Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 98
Cập nhật lúc: 2024-11-15 07:11:57
Lượt xem: 16
Được Cố Kiến Sơn cứu giúp hai lần, một lần ở sau núi giả trong hoa viên, một lần ở thôn trang, cũng theo sự rời đi của hắn mà chôn sâu trong đầu.
Cố Kiến Sơn là công tử Hầu phủ, Khương Đường chẳng qua cũng chỉ là một tiểu nha hoàn, cho dù được cứu cũng không thể nói ra bên ngoài.
Thân phận chênh lệch, giống như khoảng cách. Đây chính là thời cổ đại.
Trở lại Vĩnh Ninh Hầu phủ, Lục Cẩm Dao lập tức trở về Yến Kỉ Đường nghỉ ngơi. Tuy rằng hôm qua ở lại thôn trang một đêm, nương theo tiếng mưa ngủ cũng được, nhưng hành trình qua lại xóc nảy, cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Cố Kiến Châu còn chưa lên chức, hôm qua lo lắng suốt cả đêm, vẫn là ban đêm Cố Kiến Sơn trở về, nói trên đường mưa quá lớn, liền dừng chân ở thôn trang.
Cố Kiến Châu vẻ mặt đau lòng: “Nàng ngủ một lát đi, ta bảo phòng bếp nhỏ chuẩn bị thức ăn, tỉnh lại là có thể ăn được.”
Nằm còn chưa được nửa khắc, Lục Cẩm Dao lại ngồi dậy, nàng gọi Cố Kiến Châu tiến vào: “Phu quân, có phải Ngũ đệ hôm nay điểm binh chỉnh quân không, ngày mai mới dẫn binh đi Tây Bắc đóng quân.”
Phụ thân Lục Cẩm Dao là Bình Dương hầu, mang binh đánh giặc, cho nên nàng cũng hiểu rõ một hai.
Cố Kiến Châu nói: “Đúng là muốn chỉnh quân, nhưng không biết phải mất mấy ngày, sao vậy?”
Lục Cẩm Dao nói: “Không phải hôm qua Ngũ đệ có hồi phủ sao, sáng nay đi lại vội vàng, Yến Hồi Đường ngay cả nha hoàn hầu hạ cũng không có, phỏng chừng lại tự mình thu thập lung tung rồi.”
Cố Kiến Sơn nhập cổ phần vào cửa hàng, lại là thân đệ của Cố Kiến Châu, về tình về lý, người làm tẩu tử như nàng cũng nên chăm sóc một hai.
Cố Kiến Châu nhíu mày, khó hiểu nói: “Hắn là một nam tử, cần thu thập cái gì chứ?” Một nam tử vì sao còn phải cần nha hoàn hầu hạ?
Lục Cẩm Dao không muốn cùng Cố Kiến Châu tranh luận về vấn đề này, nhưng nàng biết Cố Kiến Sơn là miếng thịt trong lòng Trịnh thị. Nàng làm tẩu tử đối xử với Cố Kiến Sơn tốt hơn một chút, ngày sau nói chuyện cũng có thể có phân lượng nhiều hơn.
“Chàng nói xem thu thập cái gì, xiêm y mặc trên đường, áo bông chăn bông, lương khô dược phẩm, cái nào mà không cần chứ.” Hơn nữa, hôm qua Lục Cẩm Dao ở trước mặt Trịnh thị còn nói, muốn gửi vài thứ cho Cố Kiến Sơn.
Cuộc sống trong quân vô cùng gian khổ, trên đường nếu có thể mang theo thêm vài thứ, cuộc sống cũng sẽ thoải mái dễ dàng, sống tốt hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-98.html.]
Cố Kiến Châu cảm thấy Lục Cẩm Dao nói có lý: “Vậy nàng giúp đỡ thu thập đi, buổi tối ta trở về sẽ nhờ người đưa đến quân doanh.”
Lục Cẩm Dao đưa tay ôm Cố Kiến Chu một cái: “Chờ chàng trở về rồi kiểm tra lại một lần nữa, đồ đưa đến quân doanh nhất định phải cẩn thận. Phỏng chừng nương cùng đại tẩu cũng chuẩn bị đồ đạc, cùng gửi qua đó một lần luôn.”
Lục Cẩm Dao có thể nghĩ đến chỉ có xiêm y thay giặt trên đường, y phục chống rét, thuốc men, ăn uống. Xiêm y thay giặt trên đường thì tất nhiên Cố Kiến Sơn đã mang theo, chăn mang theo hai bộ dày, áo bông mang thêm mấy cái nữa là được.
Thuốc phải mang theo thuốc phòng ngừa phong hàn và thuốc trị thương, nhân sâm mang theo hai nhánh dùng để cứu mạng.
Lần trước Cố Kiến Sơn đi thì Lục Cẩm Dao chỉ mới vừa gả tới đây. Tân phụ nhập môn, nàng phải nhanh chóng đứng vững gót chân ở Hầu phủ, không biết phải làm những thứ này. Phỏng chừng Hàn thị bên kia cũng chuẩn bị đồ đạc, mặc kệ đồ đạc bao nhiêu, có thêm một phần tâm ý là tốt rồi.
Lục Cẩm Dao bảo Lộ Trúc gọi Khương Đường tới, luận về nấu ăn, nhất định Khương Đường hiểu rõ hơn nàng nhiều. Hiện tại trời nóng, rất nhiều thứ cũng không thể để lâu, nàng vốn muốn bảo sư phụ điểm tâm làm thêm chút điểm tâm mang theo trên đường, nhưng thứ này lại quá dễ hỏng.
Điểm tâm chỉ mới để qua một đêm, hương vị đã có mùi lạ rồi. Lục Cẩm Dao nghĩ lúc mở cửa hàng thì làm ít đi một chút, để những điểm tâm này được làm mới liên tục.
Ngại ý tứ m.ô.n.g lung của Cố Kiến Sơn đối với Khương Đường nên Lục Cẩm Dao không cố ý chỉ ra là ai, chỉ hỏi loại thức ăn nào không dễ hỏng, còn tiện mang theo.
Khương Đường suy nghĩ một chút, nói: “Cơm cháy.” Lục Cẩm Dao nghi hoặc nói: “Cơm cháy là gì?”
Khương Đường nói: “Bẩm đại nương tử, chính là món bánh màu vàng rực hôm qua bày trên bàn ở thôn trang, đặt bên cạnh món bánh ngàn tầng ngâm đầu cá.”
Nghe Khương Đường nói như vậy, Lục Cẩm Dao liền nhớ lại, đó là một miếng bánh mỏng, màu vàng rực, ăn khô cực kỳ giòn tan, nhai lâu sẽ có vị ngọt, còn có một mùi thơm khi bị cháy. Nếu ngâm vào trong canh cá thì ăn không quá cứng nữa, còn sinh ra một hương vị khác.
Những thứ khô cứng, hẳn là có thể mang theo trên đường.
Lục Cẩm Dao thích ăn bánh ngâm đầu cá, cho nên cũng ăn mấy miếng cơm cháy này, hương vị không kém, cũng rất thích hợp.
“Vậy làm cái này có mất nhiều thời gian không, hôm nay từ giờ tới chạng vạng thì có thể làm xong không?”
Khương Đường gật đầu: “Nhất định có thể làm xong, ngoại trừ cơm cháy ra thì còn có bánh nướng, dùng quả mận khô để làm, cũng có thể để thêm được vài ngày.”