Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 656: Phiên ngoại 2
Cập nhật lúc: 2024-11-23 16:01:41
Lượt xem: 1
Phó tiên sinh lắc đầu: “Lão sư chưa từng gặp người nào như vậy, mà mọi chuyện đều có vận mệnh của nó, không ai sẽ luôn gặp may mắn cả.”
Phó tiên sinh nói: “Được và mất luôn song hành với nhau, cũng giống như ngươi vậy, tuy rằng sinh ra ở Hầu phủ không cần phải lo cơm ăn áo mặc nhưng cũng không tự tại bằng người thường, ngày sau gả chồng…”
Phó tiên sinh ý thức được mình nói hơi nhiều, vội vàng dừng lại. Lục Cẩm Dao hiểu chuyện không hỏi thêm, nhưng sau khi tan học nàng vẫn nghĩ đến chuyện này.
Phụ thân thường nói nàng có số mệnh tốt, là phúc tinh, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, cuối cùng rồi nàng sẽ mất cái gì?
Nếu như thật sự nàng có số mệnh tốt, vậy nếu như nàng làm chuyện xấu thì vẫn được thật sao?
Phụ thân nói rằng do nàng có số mệnh tốt nên mới yêu thương nàng như thế, nếu sau này không còn tốt nữa thì sao, nàng như vậy là tốt hay là không tốt?
Lục Cẩm Dao còn chưa hiểu lắm, nhưng trong tiềm thức nàng cảm thấy mình không thể tiếp tục như vậy nữa.
Về sau, Lục Cẩm Dao dần dần trở nên không còn quá thông minh nữa, cũng không ngăn trở sự nổi bật của các huynh trưởng nữa. Tuy rằng Bình Dương Hầu cảm thấy tiếc hận, nhưng có câu nói rất hay, tuệ cực tất thương, hiện giờ như vậy cũng không tệ rồi. Lúc nàng còn bé còn nổi danh thông tuệ, nhưng đến lúc lớn lên thì càng lúc càng bình thường.
Qua mười hai tuổi, Lục Cẩm Dao đã biết lấy chồng sinh con là chuyện gì, cũng biết hôn nhân của mình không thể tách rời khỏi vinh nhục gia tộc, càng biết phụ thân mẫu thân vẫn muốn nàng gả cho hoàng tử.
Lục Cẩm Dao không muốn. Làm phu nhân sẽ quản gia, làm thiếp phải hầu hạ chủ mẫu, nàng cũng không muốn chơi đùa với quyền chính dưới một người trên vạn người. Với xuất thân như vậy, sao lại nghĩ quẩn trong lòng mà đi làm thiếp cho được.
Bình Dương Hầu vẫn luôn hướng về Lục hoàng tử. Lục hoàng tử năm nay mười tám tuổi, đã sớm cưới chính phi rồi.
Gả qua chỉ có thể làm trắc phi.
Lục Cẩm Dao cũng không qua thêm vài năm nữa rồi sẽ gả cho hắn, cho dù hắn có thể làm hoàng đế thì thế nào chứ.
Nhưng lệnh của phụ mẫu, lời của bà mối, gả hay không không phải là chuyện mà nàng có thể lên tiếng được, vậy nên Lục Cẩm Dao phải nghĩ cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-656-phien-ngoai-2.html.]
Cũng may nàng được Phó tiên sinh chỉ dạy nhiều, nếu không thì nếu như nàng vẫn cứ giữ nguyên như vậy, chỉ sợ lúc này thiên hạ đã truyền ra tin đồn “Có được nàng có được thiên hạ”, “Mệnh phượng hoàng trời sinh”, đến lúc đó mới thật sự là không chạy thoát được.
Thật may vì đã thức thời sớm, hết thảy vẫn còn kịp.
An Khánh Đế năm nay bốn mươi chín tuổi, thân thể vẫn còn tráng kiện. Mấy vị hoàng tử phía dưới cũng đều còn trẻ, đại hoàng tử lãnh binh đánh giặc, trong triều có nói chuyện muốn lập làm thái tử, càng có người trình tấu chương.
An Khánh Đế không để ý tới những tấu chương này, mà Lục Cẩm Dao thỉnh thoảng đi thư phòng hầu hạ bút mực, Bình Dương Hầu có đôi khi sẽ cùng nàng thương lượng một ít chuyện. Cũng không phải trông cậy vào Lục Cẩm Dao mà ra quyết định gì, chỉ là có đôi khi sẽ cảm thấy nàng mệnh tốt, lơ đãng một câu liền có thể mở lối giải quyết khó khăn.
Lúc Lục Cẩm Dao mài mực lơ đãng nói một câu: “Nữ nhi cảm thấy như vậy không hay đâu, từ nhỏ phụ thân đã giáo dục huynh trưởng không được dính vào bài bạc, chuyện này cùng với bài bạc có gì khác nhau đâu?”
Sau đó đại hoàng tử Triệu Hiển xảy ra chuyện, bị thương ở chân. Sau khi phong vương lãnh phong hào đi tới đất phong, những người trước kia ủng hộ đại hoàng tử dần dần bởi vì những nguyên nhân lớn nhỏ mà rời khỏi trung tâm quyền lực ở Thịnh Kinh này.
Mấy chuyện đó không giống như chuyện ngẫu nhiên.
Bình Dương Hầu cũng cảm thấy như thế, cũng không cho rằng đây là trùng hợp. Sự thành do người, cũng là nữ nhi nhắc nhở cho mình, vậy nên cũng dần dần buông tha ý niệm gả Lục Cẩm Dao cho hoàng tử.
Nếu thật sự xảy ra chuyện, Hầu phủ liền cùng hoàng tử trói chung trên một con thuyền, cũng không phải nữ nhi xuất giá rồi không còn liên quan gì tới trong nhà nữa, vẫn nên ổn thỏa một chút mới được.
Hắn còn nói với Trần thị, sau này muốn sắp xếp làm mai cho nữ nhi cũng phải hỏi ý tứ của A Dao trước.
Trần thị cảm thấy Bình Dương Hầu quá cưng chiều nữ nhi, học những cuốn sách mà tiểu nương tử bình thường không đọc, lại mời đại nho đương đại làm tiên sinh, ăn mặc ở đi lại đều là tốt nhất, nhưng không phải cũng càng ngày càng bình thường không có gì lạ đó sao.
Bình Dương Hầu nói: “Nữ tử thành thân là chuyện cả đời, để cho nàng xem một chút cũng không có hại gì cả.”