Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 478
Cập nhật lúc: 2024-11-22 06:53:54
Lượt xem: 2
Lục Cẩm Dao đã suy nghĩ chu đáo, người có thể nghĩ tới đều đã nghĩ.
Khương Đường nói: “Lục tỷ tỷ, chờ sau khi ta đính hơn thì sẽ chuẩn bị thiệp mời.”
Lục Cẩm Dao: “Chuyện thành thân không gấp được, sau khi đính hôn còn phải
chuẩn bị của hồi môn, phải tính xem nhà trai chuẩn bị bao nhiêu sính lễ. Bất quá ngươi chỉ có một mình, ngoại trừ sính lễ phải đeo vào ngày xuất giá, mấy thứ
còn lại ngươi cứ để làm của hồi môn mang theo đi.”
Dựa theo hoa hồng được chia mỗi tháng, Lục Cẩm Dao cũng có thể đoán được bây giờ Khương Đường đã tích góp được bao nhiêu bạc.
Cũng phải hơn hai ngàn lượng, suy cho cùng vẫn còn có hoa hồng của Cẩm Đường Cư.
Tuy rằng không thể so với của cải phong phú của thế gia quyền quý, nhưng với sinh hoạt của hai người, không mua nha hoàn và gã sai vặt, cũng chỉ cần bạc cho những lúc xã giao, tiêu dùng vô cùng nhỏ, bao nhiêu đó cũng đủ cho hai người sống thoải mái.
Huống chi sau này cửa hàng vẫn kiếm được bạc.
Lục Cẩm Dao không đoán được một tiệm lẩu nhỏ lại có thể kiếm được nhiều bạc như vậy, lúc trước nàng ấy chỉ bỏ vào hai trăm lượng bạc, lấy ba phần lợi
nhuận, nhưng Lục Cẩm Dao chưa từng lo tới chuyện lớn chuyện bé trong cửa hàng.
Không cần phải lo lắng gì cả, chỉ cần tới ngày nhận bạc là được.
Chỉ là Chiêu ca nhi đã lớn hơn một chút, nàng ấy cũng có thêm thời gian tham gia yến hội, có khi sẽ mời người đến tiệm lẩu Khương thị ăn một bữa cơm, nói với người ngoài đây là chuyện kinh doanh của muội muội nàng ấy.
Sau này những người đó có quay lại ăn hay không, Lục Cẩm Dao cũng không biết.
Tháng tư này nàng ấy đã nhận được hoa hồng một trăm lẻ hai lượng bạc, tiệm lẩu vừa mở vào tháng mười một, tính đến bây giờ đã được năm tháng, số vốn Lục Cẩm Dao bỏ vào đã kiếm về được, hiện tại còn lời hơn ba trăm lượng bạc.
Tháng lời được nhiều nhất là tháng chạp, lúc ấy kinh doanh vô cùng tốt, có rất nhiều người tới ăn lẩu.
Trên cơ bản bây giờ đã không còn có mấy người ăn lẩu.
Nhưng thanh danh của lẩu Trạng Nguyên ngày càng vang dội, hơn nữa đậu phủ phấn ti bảo khá rẻ, có rất nhiều người tới ăn. Nghĩ lại cũng thấy Khương Đường thật thông minh, nghĩ ra được biện pháp như thế, giúp chuyện kinh doanh phát triển không ngừng.
Bây giờ Cẩm Đường Cư đã có rất nhiều cửa hàng, Trương chưởng quỹ cuối tháng đã về kinh một chuyến, đưa sổ sách và bạc cho Lục Cẩm Dao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-478.html.]
Chuyện kinh doanh lúc được lúc không, cửa hàng cũng chỉ vừa mới khai trương, cho dù kinh doanh có tốt thì cũng không phải lúc nào cũng tốt được, có thể kiếm lời là được.
Dựa theo dặn dò của Lục Cẩm Dao, mỗi tháng cửa hàng đều có điểm tâm mới, chỉ là hiện giờ vẫn xem chuyện bán công thức là chuyện kinh doanh chính, cho nên cửa hàng mới chia hoa hồng cho Khương Đường không nhiều lắm. Nhưng hai gian cửa hàng ở Thịnh Kinh mỗi tháng đều chia không ít hoa hồng.
Hiện tại lại thêm các loại mứt trái cây bánh kem bánh mì, bán rất chạy.
Lợi nhuận mỗi tháng của hai gian cửa hàng Cẩm Đường Cư phải hơn hai ngàn lượng, trong đó sẽ chia cho Khương Đường phần lợi nhuận của các món điểm tâm, sau đó lại chia phần cho Cố Kiến Sơn theo giao ước.
Cửa hàng mới mở có một năm, lúc đầu chuyện kinh doanh cũng bình thường, bây giờ càng ngày càng tốt lên, số bạc đã chia cho Cố Kiến Sơn cũng phải gần năm ngàn lượng.
Thời gian thuê cửa hàng đã đến hạn, Lục Cẩm Dao lại thuê tiếp một năm.
Lúc bắt đầu Cố Kiến Sơn chỉ bỏ vào năm trăm lượng bạc, hiện tại đã sớm kiếm lại được năm trăm lượng này. Nếu sau này hai người thành thân, thành người một nhà, hoa hồng lúc đó cứ trực tiếp đưa cho Khương Đường là được, Lục Cẩm Dao cũng cảm thấy rất vui.
Như vậy thì nàng ấy và Khương Đường mỗi người đều được chia năm phần lợi nhuận.
Hơn nữa Khương Đường vẫn còn sạp ăn vặt, trước khi thành thân chắc chắn đã tiết kiệm được không ít bạc, tính toán như vậy thì của hồi môn hẳn là không ít.
Mỗi lần nói tới chuyện thành thân Khương Đường vẫn cảm thấy ngượng ngùng, bản thân nàng lại không có kinh nghiệm, mọi chuyện chỉ có thể nhờ Lục Cẩm Dao: “Ta nghe Lục tỷ tỷ.”
Lục Cẩm Dao nói: “Cũng đừng chỉ nghe lời ta, đây là chuyện lớn, ta chỉ ra ý kiến giúp ngươi, ngươi mới là người làm chủ thật sự.”
Khương Đường gật đầu: “Cho dù thế nào thì ta cũng rất cảm tạ tỷ tỷ.”
Lục Cẩm Dao hiện giờ còn có Chiêu ca nhi, có thể suy nghĩ cho nàng đến mức này cũng không phải dễ.
Lục Cẩm Dao cảm thấy hai người bọn họ đi được tới bước này cũng chẳng dễ dàng, Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, gia sản vốn thuộc về hắn bị chia lại cho đại phòng, Lục Cẩm Dao cũng không có ý kiến gì, rốt cuộc tương lai đại phòng cũng là người thừa kế tước vị, vốn dĩ Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ đã khiến
cha mẹ chồng nổi nóng, nếu nàng ấy lại gây sự vì chuyện tài sản thì Hầu phủ sẽ náo loạn như thế nào nữa.
Chẳng qua, nàng ấy cảm thấy đại phòng có chút kỳ quái.
Theo lý thuyết Cố Kiến Sơn rời khỏi Hầu phủ, người bị ảnh hưởng ít nhất chính là đại phòng, Hàn thị trước gì cũng không thèm chú ý người đệ đệ này, bây giờ sao lại thương tâm hơn tất thảy mọi người.
Hơn nữa sáng nay trên miệng nàng ta lại nhiều thêm một vết phồng rộp do bị bỏng.