Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 286
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:57:54
Lượt xem: 299
Nhiều tiên như vậy, Diệp Gia vừa về đến nhà đã lập tức tăng tiên công cho Diệp ngũ muội và ông Tôn. Cũng phát tiền công cho hai đứa nhỏ xay đậu, không nhiều lắm, coi như là cho bọn chúng chút tiền tiêu vặt mua kẹo ăn. Diệp Gia còn mua thêm rất nhiều đồ ăn tươi về, chuẩn bị ăn một bữa lớn.
Hai người trở về rất đúng lúc, vừa hay trong nhà đang làm đồ ăn ngon.
Chu Cảnh Sâm di tới, nhận lấy cái chậu trong tay Diệp Gia, ngồi xổm xuống giúp nàng rửa rau. A Cửu mới từ Luân Đài về, đi cả đường tàu xe mệt nhọc đầy bụi bặm. Tình hình bán dưa thế nào còn không rõ, Diệp Gia thấy hắn ta muốn nói chuyện thì bèn ngăn cản một cách thật thấu tình đạt lý: "Tắm rửa sạch sẽ trước di ra hậu viện gặp tứ muội với hài tử đã, bao giờ thu xếp xong xuôi rồi, trễ một chút nữa tới nói với ta sau."
Lúc này A Cửu mới gật đầu, cảm tạ ý tốt của Diệp Gia, lại giơ tay lên xách một thùng nước bên cạnh giếng đi đến hậu viện.
Hắn ta còn nhớ rõ, lúc trước Dư thị đã nói với hắn ta, lúc từ bên ngoài về, cả người bẩn thỉu thì đừng vào phòng với bà nương và hài từ. Người trẻ tuổi cũng không sợ nước lạnh, A Cửu xách theo nước giếng ra sau phòng gội đầu. Tắm táp xong xuôi mới vào nhà ôm vợ.
Diệp tứ muội còn đang ở cd bình thường cũng không thể đứng dậy di lại. Thấy A Cửu tiến lại gân ôm thì vội vàng đẩy hắn ta ra: "Mau buông ra, mau buông ral Đã nửa tháng nay ta không tắm rửa, trên người toàn mùi!"
A Nghị mặt mày hớn hở, thơm chụt một cái lên miệng nàng, mặt dày mày dạn nói: "Vợ ta thơm quái! Ai dám nói vợ ta có mùi chứt”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-286.html.]
Hai má Diệp tứ muội bị hắn ta hôn đến đỏ bừng. Ngước mắt ngượng ngùng liếc nhìn cửa, thấy cửa đã đóng kín. Hai đứa trẻ đang ở trong nôi bên giường. Cái nôi này là lúc trước Nhuy Tả Nhi, Dư thị thấy nàng ấy không có nôi, bèn lấy thứ này ra cho nàng ấy dùng. May mà hai đứa bé sinh ra đều nhỏ, đặt nằm trong một cái nôi cũng không phải chen chúc. Có điều, nửa tháng không gặp, thoạt nhìn bọn nhỏ không còn đỏ như lúc trước nữa.
A Cửu dựa vào trên người Diệp tứ muội không muốn buông tay, Diệp tứ muội bị hắn ta hôn đến thở hồng hộc. Nếu không phải thân thể không khỏe, hắn ta đã lột sạch xiêm y nàng ấy: “Chàng mau buông tay! Ban ngày, đừng trêu chọc tat"
A Cửu hôn hai cái, sau đó kể tóm tắt những chuyện đã làm dạo gần đây và những dự định sau này cho Diệp tứ muội. Tính tình Diệp tứ muội dịu hiên, nghe xong chỉ yên lặng gật đầu. Thật ra nàng ấy cũng không ý kiến gì, chỉ rất chắc chắn rằng tướng công làm gì thì ủng hộ là được rồi: "Vậy chàng phải đi theo tỷ làm cho tốt. Tính khí tỷ không dịu dàng, nhưng tâm lại rất tốt. Tỷ ấy sẽ không để người nhà mình chịu thiệt."
A Cửu xoa xoa tóc nàng ấy, cười cười cũng không nói gì. Nhẹ nhàng xuống giường đi đến bên cạnh nôi ngồi xổm xuống. Vì là trẻ sinh non, hai đứa bé đều rất nhỏ. Nhưng suốt quãng thời gian này vẫn luôn được chăm nom cẩn thận, đã lớn hơn lúc mới sinh ra rất nhiều, nhưng vẫn nhỏ hơn trẻ sơ sinh bình thường, mềm nhữn nằm sát vào một chỗ, giống như hai chú mèo con.
Mặc dù hai đứa trẻ là cặp song sinh, nhưng trên thực tế, chúng lại không giống nhau. Một đứa rõ ràng giống phụ thân, tóc hơi xoăn, đường nét sâu. Một đứa thì giống mẫu thân, tóc thẳng đen nhánh, nét mặt thiên về kiểu thanh tú. A Cửu vươn một ngón tay chọt vào gò má đứa nhỏ, sau đó lại đứng dậy hôn Diệp tứ muội một cái: "Viện nương, ta ra phía trước nói với tỷ mấy câu. Nàng cứ ở đây nghỉ ngơi thật tốt."
Diệp tứ muội gật đầu, đưa mắt nhìn bóng hắn ta bước ra khỏi phòng.
Ở tiền viện, nguyên liệu đã được xử lý cắt tỉa xong xuôi. Diệp Gia bận rộn ở phía sau bếp xong, bởi vì bây giờ đã kiếm được nhiều tiên, Diệp Gia lại đi mua thịt bò về.