Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 602

Cập nhật lúc: 2024-11-22 20:25:50
Lượt xem: 0

Lúc này sắc trời còn sớm, nếu là trước kia nàng còn có thể ngủ thêm một giấc. Nhưng Cố Kiến Sơn vừa đi, mỗi khi nàng nhắm mắt lại đều là dáng vẻhắn rời đi, cố gắng thế nào cũng không ngủ được.

Trở về hơn hai mươi ngày, khó khăn lắm nàng mới quen có một người bên cạnh, kết quả thình lình lại không còn. Lần sau nếu hắn có về thì cũng nên đi thư phòng ngủ hai ngày trước.

Khương Đường mở mắt đợi đến hừng đông, sau khi trời sáng nàng rời giường rửa mặt chải đầu. Nhìn bên ngoài mưa to chưa thể tạnh ngay được, nàng liền không có ý định ra ngoài nữa.

Bọn nha hoàn bên dưới cũng có vẻ vui mừng, phỏng chừng cũng thích nhất những ngày mưa tuyết. Thời tiết như vậy ít việc, có thể ở sương phòng thêu thùa nói chuyện phiếm, khoái hoạt tùy ý.

Không ra khỏi cửa, Khương Đường liền để ý đến những chuyện vặt vãnh trong phủ. Nàng gọi Ngưng Châu Ngưng Duyệt đến thư phòng, hỏi tình hình nha

hoàn gã sai vặt gần đây như thế nào: “Ở đây chỉ có ba người là ta và các ngươi, nếu có chuyện gì cứ nói thẳng. Làm người không ai hoàn hảo cả, nhất định sẽ có tật xấu, cứ nói ra để sửa là được rồi.”

Ngưng Châu do dự một lát liền nói Đinh quản sự trong chuồng ngựa luôn trêu chọc nha hoàn.

Vẻ ngoài Khương Đường xinh đẹp nên đương nhiên cũng thích nhìn người đẹp, mấy nha hoàn trong phủ đều có chút tư sắc, nhìn là thấy cảnh đẹp ý vui.

Mấy nha hoàn ở chính viện có mặt mũi nên không ai dám trêu chọc, cho dù là nha hoàn tam đẳng đi tới tiền viện truyền lời cũng có người nịnh nọt vài câu.

Còn người bị trêu chọc chính là Ngô Chi ở tú phòng. Trời sắp vào hạ, tú phòng phải nhanh chóng làm xiêm y mùa hè cho mọi người trong phủ. Đại nương tử có bốn bộ, nha hoàn gã sai vặt có hai bộ. Một đám người phải đo kích thước xong mới may được, cộng thêm phải đưa kiểu dáng cho Khương Đường xem qua nữa nên từ đầu tháng đã phải chuẩn bị rồi.

Chỉ là lúc nàng ấy đi đo kích thước, Đinh quản sự tay chân không sạch sẽ, sờ tay Ngô Chi.

Ngô Chi không muốn gây chuyện thị phi, hơn nữa trong mấy chuyện như thế này nữ tử luôn là người chịu thiệt nên nàng ấy cũng đành nhịn.

Đinh quản sự phụ trách chuồng ngựa, ngày thường ngoại trừ cho hai con ngựa ăn thì còn quản cơm của Điểm Kim Ô Kim. Quản sự không giống với gã sai vặt, há miệng ra thì trắng cũng có thể nói thành đen. Nếu như nháo đến chỗ đại nương tử, lỡ như Đinh quản sự nói là nàng ấy quyến rũ hắn ta, đó mới là nhảy vào trong ao sen cũng rửa không sạch.

Vốn định nhẫn nhịn, ai ngờ Đinh quản sự lại được nước lấn tới, lúc trở về phòng hạ nhân chặn nàng ấy lại. Tuy lúc đó có nha hoàn khác đi cùng che chở nên không xảy ra chuyện gì, nhưng ai biết hắn ta còn có thể làm ra chuyện gì nữa.

Cho nên liền báo cho Ngưng Châu.

Đúng lúc Khương Đường hỏi, Ngưng Châu cắn răng nói: “Đại nương tử, Ngô Chi luôn thành thật giữ đúng bổn phận, tuyệt đối sẽ không...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-602.html.]

Khương Đường nói: “Còn có chuyện gì khác nữa không, nói luôn đi.”

Ngưng Duyệt được Ngưng Châu cổ vũ, cũng nhỏ giọng mật báo: “Có một ngày nô tỳ trở về thấy gã sai vặt tiền viện uống rượu bên ngoài quay về, có mấy người uống đến say khướt.”

Hạ nhân Hầu phủ mỗi tháng được nghỉ một lần nhưng không thể nghỉ đồng thời nhiều người cùng một lần được, hơn nữa còn phải báo trước quản sự hai ba ngày để tránh làm ảnh hưởng đến công việc.

Nhìn như vậy chính là lén lút chạy ra ngoài.

Còn không phải là do nhìn thấy chủ tử trong phủ ít, Khương Đường lại mặc kệ những thứ này.

Chủ tử nhân từ, hạ nhân cảm kích. Nhưng quá mức nhân từ sẽ không coi ngươi ra gì nữa.

Khương Đường hỏi: “Còn có chuyện gì khác nữa không?”

Hai người không hẹn mà cùng lắc đầu: “Hồi đại nương tử, hết rồi ạ.” Khương Đường: “Vậy gọi Lý quản sự tới đây.”

Ngưng Châu Ngưng Duyệt từ thư phòng lui ra. Hai người mặt mày hớn hở, tìm một tiểu nha hoàn bảo đi tiền viện một chuyến.

Những chuyện này chưa chắc Lý quản sự không biết, nam nhân ấy mà, cũng không hẳn ai cũng tốt cả.

Lý quản sự nhanh chóng tới đây, hỏi Khương Đường có gì phân phó. Khương Đường hỏi: “Người nào đang phụ trách cho Điểm Kim Ô Kim ăn, ta thấy mấy ngày nay chúng nó có gầy hơn một chút.”

Lý quản sự còn chưa kịp phản ứng: “Người cho Điểm Kim Ô Kim ăn là Đinh quản sự, hắn là người phụ trách chuồng ngựa.”

Khương Đường: “Ta nhớ rõ trong phủ có tổng cộng hai con ngựa, mà chuồng ngựa lại có ba người. Ngoại trừ đánh xe đi ra ngoài thì cũng không còn việc gì nữa cả. Rốt cuộc là do việc nhiều quá khiến cho Đinh quản sự bận rộn mới thành ra như vậy, ngay cả việc chăm sóc Điểm Kim Ô Kim cũng làm không tốt, hay là nói…tâm tư hắn căn bản không nằm ở mấy công việc đứng đắn kia?”

Ước chừng là do ở Hầu phủ học được nên nói một câu vòng thành ba câu, lại ngang điểm đến là dừng, so với nói thẳng còn có lực uy h.i.ế.p hơn.

Lý quản sự tái mặt, lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Loading...