Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 532
Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:08:58
Lượt xem: 1
Trần thị nghẹn họng: “Vậy thì nàng ta cũng không phải là đơn giản!”
Lục Cẩm Dao nói: “Đơn giản hay không đơn giản ngài còn không rõ ràng à, Khương Đường chính là người mà ngài chọn cho nữ nhi đấy.”
Trần thị lại nghẹn họng: “Ta nói không lại ngươi!”
Lục Cẩm Dao biết nói chuyện với mẫu thân nàng là không thể một mực dựa
theo suy nghĩ của mình được: “Sao lại nói không lại được chứ, ta thấy nương chỉ là không muốn nói mà thôi. Hơn nữa, nương chỉ biết một mà không biết hai.
Tuy nói Ngũ đệ đã rời khỏi Hầu phủ, nhưng nói không chừng một ngày nào đó sẽ quay về. Huống hồ việc làm ăn này của ta cũng không thể tách khỏi nàng được, vậy nên đương nhiên phải giữ quan hệ thật tốt. Ta lớn như vậy rồi, còn không nhìn ra được là ai thật lòng ai giả dối nữa thì hóa ra bốn năm sống ở chỗ này vô ích rồi sao.”
Trần thị không phủ nhận Lục Cẩm Dao nói có đạo lý, nhưng mà...
Bà ấy vẫn sợ nuôi hổ gây họa, tuy nhiên, rốt cuộc là nữ nhi của mình đã ở chung trong một thời gian dài với Khương Đường. Lục Cẩm Dao cho đến giờ
vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, có lẽ thật đúng như nàng nói, là quý nhân cũng nói không chừng.
Trần thị thầm nghĩ, còn có Cẩm Đường Cư. Lúc đó Khương Đường là nha hoàn, cái nên nhận thì không cần hàm hồ, dùng công thức không trả tiền cũng được. Nhưng sau khi chuộc thân rồi vẫn còn nguyện ý làm điểm tâm cho Cẩm Đường Cư, không tự mình mở cửa hàng khác, cũng có thể nói rõ cách làm người của nàng là như thế nào.
Mắt thấy nàng sắp gả cho Cố Kiến Sơn, Cố Kiến Sơn ở trong triều là võ tướng tam phẩm. Hắn còn chưa đến hai mươi, thỉnh phong cáo mệnh cho Khương Đường chỉ là chuyện sớm muộn, cứ như vậy thân phận cũng không tính là quá kém.
Trần thị không còn cố chấp với chuyện của Khương Đường nữa. Bà ấy đến thăm ngoại tôn tử. Chiêu ca nhi đã hai tuổi, sinh ra giống như một cục tuyết, giọng gọi ngoại tổ mẫu giống như thêm mật đường, Trần thị một ngày không gặp liền nhớ đến lợi hại.
Tuy rằng bà ấy cũng có tôn nhi, nhưng hài tử của Lục Cẩm Dao thông minh đáng yêu khiến người ta thích, đây cũng là chuyện không có biện pháp.
Nghĩ về đứa ngoại tôn tử bình an khỏe mạnh và nữ nhi xinh đẹp hòa thuận của mình, Trần thị cũng buông ra nói: “Ngày Khương Đường thành thân, ta sẽ đi một chuyến, chẳng qua là nể mặt ngươi thôi.”
Lục Cẩm Dao nói: “Đa tạ mẫu thân.”
Lục Cẩm Dao cảm thấy Trần thị làm người toàn phúc là tốt nhất. Tuy nói có đôi khi mẫu thân nàng nói chuyện không dễ nghe, nhưng nhi nữ song toàn, con
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-532.html.]
cháu đầy đàn, cũng rất mỹ mãn.
Trường Ninh Hầu phu nhân tất nhiên sẽ là thân thích của Cố Kiến Sơn bên kia. Còn Khương Đường bên này, nàng ngồi chủ vị cũng có thể miễn cưỡng nói được. Để mẫu thân nàng tới đây, cũng là để lễ nghi được chu toàn.
Tân khách đến dự tiệc mừng ngày đó, còn có đầu bếp phụ trách tiệc mừng cũng phải bàn bạc xong. Mấy chuyện này Lục Cẩm Dao cũng không có gì cần lo lắng cả, nàng tận mắt nhìn thấy Khương Đường từ chỗ cái gì cũng không hiểu đến chỗ cái gì cũng biết, những chuyện này Khương Đường có thể sắp xếp tốt.
Mắt thấy Khương Đường sắp lập gia đình, trong lòng Lục Cẩm Dao còn rất luyến tiếc.
Sau khi tiễn Trần thị đi, Lục Cẩm Dao cùng Chiêu ca nhi chơi một lúc: “Đường di của ngươi sắp thành thẩm thẩm của ngươi rồi, ngươi còn nhớ Đường di không?”
“Đường di!”
Chiêu ca nhi hiện giờ đã biết nói chuyện, lúc bước đi vẫn còn chập chững, chỉ có lúc vịn đồ vật mới có thể đi vài bước. Lục Cẩm Dao đã quên mất những nỗi
khó khăn vất vả khi mang thai cũng như cảm giác đau đớn khi sinh con, nhìn thấy hài tử trong lòng tràn đầy cảm giác vui mừng.
Chiêu ca nhi biết Đường di, cũng biết Ngũ thúc thúc, Lục Cẩm Dao xoa đầu cậu bé: “Mẫu thân phải đến chỗ tổ mẫu ngươi một chuyến, chờ mẫu thân trở về.”
Đến chính viện, Lộ Trúc đi theo tới đây liền cùng nha hoàn trong phòng ra ngoài cửa canh giữ.
Trịnh thị vẫy vẫy tay với Lục Cẩm Dao: “Mau nhìn xem mấy bộ xiêm y nhỏ ta mới làm, xem thử Chiêu ca nhi mặc có thích hợp không.”
Lục Cẩm Dao: “Mẫu thân làm, há có thể không thích hợp, chỉ là hắn vẫn còn nhỏ, làm gì cần phải mặc nhiều đồ như vậy. Ngài đấy, cứ chiều hắn thôi.”
Tôn tử mà Trịnh thị yêu thương nhất lúc này chính là Cố Ninh Chiêu, có đạo yêu ai yêu cả đường đi, bà ấy không thích Hàn thị, hơn nữa Cố Ninh Viễn đã mười hai tuổi, đã biết chuyện rồi. Hàn thị giấu diếm hắn chuyện trong nhà, hắn không biết nên chỉ thấy đau lòng cho Hàn thị, lúc tới thỉnh an cũng từng cầu tình hai lần. Bởi vậy tình cảm của Trịnh thị đối với trưởng tôn cũng không còn quá sâu đậm nữa.
Mà cách Lục Cẩm Dao làm việc đều khiến Trịnh thị vừa lòng, quản lý mọi việc trong nhà rất tốt, một giọt nước cũng không lọt. Còn hỗ trợ mang đồ cho Khương Đường, ít quan tâm đến chuyện nhà mẹ đẻ, so sánh hai bên, liền biết ai càng hợp tâm ý hơn.