Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 87
Cập nhật lúc: 2024-11-15 07:07:33
Lượt xem: 17
Trịnh thị bị bệnh đã lâu, tháng này mới khỏe mạnh, cho nên muốn tháng sau đi một chuyến.
Một là lễ tạ thần, Lục Cẩm Dao có thai, bà phải lễ tạ thần. Hai là vì khẩn cầu Phật tổ cùng lão thiên gia cho nhi tử của bà Cố Kiến Sơn có một đoạn nhân duyên mỹ mãn.
Trịnh thị vốn định gọi Cố Kiến Sơn đi cùng, nhưng Cố Kiến Sơn căn bản không đi.
Chỉ có chuyện mình không làm được mới có thể cầu xin trời. Cầu mình không được không cầu người, ngược lại cầu ông trời. Thật nực cười.
Trên đời này có bao nhiêu Phật tự, mỗi ngày lại có bao nhiêu người cầu nguyện, ông trời nhìn thấy hết không?
Cố Kiến Sơn đối với chuyện này luôn khịt mũi coi thường, “Không đi.”
Xuân Đài khuyên nhủ: “Hay là đi đi, công tử, ngày mai Tứ nương tử cũng đi.” Cố Kiến Sơn nhướng mày.
Lục Cẩm Dao đi, theo ý Xuân Đài, Khương Đường cũng sẽ đi. Vậy hắn có đi hay không?
Không nên đi, hắn rất dễ bị Khương Đường làm nhiễu loạn tâm trí.
Nghĩ cũng tốt, không thấy thì tim sẽ không đập loạn, kết quả đi một chuyến đến Yến Kỉ Đường, ăn bữa cơm tâm lại rối loạn.
Hắn sắp phải đi rồi, có thể trở về hay không đều là ẩn số. Khi trở về, sẽ là hoàn cảnh gì?
Xuân Đài nhìn Cố Kiến Sơn vẻ mặt phiền não, “Công tử không đi cũng tốt, Vạn Tượng Sơn rất cao, Phổ Đà Tự lại ở đỉnh núi...”
Cố Kiến Sơn: “Người khác đều có thể leo chẳng lẽ ta không leo được?”
Có lẽ lần này hắn c.h.ế.t trên chiến trường, nhìn thêm cũng chỉ là một chút mà thôi.
——————
Ngày hôm sau, trời đầy mây, gió nhẹ.
Tối hôm qua Khương Đường xếp một cái túi nhỏ, bên trong có túi trà hoa, đường phèn, hai cái khăn tay, một bộ y phục để thay.
Đây là đồ dùng thiết yếu để ra ngoài.
Bữa sáng là nàng cùng Triệu đại nương làm. Làm xong, Triệu đại nương nói với Khương Đường chuyện bà đi An Vương phủ được thưởng. Đầu tiên là khen An Vương phủ một lần, cao môn đại viện, phải đi bao lâu mới có thể đến, quý phủ
có bao nhiêu thứ tốt. Sau đó mới làm đồ ăn cho An Dương Quận chúa, được thưởng năm lượng bạc.
“Quận chúa bảo ta dạy đầu bếp vài món sở trường, ta nói đây là ngươi dạy. Nếu không có ngươi ta cũng không lấy được, tiền thưởng này nên chia cho ngươi một ít.” Triệu đại nương đều đã chuẩn bị xong hà bao.
Triệu đại nương nhận nguyệt lệ của nha hoàn nhị đẳng, Lục Cẩm Dao trước đây thường thưởng cho bà nên bà không phải người keo kiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-87.html.]
Làm việc với Khương Đường, bà nhận được rất nhiều lợi.
Tiền thưởng chia một nửa ra ngoài thì về sau sẽ dễ học nấu ăn hơn.
Hơn nữa, bà tới An Vương phủ ai cũng biết, Khương Đường nào có thể không biết? Còn không bằng tự mình nói ra.
Khương Đường đưa tay ra sau lưng, “Đại nương khách khí quá rồi, ta có thể khỏi hẳn là nhờ có ngài. Cho ngài chính là của ngài, ta cũng không dạy gì, ngài có thể làm cũng chuyện tốt ngài làm được, tiền thưởng này là ngài tự mình kiếm ra.”
Nàng dưỡng bệnh mấy ngày nay, là Triệu đại nương một ngày ba bữa hầm canh, nấu cơm cho nàng.
Triệu đại nương là trù nương của Yến Kỉ Đường, chỉ phụ trách cơm nước cho Lục Cẩm Dao, hầm canh cho nàng đã tốn thêm mấy canh giờ của bà ấy rồi.
Triệu đại nương trong lòng vô cùng khó chịu, “Ai, có việc thì nói với ta đi, ngàn vạn lần đừng khách khí. Ngươi......................... đại nương kỳ thật có một đứa cháu, là người
đọc sách, làm chưởng quỷ ở Doanh Thiên Hạ tửu lâu.”
Khương Đường lớn lên xinh đẹp, còn có tay nghề tốt, Triệu đại nương còn cảm thấy cháu trai chưởng quỹ của mình trèo cao.
Trước tiên nói qua, lỡ như thành công thì sao.
Khương Đường buồn cười, “Đại nương muốn cảm ơn ta không cần đem cháu ruột đáp lễ, đại nương tử bên kia sắp xong rồi, ta đi trước chờ họ.”
Triệu đại nương cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng không dây dưa, “Được, ngươi mau đi đi. Đi dâng hương, đại nương tử ăn chay, ngươi mang thêm chút đồ ăn chống đói trên đường.”
Phủ Vĩnh Ninh Hầu cách Vạn Tượng Sơn hai mươi dặm, ngồi xe ngựa phải hơn một canh giờ.
Lục Cẩm Dao có thai, trên xe ngựa phải trải thêm mấy tầng đệm.
Trước khi xuất hành, Lộ Trúc dặn dò ba người vài câu, “Ở bên ngoài không thể so với Yến Kỉ Đường, người đi Phổ Đà Tự dâng hương đều là quý nhân, vạn lần không thể tùy ý chạy loạn. Chúng ta chỉ cần chiếu cố tốt đại nương tử, mọi chuyện đều cẩn thận. Nếu xảy ra chuyện, ai cũng không cứu được các ngươi.”
Ba người đồng thanh đáp.
Khương Đường tuyệt đối sẽ không chạy loạn, ngoại trừ ở bên cạnh Lục Cẩm Dao thì không đi đâu cả.
Mùng một càng có thêm nhiều người.
Trên đường có rất nhiều xe ngựa, con đường phía trước chính là phủ Yến Quốc Công, xe ngựa càng hoa mỹ.
Yến Minh Song đã tốt lên, mùng một bị mẫu thân lôi kéo lên núi làm lễ tạ thần, là Phật Tổ phù hộ nàng.
Yến Minh Song tới, nhưng nàng biết, người cứu nàng không phải Phật tổ mà là nha hoàn bên cạnh Tứ nương tử Lục gia.
Là tiên nữ tỷ tỷ đã cứu nàng ấy.