Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:36:50
Lượt xem: 210
"Không cần phải nói như thế, lần này đi ra ngoài không quen với cuộc sống nơi đó, chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy."
Cho dù lời này của A Cửu thật sự có là vì muốn làm người tan tâm hay không, Diệp Gia nghe xong vẫn thấy rất vui. Nhà mình thu nhận cả nhà tứ muội đến ở, tuy rằng Diệp Gia chưa bao giờ cân họ phải báo đáp, nhưng không có nghĩa là A Cửu không cảm kích.
"Ăn ở là phải bao, thù lao thì cũng phải trả. Nhưng vì mới bắt đầu kinh doanh nên chắc chắn ta không có nhiều ngân lượng như vậy, chỉ có thể nói là kiếm tiền rất vất vả."
Diệp Gia xinh đẹp và cũng biết ăn nói: "Dù sao cũng là người có vợ, tất nhiên vẫn phải giữ chút tiền cho người trong nhà. Ta cũng không dám nói nhiều, cứ tính dựa theo tiền công của người áp tải Trình gia cho đệ đi. Lần quay về này không chỉ có một mình đệ qua đó, Lâm Trạch Vũ cũng sẽ đi cùng đường với đệ. Tính tình tiểu tử đó quá yếu ớt, sau khi đi đến Tây Vực với đệ ba tháng, đệ đã khiến tính cách hắn khác đi rất nhiều rồi."
A Cửu không định đòi thù lao gì vê chuyến đi này, Diệp Gia lại muốn đưa khiến hắn có hơi mừng rỡ.
Cuối cùng, hắn ta vẫn là người may mắn. Cưới được một thê tử hiền lành, có được hai đứa con song sinh, tỷ muội nhà thê tử đều là người phúc hậu. A cửu hơi cảm động, hắn ta cũng không tiện nói nhiêu, chỉ nhắn nhủ thêm với Diệp Gia một câu: "Tỷ cứ yên tâm, lần này chắc chắn ta sẽ cảnh giác, không làm tỷ thất vọng đâu."
Chuyện này đã bàn xong rồi, A Cửu cũng muốn chuẩn bị hành lý để đi Tây Vực trước.
A Cửu rất hay bôn ba bên ngoài nên việc chuẩn bị hành lý dễ như ăn cơm uống nước. Nhưng đi Tây Vực lại là lần đầu đi, nên phải chuẩn bị như thế nào cho chuyến đi này thì vẫn phải đi hỏi thăm những người có kinh nghiệm.
Diệp Gia nhớ tới con trai Vương lão ở thôn Vương Gia bên cạnh là một người áp tải. Nếu không được thì đi hỏi người Trình gia cũng được. Đúng lúc Diệp tứ muội không yên tâm tình hình Diệp Gia nên gọi A Cửu qua trấn Lý Bắc xem một chút. Diệp Gia thấy sắc trời không tệ, vẫn chưa quyết định ra giá xà bông thơm với người nhà họ Trình, nàng dứt khoát đuổi theo sau luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-395.html.]
"Ta đi chung với nàng." Chu Cảnh Sâm ở nhà rảnh rỗi mấy hôm nay, vừa thấy Diệp Gia muốn ra thì lập tức đuổi theo.
Diệp Gia đứng ở bên cạnh chiếc xe la, nghiêng đầu nhìn bộ trường bào màu xanh ngọc của hắn, chân đi giày da hươu, áo khoác làm bằng da sói. Mái tóc đen được chải mượt không một sợi lệch nếp, buộc lại một nửa bằng chiếc trâm gỗ đỏ... Trông cực kỳ nghiêm túc và phong độ, nhất thời nàng không nói nên lời.
Im lặng một chút, nàng hỏi hắn với vẻ khó hiểu: "... Đi ra ngoài một chuyến thôi, chàng mặc bộ đồ mới để đón Tết này làm gì vậy?" Chu Cảnh Sâm: '...'
A Cửu yên lặng nghiêng đầu qua bên khác, giả vờ chưa nghe thấy gì.
Chu Cảnh Sâm vẫn làm mặt đơ, đột ngột đưa tay nhéo lên má Diệp Gia một cái, vừa nhéo vừa kéo má Diệp Gia làm nàng mở to mắt nhìn. Hắn vẫn giữ hình tượng ưu nhã thanh lịch: "Nếu ra ngoài bàn chuyện làm ăn thì đương nhiên phải ăn mặc có thể diện một chút.
Hắn vừa nói vừa nhìn Diệp Gia: "Người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì yên, người làm ăn chú trọng y phục trước rồi mới nhìn người sau."
Diệp Gia suy nghĩ lại, đúng là vậy.
Nàng hơi gật đầu, nàng đưa một tay bám vào thanh xà ngang trước xe muốn leo lên. Cuối cùng phát hiện eo mình bị ai đó ôm lấy, nhẹ nhàng nâng lên, đưa nàng lên trên xe. Chân Diệp Gia vừa chạm được sàn xe là nàng quay đầu lại nhìn hắn, Chu Cảnh Sâm vịn vào sườn xe rồi nhẹ nhàng ngồi lên. Nàng cũng không kéo dài thời gian nữa, cong lưng đứng lên đi vào trong ngồi xuống, Chu Cảnh Sâm cũng theo sau vào ngôi cạnh nàng.
A Cửu không đi vào, có A Cửu ở đây nên không cần Tôn lão hán đánh xe.