Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 491
Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:00:55
Lượt xem: 2
Khương Đường ở nơi này không cha không mẹ, lại sống một thân một mình. Để tránh cho nàng bị người xem thường, Cố Kiến Sơn liền đem tất cả của cải có thể lên được mặt bàn của mình viết vào danh mục quà tặng.
Nếu đã thành thân, vậy tức là Khương Đường quản gia. Mấy thứ này Khương Đường muốn dùng như thế nào thì dùng như thế ấy.
Sính lễ đưa tới chính là như vậy, là do nhà gái tùy ý dùng.
Hai người cùng đi xem sính lễ, danh mục quà tặng cực kỳ dài.
Cố Kiến Sơn đánh trận nhiều năm, Hoàng Thượng ban thưởng đồ đạc cũng không ít. Huống hồ, thăng quan quá nhanh cũng không được, lại không nỡ thưởng bạc nên chủ yếu là đồ trang sức châu báu.
Quý thì quý đấy, nhưng đồ vật trong cung ban thưởng không ai dám bán cả, chỉ có thể dùng để tăng thể diện mà thôi. Mà những đồ trang sức tơ lụa lại là đồ vật nữ tử yêu thích, nó mới thực sự có tác dụng.
Thứ này đến bây giờ còn chưa dọn xong, Lục Cẩm Dao kinh ngạc khi thấy gia sản Cố Kiến Sơn phong phú đến vậy. Khương Đường thì chưa từng thấy qua nhiều thứ tốt như vậy. Nàng thầm nghĩ, nhiều sính lễ như vậy, của hồi môn của nàng cũng phải nhiều hơn một chút, phải thừa dịp trước khi thành thân cố gắng kiếm thêm bạc.
Một đám gã sai vặt chuyển đồ đạc, ghi nhớ đồ đạc, phải mất một lúc lâu mới thu dọn xong. Đồ vật chất đầy cả bãi đất trống trước nhà chính, hai gian sương phòng đông tây, gian phòng còn lại của chính phòng. Khương Đường và Lục Cẩm Dao chờ sắp xếp xong sính lễ mới chuẩn bị đi Thắng Thiên Hạ.
Khương gia ở cách khá xa, muốn đi thì phải đi nhanh mới được.
Ngày hôm nay thời tiết tốt, theo lý thuyết thì thời tiết thế này sẽ làm cho người ta tâm tình thoải mái, nhưng ngay từ sáng sớm, nha hoàn chính viện liền nơm nớp lo sợ, không dám nói chuyện.
Hàn thị đến thỉnh an, cũng không dám đụng chạm gì đến vảy ngược của Trịnh thị, thỉnh an xong liền lui ra, sợ bị gọi lại chất vấn.
Cũng không biết có phải là ảo giác của Hàn thị hay không, nàng ấy cảm thấy bà bà đối với nàng ấy hình như không quá hài lòng. Hiện tại nàng ấy mặc dù vẫn còn nắm quyền quản gia nhưng rất nhiều chuyện giao cho mấy phòng khác.
Nhất là tứ phòng, không chỉ quản phòng bếp lớn, ngay cả thôn trang của Hầu phủ cũng để cho Lục Cẩm Dao quản.
Trời cũng sắp vào hạ, ở thôn trang không có chuyện gì phải xử lý nhưng vẫn làm cho Hàn thị hoảng hốt.
Tần vương bên kia nàng ấy đã lừa gạt cho qua, Hàn thị cho rằng không có việc gì nữa rồi.
Hôm nay là ngày hai mươi sáu tháng năm, là ngày Cố Kiến Sơn và Khương Đường đính thân.
Lúc này nàng ấy cũng không dám có động tác gì làm cho Trịnh thị thêm ngột ngạt, chỉ dám an phận, bảo nàng ấy giao ra quyền gì thì liền giao ra quyền ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-491.html.]
