Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 201
Cập nhật lúc: 2024-07-29 22:21:34
Lượt xem: 301
Ngô thiếu đông ký tên xong thì cũng ấn dấu vân tay, lập tức đưa ba mươi đồng tiền đặt cọc.
"Người cầm số tiền đặt cọc này trước đi,' Có lẽ do nhìn thấy Diệp Gia mở sap bán hàng ở trên trấn, thì hắn cảm thấy nàng nhất định là người nuôi gia đình.
Trước tiên là phải đưa tiên đặt cọc để nàng có chi phí mua nguyên liệu: "Tháng này sắp hết, khế thư này có hiệu lực từ tháng sau."
Tất nhiên là Diệp Gia gật đầu, cười híp mắt hoàn thành hợp tác với Ngô thiếu đông. Đợi nàng từ quán trà trở về, Tây Thi đã bán gần hết bánh.
Diệp Gia vui vẻ mua một gói điểm tâm lớn về.
Dư thị cũng Diệp ngũ muội nhìn thấy sắc mặt của nàng thì biết lân bàn bạc việc kinh doanh này đã thành công.
Trong lòng cũng vui vẻ, nụ cười cũng tươi hơn lúc bán đồ ăn rất nhiều: "Xem ra hôm nay trở về cũng có thể uống rượu một bữa rồi đúng không?”
Vừa nói xong lời này, Dư thị nghĩ đến Chu Cảnh Sâm không có ở nhà, nhất thời cảm thấy bực mình: "Doãn An này ngu xuẩn quái"
Diệp Gia: "...'
Nếu như Chu Cảnh Sâm ngu xuẩn thì người khắp thiên hạ đều là người ngu. Nhưng mà bỏ đi, kiếm được tiền thì tâm trạng cũng tốt, nói cái gì cũng đúng.
Người một nhà ở trên trấn vô cùng vui vẻ, Bắc doanh bên này lại chuẩn bị lên đường.
Nói là ba ngày sau trấn áp thổ phỉ, nhưng bởi vì người bên trên thúc dục cho nên bọn họ chỉ có thể rời đi từ sớm.
Bởi vì số lượng mã phỉ không phải rất nhiêu cho nên đội ngũ người cũng không có nhiều. Cộng thêm ky binh thì tất cả có 300 người.
Tất cả được dẫn dắt bởi một người.
Đội ngũ từ trấn Đông Hương đi đến Hồng sơn, lướt qua một cái hồ, dự kiến năm ngày sẽ đến biên giới Đại Yên Tây Bắc.
Trong thời cổ đại, có rất nhiều triều đại để ky binh và trinh sát xen lẫn một nhóm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-201.html.]
Mặc dù lính "trinh sát" được gọi là trinh sát ở trong quân đội, đa số cũng chỉ đi dò thám địa hình trước khi chuyển doanh trại.
Trinh sát binh và ky binh của Đại Yên được dùng chung, thậm chí còn nổi tiếng là ky binh tình báo.
Chu Cảnh Sâm là ky binh mới, còn là kiểu người mới văn võ song toàn. Dù được cấp trên nhìn trúng thì vẫn bị đẩy ra làm ky binh tình báo lần này. Cho dù hắn có kinh nghiệm dò đường hay không thì lần này hắn cũng phải đưa người đi thăm dò đường.
Chu Cảnh Sâm đứng ở trên ngựa, ngửi thấy mùi tanh mặn ở trong không khí, đôi mắt âm thâm nhìn đồng ruộng mênh m.ô.n.g bát ngát.
Để tiểu đội chia thành ba nhóm nhỏ đi vê các phía để khám xét: "Một nửa giờ sau, tất cả mọi người đều tụ tập lại chỗ này."
Lướt qua thảo nguyên vô chủ, thảo nguyên có không ít bộ tộc du mục sinh sống.
Mã phỉ đang ẩn thân ở nơi này.
Những tên mã phỉ này không ở trong một nhóm, ngoại trừ hai nhóm có gần trăm người thì còn lại cũng chỉ lẻ tẻ.
Phần lớn mã phỉ đều tự mình làm việc, giỏi cướp đồ, cũng lợi dụng người khác không ít. Bởi vì không đoàn kết, mấy năm này mã phỉ vẫn luôn không thành công.
Chỉ là vài năm nay có một nhóm người vô cùng hung ác, lúc sang cướp đồ còn g.i.ế.c luôn thôn đó.
Chu Cảnh Sâm không khỏi nhớ đến một gương mặt, người kia có một đôi mắt màu xanh.
Hắn cười không thành tiếng, nếu như hắn không nhớ nhầm, thì người đứng đầu nhóm mã phỉ lớn nhất chính là một tên con lai có đôi mắt xanh.
Không biết bây giờ tứ muội phu của hắn đang ở đâu?
Ở phía tây bắc bộ của Đại Yên, đi qua dãy núi là thảo nguyên sa mạc mênh m.ô.n.g bát ngát, nơi đó cũng có rất ít chỗ trú ẩn.
Có câu thờ là "Khói cô độc ở sa mạc, mặt trời lặn trên sông dài”, miêu tả cảnh đẹp, nhưng đối với tướng sĩ Đại Yên lĩnh mệnh xuất chinh mà nói thì nó chỉ lại là chuyện khác.
Bốn bề không có gì trú ngụ, không có gì che đậy, ở một nơi xa lạ không biết manh mối của kẻ thù, không thể dự đoán địch thủ sẽ tấn công từ phương hướng nào.