Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 131

Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:54:49
Lượt xem: 313

Dáng vẻ không gánh vác được gì này đúng là nhìn rất chán đời, được hời còn khoe mẻ. Nàng không khách sáo nói: "Nhị ca, ta không giữ ngươi lại ăn cơm được, trong nhà còn có chuyện phải làm."

Khuôn mặt Diệp Thanh Giang đỏ bừng, buông chén trà xuống vội vàng nói phải đi.

Diệp Gia tiễn hắn ta ra khỏi sân, nhìn người đã đi xa xa. Dư thị từ sân sau đi ra kỳ quái nói: "Gia nương, tại sao không giữ nhị cữu tử lại ăn một bữa?"

"Không cần, hắn đang vội."

Nói xong, quay đầu lại vào trong bếp xem thịt hầm như thế nào. Dư thị nhìn người đã đi xa chỉ còn lại một chút bóng lưng, quay đầu nhìn về phía Diệp Gia. Giật mình, chắc là hiểu được con dâu đã thay đổi tâm tư. Ngày xưa hận không thể móc rỗng Chu gia trợ cấp cho người nhà mẹ đẻ xem ra đã suy nghĩ thông suốt.

Mấy ngày sau, Diệp Gia và Dư thị dọn sạp hàng sớm rồi đến Diệp gia trang.

Muội tử nhà mẹ đẻ Diệp Gia xuất giá, Dư thị làm mẹ chồng của tỷ tỷ tất nhiên cũng phải đến uống rượu. Dư thị tốt tính, ở nhà một mình đợi cũng cảm thấy khó chịu, dứt khoát đến giúp cùng với Diệp Gia. Trong sân Diệp gia toàn là người, có rất nhiều nữ quyến chung họ hàng. Diệp đồng sinh có chút danh tiếng trong làng, nữ nhi xuất giá đương nhiên có nhiêu người đến giúp.

Gà vịt thịt cá trong nhà bày ở trong chậu, mấy phụ nhân bận rộn ngồi xổm ở cạnh bồn vừa vui vẻ nói chuyện vừa nhổ lông tẩy rửa. Ồn ào vui vẻ, rất nhiều trẻ con chạy ở trong ngoài sân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-131.html.]

Diệp Gia không giúp được gì, nên đến phòng của Diệp tứ muội và Diệp ngũ muội.

Trong phòng tứ muội có một nhóm cô nương gia ngôi xung quanh, Diệp tứ muội ngồi ở bên giường, trên mặt xấu hổ. Các cô nương nói chuyện ríu rít. Nhìn thấy Diệp Gia tiến đến lập tức yên tĩnh. Hết cách, ban đầu khi Diệp Gia còn ở khuê phòng tính tình rất bá đạo, rất nhiều cô nương đều đã từng chịu thiệt thòi từ nàng. Cho tới bây giờ cũng có không ít người thấy nàng là sợ hãi. Diệp Gia không để ý đến những người này, chậm rãi đi đến bên giường.

Rất nhiêu cô nương thấy nàng như vậy, lấy cớ có việc đi ra ngoài. Diệp tứ muội thật ra cũng có chút sợ hãi đến căng thẳng, nhưng nghĩ tới việc mình gặp chuyện hai lần đều là tam tỷ bảo vệ nàng ấy, thật ra cũng không sợ Diệp Gia đến vậy.

"Tỷ." Vội vàng tránh vị trí bên cạnh ra một chút cho Diệp Gia ngôi: "Vừa đóng quây tới sao?"

Diệp Gia gật gật đầu. Cô nương khác trong phòng thấy vẻ mặt của ba tỷ muội này, đoán là giữa tỷ muội có lời muốn nói. Cười ha hả vội nói đi ra ngoài hỗ trợ, một người hai người kéo tay nhau đi ra ngoài. Chỉ chốc lát sau đã đi hết, Diệp Gia ngước mắt nhìn thấy Diệp ngũ muội không đi cũng không để ý. Đưa cho nàng ấy một cái vòng tay bạc, môi đôi bông tai bạc hôm qua mua ở thị trấn: "Cho muội thêm đồ trang sức." Lúc này Diệp tứ muội thành hôn, ngoại trừ áo cưới đỏ trên người một đôi giàu và chăn men mới, thì không còn gì khác.

Nàng ấy không giống nguyên chủ, nhận đồ của Trình Phong trong âm thầm có thể lén mang đi, nàng ấy thì Diệp gia cho bao nhiêu thứ thì có bấy nhiêu thứ. Nhưng ít đồ như vậy, thực sự chẳng khá hơn gia đình khốn khổ nhất làng là bao. Diệp tứ muội không phải không thấy tủi thân trong lòng, nhưng nghĩ tới việc ban đầu tam tỷ ở nhà cũng được cha cưng nhiều như vậy, gả đi cũng phải nuốt sự tủi thân xuống.

Lúc này Diệp Gia lấy đồ ra, đôi mắt nàng ấy lập tức đỏ lên. Nhào tới ôm lấy cánh tay Diệp Gia: "Tỷ."

Diệp Gia có chút không thích ứng, nàng đã làm con một nhiều năm thực sự không quen bị người khác thân mật như vậy. Gật gật đầu, nghiêm túc nói: "Cho muội đeo xuất giá ngày mai. Để xinh đẹp một chút."

Diệp ngũ muội ở bên cạnh nhìn thấy thì ghen ty, cắn môi dưới, nhìn chằm chằm Diệp Gia.

Loading...