Trịnh thị cũng không muốn nhìn thấy Hàn thị, tránh khỏi chuyện không cẩn thận tức giận lại không kìm được tính tình của mình.
Nếu không phải do đại phòng thì cũng không đến mức đi cầu thân cho ấu tử cũng phải nhờ người khác đi. Con người Phùng thị không tệ, nhưng làm mẫu
thân ruột thị, ai có thể bước qua cái điểm mấu chốt này. Cho dù là diễn trò, bà ấy biết Vĩnh Ninh Hầu biết, nhưng Khương Đường cùng Cố Kiến Sơn lại không biết.
Trước kia, Trịnh thị còn nghĩ có phải Khương Đường coi trọng vinh hoa phú quý của Hầu phủ hay không. Nàng tuy có thể kiếm tiền, nhưng có tiền cũng không giống như có quyền lực, muốn dựa lưng vào đại thụ để hóng mát. Nhưng chuyện cho tới bây giờ, nàng vẫn cùng Cố Kiến Sơn đính thân.
Người ngoài nghị luận, hơn nữa phụ thân mẫu thân không có ở đây...
Hôm nay Trịnh thị cảm thấy có lỗi với hai người. Hầu gia không cho nói, hai người bọn họ còn tưởng rằng là do trong nhà không đồng ý với mối hôn sự này nên mới biến thành như vậy. Cho dù lúc đính thân có cao hứng đến cỡ nào, nhưng với tính tình Kiến Sơn, vừa nghĩ đến việc bị đuổi ra khỏi Hầu phủ, chỉ sợ cuộc sống có muốn cao hứng cũng không cao hứng nổi.
Mà người khởi xướng việc này, còn ngày ngày đến thỉnh an bà ấy nữa.
Nếu không phải nể tình trưởng tử cùng trưởng tôn, nếu không phải suy xét đến chuyện hiện tại không thể đả thảo kinh xà, Trịnh thị thật muốn hưu Hàn thị.
Một tức phụ cưới về như vậy thật sự làm cho gia trạch không yên.
Có đôi khi Trịnh thị cũng sẽ nghĩ, tại sao đang yên đang lành lại biến thành tình trạng như bây giờ? Tước vị vẫn truyền cho đại phòng, cũng không bởi vì trưởng tử tầm thường mà để cho tứ tử ngũ tử thừa tước. Trịnh thị tự nhận bản thân mình không bạc đãi trưởng tức, vì sao lại biến thành như bây giờ.
Nàng từng hỏi qua Vĩnh Ninh Hầu, nếu Hầu phủ bình an vượt qua kiếp nạn lần này thì nên xử trí đại phòng như thế nào xử trí Hàn thị như thế nào.
Vĩnh Ninh Hầu nói: “Nếu để cho Kiến Phong thừa tước, vậy Hầu phủ sớm muộn gì cũng có một ngày bại ở trong tay hắn. Về phần Hàn thị, Viễn ca nhi không thể không có mẫu thân.”
Hàn thị là kẻ ngu xuẩn không thể sánh kịp, nếu thật sự hưu nàng ấy, Cố Ninh Viễn cùng với hai tôn nữ của đại phòng kia sẽ có một người mẫu thân bị hưu. Đương nhiên, nếu Tần Vương kế vị, Vĩnh Ninh Hầu cũng không thể làm cái gì.
Nếu là Vương gia khác kế vị, Vĩnh Ninh Hầu sẽ nghĩ cách giữ được mệnh của đại phòng. Về phần không có tước vị hay không có chức quan, về sau sống như thế nào, hắn cũng không quản được nhiều như vậy.
Trịnh thị thở dài, thời gian đó Hàn thị ăn mặc đẹp như vậy, bà ấy lại không để ở trong lòng. Hiện tại ngẫm lại, không biết đã nhận bao nhiêu hối lộ.
Nếu người kế vị không phải Tần Vương, vậy những chuyện này lại có thể giấu diếm ai được nữa.