Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 62

Cập nhật lúc: 2024-11-14 15:09:17
Lượt xem: 42

Ngày 25 tháng 4.

Mặt trời như thiêu như đốt trên đỉnh đầu, trên trời xanh điểm thoáng qua vài đám mây, còn chưa tới hạ chí, vậy mà đã cảm nhận được hơi nóng.

Mấy chiếc xe ngựa hoa mỹ dừng ở cửa chính phủ Vĩnh Ninh Hầu.

Những bậc đá lát đá cẩm thạch sạch sẽ, hai con sư tử đá trước cửa được lau bóng loáng. Cửa lớn màu đỏ thẫm mở rộng, trên mặt đá thạch đề bốn chữ to “Vĩnh Ninh Hầu phủ”, dưới mái hiên treo đèn lồng đỏ, tràn ngập không khí vui mừng.

Mấy người mặc hoa phục từ trên xe ngựa đi xuống, búi tóc mây xanh, cài trâm đeo trang sức rực rỡ lấp lánh.

Gã sai vặt chờ ở cửa, dắt xe ngựa vòng qua cửa nhỏ góc tây nam.

Đi phía trước chính là An Vương phi, áo váy màu xanh sẫm, trên đầu cài một cây trâm phỉ thúy, cả người nhìn ôn nhu dịu dàng. An Dương Quận chúa đi bên cạnh nhìn gầy yếu, mặt lộ ra vẻ tái nhợt, có chút giống Trịnh thị khoảng thời gian trước.

Yến quốc công phu nhân mặc bộ y phục màu hồng, bên cạnh có một tiểu nương tử mười bốn mười lăm tuổi, mặc áo váy màu đỏ thẫm, trân châu trên đầu lắc lư hết sức chói mắt, đó là ấu nữ [1] Yến Minh Song của Yến quốc công.

[1] ấu nữ: con gái út.

Lục Cẩm Dao đến tiếp đón khách quý, hàn huyên xong, dẫn người vào trong phủ.

An Dương Quận chúa trước đây đã có quan hệ với Lục Cẩm Dao, nhẹ nhàng gọi Lục tỷ tỷ. Yến Minh Song cũng không sợ người lạ, cũng gọi theo một tiếng tỷ tỷ.

Lục Cẩm Dao nói: “Quận chúa vẫn điềm đạm nho nhã như trước, ta thấy Minh Song cao lên không ít.”

An Dương che khăn gật đầu, trong mắt An Vương phi lộ ra chút thương tiếc: “Thời gian trước bị bệnh, vẫn tái lại không khỏi. Ta nghĩ ra ngoài đi dạo có lẽ tốt hơn. Nghe nói hoa hải đường trong phủ nở rồi, vì vậy mới đến xem.”

Lục Cẩm Dao nói: “Lời này có lý, tâm tình tốt, bệnh gì rồi cũng khỏi.”

Một đám người cười nói đi về phía hoa viên, Lục Cẩm Dao để Lộ Trúc lại, lát nữa còn có khách quý đến nhà.

Yến quốc công phu nhân nhìn văn tĩnh nhưng trong người lại rất ngoan cường. Hai mẫu tử Yến Minh Song dọc theo đường đi đều nói hoa này hoa kia của Hầu phủ đẹp mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-62.html.]

Yến quốc công phu nhân nhìn Lục Cẩm Dao bất đắc dĩ cười cười, “Chỉ là một con khỉ da, ở đâu cũng không chịu ngồi yên.”

Đại khái người làm cha mẹ đều hy vọng con cái bình an vui vẻ, trong mắt An Vương phi có vài phần ngưỡng mộ, “Như vậy là tốt nhất, ta ước gì An Dương cũng như thế.”

