Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 477
Cập nhật lúc: 2024-11-22 06:53:53
Lượt xem: 1
Khương Đường nói: “Nhưng phủ Vĩnh Ninh hầu bên kia…”
Lục Cẩm Dao là tức phụ của phủ Vĩnh Ninh hầu, làm như vậy hình như không tốt lắm.
Lục Cẩm Dao nói: “Chuyện này ngươi cứ yên tâm, ta đã hỏi qua ý phu nhân, phu nhân đã đồng ý rồi.”
Cho dù đã đuổi Cố Kiến Sơn đi, nhưng Trịnh thị vẫn không đành lòng, dù sao cũng là thân nhi tử, có thể đoạn tuyệt quan hệ huyết mạch được hay sao? Hiện giờ, nhìn khắp Hầu phủ, cũng chỉ có nàng ấy có quan hệ với Khương Đường, nếu đến cả nàng ấy còn không tới được thì mới thật sự không còn để mắt tới hắn nữa.
Chỉ đành nhắm một mắt mở một mắt thôi.
Lúc Lục Cẩm Dao đến hỏi thì thấy Trịnh thị đang ngồi cạnh khung cửa sổ ngắm
hoa, sau khi nàng ấy nói rõ ý đồ mình tới, Trịnh thị cúi đầu nói: “Trước giờ con vẫn giữ quan hệ tốt với nàng, hiện giờ lại cùng nhau làm ăn buôn bán, con
muốn đi thì đi thôi, nhưng đừng nói với phụ thân con, ông ấy không nghe lọt mấy lời này đâu.”
Trịnh thị nói cũng không sai, chỉ là hạ lệnh không cho gặp Cố Kiến Sơn, nhưng mối quan hệ giữa Lục Cẩm Dao và Khương Đường vốn dĩ đã tốt, cái này phải nói thế nào đây? Chẳng lẽ tới chuyện kinh doanh cũng không làm nữa, sau này chỉ có thể đường ai nấy đi.
Theo Lục Cẩm Dao thấy, Trịnh thị vẫn đau lòng nhi tử, cho dù giấu giếm Vĩnh Ninh hầu thì cũng sẽ muốn nhìn thấy cảnh nhi tử thành thân.
Lời người khác nói có gì quan trọng đâu.
Cố Kiến Sơn cũng đã rời khỏi phủ Vĩnh Ninh hầu, còn muốn thế nào nữa đây, chẳng lẽ còn muốn ép người tới chết.
Chuyện quan trọng nhất bây giờ là hôn sự của hai người, cho dù Lục Cẩm Dao có chọc Vĩnh Ninh hầu không vui, có thể sẽ bị ông ấy cấm đoán, nhưng chờ tới lúc ông ấy nguôi giận, có lẽ cũng sẽ tìm cách đến gặp nhi tử.
Lục Cẩm Dao vỗ tay Khương Đường: “Ngươi không cần lo lắng chuyện này nữa đâu, đây cũng là ý của phu nhân.”
Khương Đường cảm thấy rất áy náy: “Nếu không phải vì ta thì chuyện cũng không nháo thành như vậy.”
Tuy rằng Cố Kiến Sơn nói là vì chính hắn, nhưng nếu không phải vì nàng thì sao hắn lại rời khỏi phủ Vĩnh Ninh hầu. Trong sách không miêu tả về Cố Kiến Sơn quá nhiều, người này vẫn luôn ở Tây Bắc, cho dù hai vị hoàng tử có tranh giành vị trí trữ quân thì cũng không dám ảnh hưởng tới quân tình ở Tây Bắc. Chẳng qua lúc ấy Ngự Triều còn chưa giành được Lương Thành, lại bị ảnh hưởng bởi chuyện của Cố Kiến Phong, phủ Vĩnh Ninh hầu sa sút trong một thời gian, hình như lúc đó Trịnh thị còn ngã bệnh, lúc đó chỉ có Lục Cẩm Dao chống đỡ Hầu phủ, sau đó tân hoàng đăng cơ, Cố Kiến Sơn vẫn luôn ở Tây Bắc.
