết vương sẽ vì cái c.h.ế.t của tam nhi tu của mình mà khai chiến với Đại Yên."
"Tái Lợi Khắc không c.h.ế.t là tốt nhất đúng không?" Nếu không vì bất đắc dĩ, đương nhiên không cần khai chiến là tốt nhất. Vì một khi khai chiến, thì người chịu thiệt hại chỉ có những dân chúng địa phương.
Chu Cảnh Sâm chậm rãi cong cánh tay lại, ôm chặt Diệp Gia vào trong lòng mình, cằm đặt lên vai Diệp Gia.