Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 307
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:08:42
Lượt xem: 179
Khi cậu bé nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Gia, sắc mặt thay đổi. Tựa như cậu bé đã nhận ra Diệp Gia là ai. Dù sao chuyện giữa Diệp Gia và Tiểu Nhị Gia của Trình gia cũng không phải là chuyện bí mật, Trình Tiểu Nhị Gia đã uống say bí tỉ mấy lân vào xuất giá của Diệp Gia, người huynh đệ này biết chuyện đó. Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, cậu bé cũng không thể gọi tên Diệp Gia ra được. Chỉ gật đầu rồi nói đi vào hỏi xem thử.
Diệp Gia không vội vàng, để cho cậu bé đi: "Tiểu Ca cứ hỏi đi, bọn ta sẽ đợi ở bên ngoài."
A Cửu nhảy xuống khỏi thành xe, nhìn chăm chằm vào tấm bảng uy nghiêm ở trước Trình gia một lúc lâu. Trong khi đợi người đi vào bên trong bẩm báo, thì hắn ta đã hỏi Diệp Gia: "Tỷ, ta nghe nói Trình gia cũng khởi nghiệp là một chạy thương phải không ạ?"
Diệp Gia đang lập một kế hoạch ở trong đầu, khi nghe được câu hỏi của hắn ta liếc nhìn cửa chính của Trình gia: "Đúng vậy, bắt đầu từ việc vận tiêu."
Vừa nói xong, nàng nhìn thấy khuôn mặt của A Cửu có vẻ trâm tư, trong lòng nàng khẽ động. Bây giờ nàng đã có một số ý tưởng vê những gì mình đã cân nhắc ở trước kia, cũng không có cố ý dẫn dắt tư tưởng gì. Nàng chỉ muốn nói một chút về quá trình lập nghiệp của Trình gia cho A Cửu nghe thôi: "Mỗi người huynh đệ trong Trình gia đều có khả năng chiến đấu, cộng thêm việc người chưởng môn đời trước của Trình gia là người có tính cách hào khí và trượng nghĩa, kết giao với những người huynh đệ giỏi đánh nhau. Những người này tập hợp lại với nhau và thành lập một tiêu cục vận tiêu. Bọn họ khá tốt bụng và chăm chỉ, sau một vài lân hộ tống khá giỏi, danh tiếng của bọn họ dần tăng lên..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-307.html.]
"Thì ra là vậy... A Cửu quay đầu lại liếc nhìn hai chữ to lớn Trình gia được mạ vàng ở trên đó: "Vẫn phải làm từng bước từng bước một."
Lần đầu Diệp Gia nghe hắn ta cảm khái: "Không phải vậy sao? Làm ăn gì cũng phải bước từng bước một. Không một ai có thể mập lên chỉ trong một miếng ăn được. Ổn trát ổn đả, tạo dựng danh tiếng của chính mình, thì sau này chuyện làm ăn tự nhiên sẽ được đưa đến trước cửa nhà ngươi."
Trong khi hai người đang nói chuyện, cậu bé lại vội vã chạy ra ngoài. Vội vàng dừng lại cách xe la ba bước chân, và cúi đầu hành lễ: "Diệp cô nương, Trương quản sự nói là có hẹn với cô nương. Người đang đợi ở trong phòng tiếp khách, các người vào nhanh đi ạ."
Diệp Gia sững sờ khi nghe có người gọi nàng là Diệp cô nương, Nàng đã búi tóc thành kiểu phụ nhân nhưng vẫn bị gọi là cô nương. Nhưng mà sự ngạc nhiên này chỉ diễn ra trong chốc lát, Diệp Gia không có quan tâm đến cách xưng hô của đứa bé, vội vàng bước xuống xe. Dắt A Cửu đi vào Trình gia cùng mình. Ông Tôn không cần đi vào bên trong, chỉ ở bên ngoài trông xe la. Đứa bé đi theo hai người từng bước một, vừa đi vừa nhìn A Cửu với vẻ mặt muốn nói nhưng lại thôi.
Hai người đi ngang qua tiền viện và giếng trời, vòng qua một góc cửa, đi băng qua hàng lang đến một phòng tiếp khách. Còn chưa nói đến, tuy nhà Trình gia ở phía Tây Bắc, nhưng nhà cửa đình đài được xây dựng rất đẹp mắt. Có thể thấy rõ bọn họ quả thật là một gia đình giàu có. Quản sự họ Trương quay người lại khi nghe thấy tiếng động, nhìn thấy là Diệp Gia thì giơ tay ra hiệu mời.
Trình gia có rất nhiều người quản sự, dù sao sự nghiệp của gia đình này rất lớn, một người không thể lo liệu hết mọi chuyện được. Gia chủ Trình gia lấy lớn bỏ nhỏ, một số chuyện ở phía dưới sẽ giao cho người đáng tin cậy lo liệu. Người Trương quản sự mà Diệp Gia muốn gặp phụ trách hàng hóa được cấp phép trên tuyến đường thương mại đến Tây Vực, hàng lớn hàng nhỏ áp tải đi đến Tây Vực đều do một tay ông lựa chọn, hiệu buôn Trình gia có công nhận hay không cũng phải có một câu của ông ta.