Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 438
Cập nhật lúc: 2024-11-21 11:16:25
Lượt xem: 1
Chúc chưởng quỹ cảm thấy đây là loại chuyện đôi bên cùng có lợi.
Nhưng Hoài Hề cảm thấy đây lại là cướp đoạt trắng trợn, còn một hai trả cho một chút bạc để làm ra vẻ Phẩm Tô Trai rất hào phóng, nhìn cứ như đang ban ơn vậy.
Hoài Hề nghĩ biện pháp đối phó với Chúc chưởng quỹ, nghĩ chỉ cần bám vào chuyện đã trả bạc thuê rất nhiều thì Phẩm Tô Trai cũng không làm khó người khác nữa.
Nhưng Chúc chưởng quỹ cũng không từ bỏ: “Lục cô nương nói như vậy chính là nông cạn, bạc thuê cửa hàng một tháng cũng chỉ tầm hơn hai mươi hai lượng thôi, chờ sau này kinh doanh khá khẩm chắc chắn sẽ hồi được vốn, cớ gì phải so đo chút bạc vặt vãnh này, ngươi nói có đúng không.”
Chúc chưởng quỹ có vẻ ngoài nho nhã, ăn nói lễ độ, đã nói tới như vậy nhưng cũng không làm ra vẻ hùng hổ dọa người, ngược lại còn thể hiện bộ dáng suy
nghĩ cho Cẩm Đường Cư.
Hoài Hề đưa mắt nhìn Khương Đường, chỉ cảm thấy Chúc chưởng quỹ này khó chơi vô cùng: “Chúc chưởng quỹ, vị này chính là muội tử của ta, chuyện cửa hàng điểm tâm, nàng cũng có thể góp vài lời.”
Chúc chưởng quỹ chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức dời mắt: “Hạnh ngộ hạnh ngộ, Chúc mỗ vừa thấy cô nương thì lại không biết phải nói gì cho đúng, ta đây ăn nói vụng về, còn nhờ cô nương khuyên nhủ lệnh tỷ.”
Khương Đường nói: “Tỷ tỷ, ta cũng mới vào tới, chỉ nghe được mấy câu, Chúc chưởng quỹ nói muốn mang điểm tâm đến bán ở Phẩm Tô Trai có đúng không?”
Hoài Hề gật đầu.
Khương Đường nói: “Vậy thì buôn bán thế nào đây, mang đến Phẩm Tô Trai bán, suy cho cùng cũng không thể dùng không mặt tiền cửa hiệu của các ngươi
đúng không, còn nữa, có ghi rõ đây là điểm tâm của Cẩm Đường Cư bọn ta hay không?”
Chúc chưởng quỹ cười cười: “Đến lúc đó sẽ để một cái quầy nhỏ, các cô nương cũng biết không dễ gì để thuê một cửa hiệu, hơn nữa cửa hàng của bọn ta cũng đã có chiêu bài sẵn rồi, cho nên mỗi loại điểm tâm bọn ta chỉ lấy hai phần lợi nhuận. Tất nhiên sẽ ghi rõ đây là điểm tâm của Cẩm Đường Cư, cái này các vị cứ yên tâm.”
Chỉ là đến lúc đó khách nhân sẽ cho rằng Cẩm Đường Cư nằm dưới sự quản lý của Phẩm Tô Trai, bất quá chỉ là thay đổi tên mà thôi.
Khương Đường: “Chúc chưởng quỹ uống ngụm trà giải khát đã, nếu để ta nói thì phía các vị phải lui một bước mới được, cửa hàng bọn ta chắc chắn sẽ không nhượng bộ, Chúc chưởng quỹ cũng đừng khiến bọn ta khó xử, chúng ta không cần Phẩm Tô Trai, dù mấy thứ này trong mắt Chúc chưởng quỹ chỉ là một số bạc vặt vãnh nhưng đối với bọn ta mà nói nó rất lớn đó. Điểm tâm sao, tỷ tỷ, cứ chọn một hai loại đưa cho Phẩm Tô Trai lấy lòng cũng được, mặt tiền cửa hiệu Phẩm Tô Trai rất lớn, tính ra cũng rất có lợi cho chúng ta đúng không.”
Hoài Hề lập tức hiểu được ý tứ của Khương Đường, Cẩm Đường Cư có không ít loại điểm tâm, người ngoài nhìn vào có thể học được sáu bảy phần, so với việc chờ bọn họ tự học xong tự kiếm bạc, không bằng ra giá cao bán trước còn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-438.html.]
Đến lúc đó còn có thể quảng bá tên tuổi của Cẩm Đường Cư, hỗ trợ cho việc kinh doanh của cửa hàng.
Khó ở chỗ Chúc chưởng quỹ cũng không phải kẻ ngốc, những tính toán của hắn ta đều vì chính bản thân hắn.
Hoài Hề nói: “Làm loạn, ngươi đi xuống, không có sự cho phép của ta ngươi không được vào.”
Khương Đường vô thố đưa mắt nhìn Hoài Hề: “Nhưng cửa hàng chúng ta còn có đồ uống mà…”
Hoài Hề: “Đi xuống!”
Khương Đường năn nỉ nói: “Tỷ tỷ…”
Khương Đường châm trà, Hoài Hề lại đẩy chung trà đi, bộ dáng vô cùng tức giận.
Cái này cũng thật là khó cho nàng ấy phải làm ra vẻ giận dữ với Khương Đường.
Khương Đường xách theo ấm trà ra ngoài.
Chờ Khương Đường đi ra, Chúc chưởng quỹ mới bắt đầu khuyên nhủ: “Lệnh muội nói không phải không có lý, cô nương cũng nghĩ kĩ lại xem, Phẩm Tô Trai bọn ta cũng đã bày tỏ thành ý, nếu không ổn thì cứ làm theo cách của muội tử nhà công nương cũng được…”
Hoài Hề nói: “Ta… Để ta nghĩ một chút đã, Chúc chưởng quỹ cũng chỉ là chưởng quỹ, sợ rằng sẽ không làm chủ chuyện này được. Nếu Cẩm Đường Cư
vẫn còn đây, mang đồ sang đó bán chính là có hại cho Phẩm Tô Trai, sao bọn ta có thể không biết xấu hổ như vậy.”
Chúc chưởng quỹ nói: “Yên tâm, cái này ta vẫn làm chủ được. Nếu cô nương không yên tâm thì chúng ta lập tức làm công văn trình lên quan phủ.”
Lại không phải chỉ có một cửa hàng điểm tâm như vậy, sao lại không thể làm chủ được chứ.
Hoài Hề cau mày nói: “Cửa hàng bọn ta hiện tại có năm loại điểm tâm, nhưng những thứ bọn ta đang chuẩn bị còn nhiều hơn con số năm. Ta nghĩ là Chúc
chưởng quỹ cũng đã nghe nói qua bọn ta là người từ Thịnh Kinh tới, bọn ta cũng có cửa hàng bên đó. Cửa hàng bên kia rất lớn, khách nhân có thể ngồi trong tiệm ăn bánh uống trà, hiện giờ mặt tiền cửa hiệu này hơi nhỏ, tuy cũng có loại trà như vậy nhưng vẫn chưa thể bày bán.”