Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 238
Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:41:55
Lượt xem: 260
Từ phía của Liễu Nguyên bên này nhìn sang, chỉ thấy cái bát lớn của Chu Cảnh Sâm có một miếng gà lớn, bên kia chính là tôm đỏ rực. Còn có hai loại rau dưa được thêm vào bên trong đó.
Hắn tức khắc a lên một tiếng, đôi mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị đến đỏ lên: "Chuyện này con mẹ nó thật là...
Tôn Ngọc Sơn bởi vì lén đi vào nên không thể ở lâu được, đặt đồ xuống rồi thì rời đi. Xem dáng vẻ chua xót khó nhịn của hắn ta thì trong lòng lập tức thoải mái. Nói thật ra thì, lúc chiêu hắn ta có mở nắp ra xem mấy lần, tâm tình cũng không khác biệt gì lâm so với Liễu Nguyên bây giờ, hâm mộ đến rớt nước mắt.
Hắn ta vừa rời đi, Liễu Nguyên tùy tiện nhai hai miếng đồ ăn cho heo ăn, ánh mắt lại rơi xuống thịt cá bên trong chén của Chu Cảnh Sâm.
Chu Cảnh Sâm liếc mắt nhìn hắn ta một cái, yên lặng mà dịch chén của mình sang một hướng khác.
"Ngươi làm cái gì đó hả! Xem một cái cũng không được à, sao mà lại keo kiệt như thế hả!" Liễu Nguyên hậm hực ở trong lòng, hắn ta bưng cái chén nhỏ của mình xuống giường. Cứ như không nhìn thấy nơi khác mà ngồi xuống bên cạnh Chu Cảnh Sâm, hai con mắt cứ nhìn mòn mỏi, nhìn chằm chằm vào bên trong chén của người ta. Thế gia công tử rụt rè đã bị cuộc sống lưu đày trong mấy năm nay sớm đã bị mài mòn đến không còn lại cái gì nữa rồi.
Hắn ta mút đũa, hai mắt trông mong mà nhìn về phía của Chu Cảnh Sâm: "Có thể cho ta nếm thử chút tay nghề của đệ muội không?”
Chu Cảnh Sâm liếc mắt nhìn hắn ta: "Com của mình sao lại không ăn?”
"Cái này là thứ mà có thể ăn được al Ngươi nhìn coi cái bát này của ngươi lớn như thế, còn muốn bằng bốn chén cơm của ta. Huynh đệ, đại gia cùng ở chung một doanh, cũng cùng là người kề vai chiến đấu, cho ta một miếng nha?" Liễu Nguyên thật sự rất thèm, tuy rằng đồ đã lạnh nhưng mùi của tỏi Nhuyễn và tôm xộc vào trong lỗ mũi hắn ta giống như bọn chúng mọc chân ra vậy. Món gà kho tàu có một chút mùi vị kỳ quái thế nhưng có thể ngửi được mùi cay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-238.html.]
Chu Cảnh Sâm chia cho hắn ta mới là lạ đó, Gia Nương mới đưa cho hắn có một bát: "Ăn đồ ăn của ngươi đi!"
"Thật sự không được hả, cho ta một miếng tôm cũng được mà..."
Cuối cùng Chu Cảnh Sâm cũng bị hắn ta mè nheo đến đau cả đầu, cho hắn ta một miếng gà một con tôm. Chưa nói đến Liễu Nguyên ăn xong sau đó ghen tị lẫn hâm mộ đến mức hận muốn lấy bát của Chu Cảnh Sâm luôn, có thể nói đêm nay cuối cùng cũng có thể bình yên không có chuyện gì.
Mọi chuyện đã qua. Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng, Diệp Gia đã dắt Diệp ngũ muội theo mình đi vào trên trấn để mở cửa lần nữa.
Bột nhão đã được chuẩn bị từ sớm, đến lúc đó dựng sạp rồi sẽ bán luôn ngay tại sạp. Ngoài rau dưa ăn kèm còn có chuẩn bị thêm chút thịt đầu heo, một ít gà không xương đã chiên ở nhà, còn có thêm một chút giá đỗ, còn có vài lá cải thảo vẫn còn tươi và hành tây bị cắn nát.
Đồ vừa được bày ra, ngay lập tức đã có người tò mò đứng lại xem. Không thể không nói, sạp Tây Thi đóng cửa mấy ngày nay khiến cho thực khách nhớ đến không thể chịu nổi. Ngày xưa bọn họ không cảm thấy sạp bánh nướng và đồ ăn ở chỗ sạp của Ngõa thị ở đằng trước khó ăn như thế nào, nhưng so với quán Tây Thi ở phía đối diện thì khó tránh khỏi khiến người ta không nuốt trôi được. Sạp Tây Thi vừa mới dựng cờ hiệu lên, thì phía trước sạp đã có một nhóm người tụ lại.
Diệp Gia ở bên này cũng nhóm lửa lên, mở miệng giải thích với mọi người, nói: "Hôm nay ta không làm bánh trứng rau hẹ, mà làm một món mới."
Nói rồi, Diệp ngũ muội đã nhanh nhẹn mà sắp xếp từng thứ từng thứ ra thật gọn gàng.
Về việc ở sạp bánh rán này, Diệp Gia không bì được với ngũ muội nhanh nhẹn xinh đẹp.