Cố Kiến Sơn bây giờ đã rời khỏi phủ Vĩnh Ninh hầu, nhưng các viện khác e là không thoát được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-477.html.]
Khương Đường muốn nhắc nhở nhưng cũng không biết nên nói từ đâu, nàng chỉ là một người mở tiệm bán thức ăn nho nhỏ, làm sao mà nghe được mấy tin tức như vậy, chẳng lẽ lại nói là Cố Kiến Sơn kể cho nàng sao? Hay là nói khách nhân trong tiệm không cẩn thận nói ra, cho dù nói như thế nào thì cũng không thể giải thích rõ ràng được.
Huống chi, là bởi vì đại phòng xảy ra chuyện, Cố Kiến Châu mới có thể kế thừa Hầu phủ. Khương Đường không mong Cố Kiến Phong xảy ra chuyện, nhưng việc này vốn là do Hàn thị dựng lên, với những chuyện Hàn thị đã làm, Khương Đường cũng không phải là người rộng rãi gì, không thể nào nhắc nhở cho Hàn thị tránh họa.
Lục Cẩm Dao biết trong lòng Khương Đường không dễ chịu, an ủi nói: “Việc này ta cũng không dám nói, nhưng nếu đã quyết định ở bên nhau thì mỗi ngày
phải sống cho thật tốt. Hắn đã dốc toàn lực để đổi lấy cuộc hôn nhân này, ngàn vạn lần đừng để nó biến thành trò cười trong mắt người khác.”
Khương Đường gật đầu: “Ta biết.”
Lục Cẩm Dao nắm lấy tay Khương Đường: “Hôn sự này cứ từ từ chuẩn bị, mấy ngày nữa hãy định ra ngày tổ chức lễ thành thân trước đi, mấy viện khác cũng nên biết chuyện này. Còn có mấy cô nương của Yến Kỉ Đường nữa, cho dù các nàng ấy nói cái gì thì ngươi cứ thản nhiên đối mặt.”
Ngày ấy Vĩnh Ninh hầu gọi mọi người vào phòng, nói thẳng Cố Kiến Sơn vì một nữ tử nhưng cũng không nói là ai. Nhưng việc này cũng không giấu được, một ngày nào đó tất cả mọi người sẽ biết.
Nếu Khương Đường đã đồng ý chuyện hôn sự thì cũng nên suy xét những vấn đề này.
Với tính tình của Hàn thị, e là sẽ tức giận trong một thời gian dài.
Còn bên phủ Bình Dương hầu, chắc là mẫu thân nàng ấy cũng sẽ cằn nhằn,
nhưng Cố Kiến Sơn cũng đã rời khỏi Hầu phủ, nói thế nào cũng không đến lượt mẫu thân nàng ấy làm chủ, quá lắm chỉ lải nhải vài câu thôi.
Lục Cẩm Dao nói: “Ngươi có mối giao hảo với An Dương quận chúa, cũng từng cứu Yến tiểu nương tử, đều có thể gửi thiệp mời tham dự lễ thành thân cho bọn họ. Việc này nói sớm vẫn hơn, hình như Yến tiểu nương tử cũng sắp đính hôn rồi.”
Tính tình của Yến Mính Song bây giờ càng ngày càng trầm ổn, có lúc rất giống với mẫu thân của nàng ấy, càng ngày càng ra dáng quý nữ thế gia.
Nhưng Lục Cẩm Dao vẫn thích tiểu nương tử vui vẻ hoạt bát, thích nói thích cười trước kia, nàng ấy bây giờ cứ như đang giam mình vào trong khuôn khổ vậy.
Những người khác đều là khách nhân của cửa hàng, có thể mời Tiền đại nhân và gia quyến của hắn tới.
Hôm đính hôn không cần mời khách, chủ yếu là người trong nhà tới góp vui là được, còn ngày thành thân càng đông người càng tốt.