Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 306

Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:08:22
Lượt xem: 240

Có bị phạt thì cũng nhẹ, phạt bổng lộc mấy năm, còn không thì phạt mấy năm không được thăng chức.

Chu Cảnh Sâm lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn vào ngọn đèn nhấp nháy ở trên bàn với biểu cảm có hơi lạnh lùng. Chưa kể là làm Gia nương suy đoán tâm bậy, thật sự đoán trúng chuyện của nhà họ Thẩm. Diệp Gia nhìn vẻ mặt của hắn có hơi khó chịu, cắn môi, vẫn là mở miệng nói: "Chẳng lẽ ... lấy chàng ra thế tội hay sao?"

Chu Cảnh Sâm liếc nhìn nàng.

Diệp Gia cho rằng đoán trúng rồi: "Vậy chàng cũng không phản kích à?"

Chu Cảnh Sâm bị nàng chọc cười. Cong khoé mắt cười rất lâu mới bình tĩnh nói: "Đương nhiên, chắc chắn ta sẽ phản kích rồi. Gia nương lo cho ta sao?"

"Sao chàng phí lời vậy!" Diệp Gia trợn mắt nhìn hắn, hat cằm lên nói: "Nếu chàng xảy ra chuyện gì, há chẳng phải ta sẽ thành quả phụ sao. Ta xinh đẹp như vậy, lại còn trẻ, không thể thủ tiết cho chàng được, sau khi trở thành quả phụ còn phải chọn tân phu quân nữa. Nếu lỡ chọn phải người nhiều chuyện, vậy gặp nhiều rắc rối rồi."

Chu Cảnh Sâm bật cười, nhìn Diệp Gia mà trong mắt lóe lên tia sáng buồn bã.

Một lát sau, hắn gật gật đầu: "Vậy ta phải sống thật tốt mới được, cố gắng để nàng không trở thành quả phụ, cũng đừng nghĩ tới gả cho người khác."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-306.html.]

Đâu tháng mười một, thời tiết chợt trở nên lạnh hơn.

Một khi mà mảnh đất Tây Bắc này bắt đầu trở lạnh thì đó chính là trời đông tuyết phủ, gió lạnh cắt da cắt thịt.

Diệp Gia nhìn lên bầu trời u ám, nàng lo lắng vài ngày nữa trời sẽ có tuyết. Nàng đã ra khỏi nhà từ sáng sớm, vội vàng gấp gáp đi tìm A Cửu. Bảo A Cửu cùng nàng đi một chuyến đến trấn Lý Bắc. Nàng đã hẹn nhiều lần với Trương trưởng sự của Trình gia nhưng lân nào cũng không thành công, hôm qua đột nhiên có người gửi thư đến cho cửa hàng của nàng, nói rằng quản sự ở đó đã đồng ý gặp nàng một lần.

Nàng muốn ra ngoài, chuyện ở trong cửa hàng chỉ có thể bàn giao lại cho Ngũ tứ muội và Dư thị. Ông Tôn phải đưa Diệp Gia đi đến đó, lần này không thể đi bằng hai chân của nàng được, đôi chân của nàng có thể trở nên vô dụng, nhưng vẫn phải chạy như một con vật.

"Chuyện này cũng trùng hợp thật, chiếc xe la được làm và giao vào ngày hôm qua, buộc con la vào là có thể sử dụng được rồi." Ông Tôn là một người đánh xe trâu giỏi, đây thật sự là lần đầu tiên ông cụ đánh xe la. Mặc áo bông, đội nón lá nhịn không được mà lộ ra hàm răng của mình. Đến tuổi này rồi nhưng ông cụ này vẫn luôn yêu thích với những chiếc xe như vậy. Cho dù con la không phải là của ông cụ, ông Tôn cũng nhịn không được mà đưa tay ra vuốt ve nó: "Bà chủ mau lên xe thôi, chúng ta phải khởi hành càng sớm càng tốt." A Cửu đã lên xe từ lâu, đang ngồi ở trong dó.

Khi nhìn thấy Diệp Gia đi lên, hắn ta chui đầu ra khỏi xe la. Ngồi ở thành xe la cùng với ông Tôn. Vốn dĩ Diệp Gia muốn nói đi vào trong ngồi đi không sao cả, nhưng khi nàng nhớ lại ở đây là cổ đại, nên tuân thủ một số phép tắc vẫn tốt hơn. Cho nên nàng không nói gì nữa mà chỉ dựa vào thùng xe nhắm mắt nghỉ ngơi.

Con la đi nhanh hơn nhiều so với con trâu. Trong thời gian con trâu đi được một dặm, thì con la đã chạy được ba bốn dặm. Nhưng mà lại hơi không vững chắc, Diệp Gia cảm thấy có chút gập ghênh khi ngồi ở đó. May mắn là nàng không bị say xe, nên khi xuống xe không có cảm giác chóng mặt nào.

Khi vào giờ ty nhóm người vừa vặn đến trước nhà Trịnh gia, tình cờ có người đi ra. Nhìn thấy chiếc xe la đang dừng lại, có cậu bé choai choai chạy ra từ cửa đại viện. Cậu bé vội vàng chạy đến hỏi, thì nghe nói người này đến tìm ông chủ của nhà họ Trình thì nhanh chóng lại hỏi người đến là ai. Diệp Gia vội vàng mở rèm xe ra, nói ra cuộc hẹn gặp giữa mình với quản sự của Trịnh gia.

Loading...