Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 456

Cập nhật lúc: 2024-11-21 11:23:15
Lượt xem: 5

Ba người An Dương còn ăn đậu hủ phấn ti bảo do Khương Đường nấu, đậu hũ bên ngoài mềm nhũn ngon miệng, bên trong vừa mềm lại vừa non, miến hầm thời gian lâu dài trộn cơm ăn thơm nhất.

Mấy người ăn ở trên lầu, ăn xong không cảm thấy nóng cho lắm, ngược lại trong lòng cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, còn muốn ăn thêm.

Nhưng ăn no rồi, nghĩ đến cũng phải chờ ngày khác.

Sau khi mấy người họ rời đi, Khương Đường cũng liền trở về, nàng nghĩ đến chờ lần sau để ba người An Dương nếm thử quà vặt.

Bán quà vặt đường phố không phải việc nhỏ, cũng không phải đơn giản như thuê một cửa hàng bán là được, làm sao cũng phải mua một mảnh đất trống mà xây lên.

Mà mua đất ở thành Thịnh Kinh cũng không phải mấy trăm lượng mấy ngàn lượng là có thể giải quyết, Khương Đường có tích lũy tiền nữa thì cũng tích lũy

không được nhiều như vậy.

Vậy biện pháp đơn giản nhất chính là để cho người ta bỏ tiền nhập cổ phần, chỉ là làm ăn không nói tình cảm, ai cũng phải nhìn xem có kiếm được tiền hay không mới ném, vẫn phải từ từ suy nghĩ biện pháp thôi.

Chí ít quầy ăn vặt của nàng có nhiều hơn chút thì con đường sau này mới có thể đi tiếp được.

Từ sau khi yết bảng, người trong cửa hàng liền ít đi rất nhiều, còn có một cuộc thi đình, thí sinh đều đóng cửa ở trong phòng ôn bài.

So với thí sinh ở nơi khác, Cố Kiến Hiên ăn uống ngủ nghỉ tốt hơn nhiều, chính hắn ở một viện, trong viện có một trù nương phụ trách việc ăn uống của hắn, trừ ăn ra, còn có điểm tâm nước canh, căn bản không cần phân tâm quản chuyện khác.

Trịnh thị cũng tới xem qua hai lần, lúc ấy Cố Kiến Hiên muốn hỏi một chút chuyện chung thân của mình, Trịnh thị chỉ bảo hắn tập trung đọc sách, chuyện

khác không cần quản.

Cũng là sợ ảnh hưởng đến việc học của hắn.

Điều kiện của đệ tử hàn môn không thể so với thiên chi kiêu tử, Hầu phủ bên này ngay cả yết bảng đều là gã sai vặt đi xem, trở về nói cho hắn biết thi thứ ba mươi chín.

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, thi đình cũng có thể thuận lợi thông qua. Cố Kiến Hiên tự nhận là so ra kém tứ ca của hắn cho nên muốn cố gắng hơn, mỗi ngày ôn bài đến khuya.

Trịnh thị nhìn hắn vất vả, sai trù nương chăm sóc cẩn thận.

Trù nương trong viện Cố Kiến Hiên vẫn là người được mời đến khi người bên Nhữ Lâm tới lúc trước. Cố Kiến Sơn thấy phủ thượng không có người dùng được nên mời từ bên ngoài về.

Sau đó một người đến viện của Cố Tương Quân, một người đến viện của Cố Kiến Hiên, chỉ chờ lúc hắn nghỉ giữa tháng trở về ăn hai bữa cơm mới cần dùng đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-456.html.]

Nha hoàn không nhiều, hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ thường thường, cũng đỡ để hắn phân tâm.

Trịnh thị dặn người trong phủ không được đi quấy rầy, cũng gửi thư cho Nhữ Lâm, bên trên viết thứ tự mà Cố Kiến Hiên thi đậu.

Mà Khương Đường bên kia bà đã sớm giải thích, nguyên do sơ lược, cũng đỡ mang đến ảnh hưởng không tốt với Khương Đường.

Dù sao thế nhân đều sẽ cảm thấy việc hôn nhân tốt như vậy, đây là chuyện ai cũng sẽ đồng ý.

Chỉ là bởi vì trước đó bà đã thăm dò qua ý tứ của Cố Kiến Hiên cho nên vẫn phải nói rõ ràng.

Lúc này không phải thời cơ tốt, chờ sau khi thi đình đi.

Trung tuần tháng tư, thí sinh có được thứ tự trong kỳ thi hội sẽ tiến vào điện Kim Loan tham gia thi đình. Do Hoàng đế từng bước từng bước khảo cứu công khóa ăn nói sách luận của bọn họ, kỳ thi đình này tiến hành trong mấy ngày.

Năm ngày sau, thi đình kết thúc, Trạng Nguyên năm nay cũng đã có. Chính là vị Thẩm Hi Hòa kia, năm nay mười chín, tiền đồ không đong đếm được.

Quy củ bao năm qua, Trạng Nguyên Bảng Nhãn Thám Hoa trước vào Hàn Lâm viện làm Đồ thư biên tu.

Sau đầu xuân, sức khỏe của An Khánh Đế đã tốt hơn nhiều, trên thi đình Long Nhan lại cực kỳ vui mừng, trực tiếp chọn Tần Vương bảo hắn đến Lại bộ phụ trách công việc sau đó.

Lại bộ chủ quản việc bổ nhiệm quan viên, lúc này triều đình rót vào không ít m.á.u mới nên rất bận rộn.

Người làm quan, nhất cử nhất động, mỗi tiếng nói hành động của phía trên đều phải suy nghĩ nhiều lần.

Để Tần Vương đi Lại bộ, thật chẳng lẽ muốn truyền hoàng vị cho Tần Vương? Mà Tần Vương cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, trong nửa tháng ngắn ngủi liền xử lý xong việc này, các vị tiến sĩ nên đến nơi nào thì đến nơi đó, nên vào Hàn Lâm viện thì vào Hàn Lâm viện.

Trong triều cũng có người đưa sổ gấp lập Thái tử, thỉnh lập Tần Vương Triệu Diệu làm Thái tử.

Người không nhiều, chỉ có một hai người, vì thăm dò ý của An Khánh Đế. Những sổ gấp này bị An Khánh Đế để sang một bên, cũng không để ý tới.

Cuối tháng tư, An Khánh Đế mang hoàng tử đại thần đi săn xuân, ông ấy càng già càng dẻo dai, săn được một con hươu.

Đại thần tán dương đồng thời An Khánh Đế tuyên bố một tin vui, "Không bao lâu nữa chúng ta sẽ có thể săn linh dương bò Tây Tạng, Tây Bắc truyền đến tin chiến thắng, ngự triều đại thắng Hồ tộc, thu phục một thành thổ địa, bắt được sáu ngàn tù binh, dê bò chiến mã không ghi chép hết được."

An Khánh Đế phủi tay, cười to nói: "May mắn này đều là nhờ có các huynh đệ tài giỏi của ngự triều ta."

Loading...