Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 356
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:23:52
Lượt xem: 200
Chu Cảnh Sâm cười: "Không có gì đâu ạ, của khu đóng quân thôi."
Du thị nhìn kích thước của cái rương, cũng chỉ dài một thước, cao một thước và rộng một thước. Một cái rương lớn như thế có thể chứa cái gì chứ? Dưa hấu sao? Trong lòng cảm thấy kỳ lạ, nhìn con trai đi trên tuyết, có thứ gì đó rỉ ra từ các vết nứt của cái rương. Nó có màu đỏ, khi rơi xuống đất để lại một vũng. Bà ấy bước tới nhìn một cái, tức khắc tim bà ấy lỡ nhịp.
Giống như là máu, bên trong cũng không thể chứa đầu người phải không đấy? Nhanh chóng rũ bỏ suy nghĩ này, bà ấy vội đặt chổi xuống rồi đi vào nhà.
A Cửu đã nhịn ở trong phòng nhiều ngày, hắn ta cố ý tìm một ngày nhàn rỗi ở nhà, tới gặp Diệp Gia.
Mấy ngày nay A Cửu đã suy nghĩ rất nhiêu. Ngày xưa hắn ta từng buôn bán lông thú, đã quen với công việc này nên khi đến mùa thì luôn muốn làm một chút. Năm nay vì đi theo Diệp Gia làm việc nên trì hoãn không chuẩn bị chuyện lông thú, cho nên trong lòng luôn nhớ mong. Ý vào Diệp Gia là di tỷ*, rộng rãi một chút cũng không sao, trong lúc nhất thời nghĩ cách không hoàn toàn xoay chuyển lại.
*di tỷ: chị vợ
Trong thâm tâm hắn ta thực ra hiểu được, lần này đưa Diệp Gia đến Luân Đài, trong lòng hắn ta không coi chuyện đó là việc làm ăn.
Hắn lấy tiên, trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, hắn ta làm những việc như thế là không phân biệt được chủ thứ, không chịu trách nhiệm: "Là bản thân ta không vạch ra rõ ràng, làm việc không tốt. Tỷ tỷ làm như vậy coi như là cảnh tỉnh cho ta."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-356.html.]
Dạo này A Cửu cũng phiên muộn, lần đầu tiên hắn ta làm một chuyện ngu xuẩn. Sau này làm sao Diệp Gia có thể tin tưởng hắn ta nữa? Nếu hắn ta đã hạ quyết tâm về sau sẽ trở thành một thương nhân, hắn ta nên chấn chỉnh lại thái độ của mình. Không thể đi được nửa đường mà vẫn nghĩ đến việc kiếm một khoản tiền từ lông thú. Nếu sau này hắn ta còn có điệu bộ chần chừ khi tiếp nhận nhiệm vụ, hắn ta không cần phải nghĩ đến việc điều hành một thương đội.
"Là lỗi của ta, ta thừa nhận." Hắn ta trả lại toàn bộ tiền thuê mà Diệp Gia đưa cho.
Diệp Gia nghe hắn ta nói như vậy, ngữ khí cũng hòa hoãn: "Ta hy vọng ngươi có thể suy nghĩ cẩn thận. Tình cảm là tình cảm, buôn bán là buôn bán. Nếu lần sau ngươi cũng như thế này, khế thư ta đã ký với ngươi cũng không cần xem là thật."
Sắc mặt A Cửu căng thẳng, hắn ta mím môi, gật đầu: "Tất nhiên rồi, tỷ tỷ, hãy tin tưởng ta lần nữa.
Diệp Gia thở dài, vẫn đẩy tiền ra: "Ngươi đã nói như vậy, ta sẽ không lấy lại toàn bộ tiên nữa, cho các ngươi một nửa." Hắn ta suy nghĩ cẩn thận, Diệp Gia không còn nghiêm mặt nữa. Nên như thế nào thì như thế nấy. Ngày đó A Cửu cảm tạ Diệp Gia, lấy số tiên còn lại đi đến nhà những người cần phải thanh toán.
Hắn ta vừa rời đi, Diệp Gia chỉnh đốn lại tâm tình, dứt khoát đi vào sau bếp làm bánh bao chiên cùng Diệp ngũ muội.
Trời lạnh, lại không thể ra ngoài làm việc. Không cần vội vàng nghiền tảo đậu thành bột, mấy nữ tử trốn ở nhà không có việc gì làm, tự nhiên nghĩ đến món nào đó ngon để ăn. Diệp Gia đã muốn ăn bánh bao chiên từ lâu, nhưng hình như ở vùng Tây Bắc này không có cách ăn như vậy.
Vừa lúc Diệp Gia đang định nói Ngũ muội đầu xuân sang năm bái sư học nghệ, học nhiêu một chút, sau này nàng ấy có thể linh hoạt và hiểu biết hơn trong việc nấu nướng.
Bánh bao chiên không khó làm, không có tôm cua thì chỉ có thể làm nhân thịt dê hoặc nhân thịt lợn. Không có nhiều kỹ xảo khác, ngoại trừ khi nhào bột nhớ sử dụng nước ấm. Bột nhào ra cần được lên men trước một khắc, sau đó cắt thành từng miếng nhỏ rồi gói như bánh bao là được. Nhân bánh mà Diệp Gia làm chính là nhân thịt dê, nếu muốn có loại nhân khi cắn vào chảy ra nước canh, lúc xay thịt phải cho thêm nước vào trong.