Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 142

Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:58:39
Lượt xem: 342

Tiên công cho bao nhiêu thật ra phải xem chủ thuê, trên thị trường thật ra không có một giá cả thống nhất nào. Thời đại này cũng không có pháp luật bảo vệ người lao động, hầu hết người lao động ngắn hạn và dài hạn đều phụ thuộc vào người sử dụng lao động.

Diệp Gia không muốn tìm người cùng thôn, không tin được những người này là một chuyện, nguyên nhân chủ yếu là vì Chu gia không có người thân ở Vương gia thôn. Nếu xảy ra chuyện gì thế đơn sức bạc, Chu Cảnh Sâm lại không có ở trong thôn, các nàng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay.

Suy nghĩ lại, Dư thị nói rõ chuyện tuyển người làm cho ông Tôn biết. Lúc này bà ấy cũng nói chuyện dễ nghe: "Cả nhà chúng ta ở trong thôn cũng không có người đáng tin. Khoảng thời gian này may mà có Tôn lão ca giúp đỡ trước sau. Ra ngoài làm việc, đều là Tôn lão ca giúp đỡ. Bây giờ nhà ta bỏ tiền ra tìm người, không bằng bỏ số tiền này tìm Tôn lão ca. Người ngoài làm việc chúng ta không tin được.'

Ông Tôn ngày ngày đưa đón mẹ chồng nàng dâu Chu gia, Diệp Gia đang làm gì ông ấy biết rõ hơn người ngoài. Vốn dĩ Dư thị không nói, ông ấy thật ra cũng muốn mặt dày mày dạn nói chuyện này một chút. Lúc này Dư thị nói lời khéo léo như vậy, ông ấy tất nhiên đồng ý ngay lập tức.

Chuyện tiên công còn chưa nói ông ấy đã đồng ý, cũng là vì ông Tôn tin tưởng người của Chu gia. Biết được hai mẹ chồng nàng dâu này là người tốt bụng.

Diệp Gia dẫn người đến vì biết ông ấy sẽ đồng ý, lúc này tất nhiên mặt mày hớn hở: "Tôn thúc không cần lo lắng, ta và nương không phải kiểu người bóc lột hà khắc. Nếu đã tìm Tôn thúc làm việc, tiền công ta cũng sẽ không bạc đãi thúc."

Suy nghĩ một hồi, xà bông thơm không phải làm hàng ngày. Bây giờ mối làm ăn này vẫn chưa náo nhiệt đến mức nào, tất nhiên có một đơn hàng sẽ làm một lần hàng. Tiền khởi công Diệp Gia cho ông Tôn tất nhiên chỉ có tính theo ngày. Diệp Gia trả tiên khởi công cũng nhiều, một ngày một trăm văn, bao hai bữa cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-142.html.]

Đừng xem thường một trăm văn này, khuê phòng lớn nhất trên trấn một tháng chỉ có hơn tám lượng bạc. trước đó Dư thị đi làm công mỗi ngày, ngồi trong phòng hậu viện của người thêu cả một ngày, thêu đến mức choáng váng. Một tháng ba mươi ngày, còn chỉ bao một bữa cơm. Chia đều ra thì tiền công một ngày là bao nhiêu? Diệp Gia trả tiền công như vậy có thể nói là nhiều đến mức khiến ông Tôn cam cũng bỏng tay.

"Chuyện này, chuyện này..." Người ta bằng lòng trả số tiên công này, ông Tôn có trung thực đến đâu cũng không thể đẩy ra ngoài. Mặt mo đỏ bừng vò đầu bứt tai, hơn nửa ngày mắt đỏ hông cảm ơn Diệp Gia và Dư thị đã quan tâm.

Diệp Gia xua tay, cười cười nói: "Nhà ta bình thường cũng may là có Tôn thúc giúp đỡ, không cân phải khách sáo như vậy." Ông Tôn vội nói mình sẽ làm việc thật tốt, nói xong, thoáng mở to mắt nhìn về phía đứa cháu trai lớn bên này: "Xuyên Tử cũng có thể làm. Nếu như sau này Chu gia có chuyện vặt vãnh gì ngại phiên, sai Xuyên Tử làm chạy chân cũng được."

Diệp Gia quay đầu liếc nhìn qua, đứa trẻ Xuyên tử với đôi mắt đen nhánh tỏa sáng. Thấy ánh mắt Diệp Gia nhìn tới, cậu bé ngại ngùng cúi đầu chạy sang một bên. Nàng biết hài tử nông thôn bốn năm tuổi đã bắt đầu làm công cho nhà, nữ oa năm sáu tuổi đã giặt quần áo nấu cơm cũng nhiều, nhưng trong quan niệm vốn có của nàng không có cách nào sử dụng lao động trẻ em, mỉm cười vào bếp làm việc.

Kho thịt đầu heo phải biết canh giờ, bởi vì phải làm cắt lát nguội, không cần kho quá mềm. Nếu không ăn vào sẽ không giòn.

Trong khoảng thời gian nói chuyện, thịt đâu heo cũng đã kho gần xong.

Diệp Gia đi lấy đũa chọc chọc, nhìn màu sắc gần được gắp thịt đầu heo ra đặt ở trong chậu gỗ lớn để nguội. Chọn một miếng thịt đầu heo cộng với hai cái tai heo, Diệp Gia nhanh chóng cắt cần tây và rau thơm tỏi băm, chế nước kho rưới lên rồi trộn.

Loading...