Yến Minh Song nhìn là tính tình ngây thơ lãng mạn, vừa nhìn đã biết từ nhỏ được cưng chiều lớn lên. Nàng dí dỏm lè lưỡi, “Đây chính là lời nói thật, mẫu thân ước gì để Quận chúa làm nữ nhi! Ta không thay đổi được, An Dương Quận chúa, ngươi xem nơi này chỗ nào cũng đẹp, vừa nhìn đã biết tốn tâm tư chăm sóc. Lục tỷ tỷ nói trong hồ có nụ hoa sen, ta muốn hái một bông.”

Lục Cẩm Dao nói: “Vậy lát nữa Yến muội muội phải tìm cho kỹ.”

Trong mắt Lục Cẩm Dao, An Dương Quận chúa thân thể ốm yếu, sợ là An Vương phi không nỡ gả nữ nhi tới đây. Thứ nhất Cố Kiến Sơn thường ở quân doanh, gần ít xa nhiều. Thứ hai, bà có lẽ muốn tìm cho nữ nhi một nữ tế tao nhã lịch sự hơn.

Yến Minh Song hoạt bát, rất được các trưởng bối yêu thích, gả vào Hầu phủ sẽ không chịu thiệt. Chỉ là còn chưa cập kê, hơn nữa Yến quốc công phủ chỉ cách Vĩnh Ninh Hầu phủ một con phố, hai nhà vốn rất gần, gả vào sau này cũng có thể thường xuyên đi lại.

Tuy rằng Trịnh thị còn chưa gặp được hai vị tiểu nương tử, nhưng Lục Cẩm Dao đoán được tâm tư Trịnh thị, hẳn là vừa ý vị Yến gia này.

Vừa đúng lúc Cố Kiến Sơn đầu tháng năm sẽ trở về quân doanh, chờ năm sau Yến tiểu nương tử cập kê liền đính hôn, sang năm lại thành thân do đó mọi chuyện có thể được thu xếp.

Hàn thị ở hoa viên cùng Trịnh thị, nàng ta chưa từng tham gia xuân nhật yến, nhưng làm đại nương tử quản gia, nhất định phải tham dự loại yến tiệc này.

Vườn hoa phủ Vĩnh Ninh Hầu rất lớn, đi qua núi giả sẽ thấy khóm hoa hải đường rực rỡ, đi thẳng về hướng tây nam, chính là một mặt hồ xanh biếc. Một tòa đình bát giác ở chính giữa hồ, từ bên hồ đi đến hành lang đình ở giữa hồ gió mát.

Khương Đường lần đầu tiên tới nơi này, nơi này là chỗ các chủ tử nhàn tâm giải buồn, nha hoàn không thể đi dạo ở phụ cận.

Bên hồ có hai chiếc thuyền nhỏ đậu, có thể chèo thuyền hái lá sen trong hồ. Chỉ có vài bông sen mới nở, phải cẩn thận đi tìm.

Đối với núi giả, Khương Đường vẫn còn ám ảnh, nhưng nhìn cảnh sắc hoa viên xinh đẹp, chút sợ hãi kia liền tan thành mây khói.

Khương Đường dẫn nha hoàn bố trí ở trong đình nghỉ mát, trà hoa đã sớm pha xong, để nguội chờ sẵn. Nam Hương từ chính viện cũng lại đây giúp đỡ, nha hoàn nhìn đại phòng cũng muốn giúp một tay, mềm mỏng khéo kéo từ chối.

Nam Hương thì thầm với Khương Đường: "Hôm nay đều là khách quý, phải cẩn thận hầu hạ. An Dương Quận chúa thân thể không tốt, chuẩn bị một tấm thảm nhỏ, ở giữa hồ gió mát. Yến tiểu nương tử hoạt bát hiếu động, phải trông chừng kỹ, không được để xảy ra chuyện sơ suất.”

Khương Đường biết đây là ý tốt: “Đa tạ Nam Hương tỷ nhắc nhở, chờ yến hội kết thúc, ta sẽ mang điểm tâm cho tỷ.”

Nam Hương cười nói được.

Loading...