Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 420
Cập nhật lúc: 2024-11-20 14:25:15
Lượt xem: 8
Cơm trưa chính là cơm nhà nông, ăn có một phen hương vị khác. Trù nghệ của Vệ thị không tệ, chỉ là quá nhát gan, trên bàn cơm cũng không dám nói chuyện.
Những chuyện khác không cần Khương Đường lao tâm, chỉ hỏi chủ nhân hộ chung quanh họ gì, có dễ ở chung hay không, Chu Chính Minh trả lời họ Cố.
Chu Chính Minh: “Một tháng trước mới đổi chủ, tính ra cũng trùng hợp thật đấy. Nhưng mà đất bên kia rất nhiều, có thể trồng lúa nước cũng được.”
Họ Cố.
Khương Đường rũ mắt xuống: “Vậy không có chuyện gì khác thì ta về trước, ta ở phố Trữ Nguyên, nếu có việc cứ tới đó tìm người.”
Sau khi trở về, Khương Đường đi trả xe ngựa trước, sau đó mới về nhà. Ngay tại cửa nhà, nàng nhìn thấy xe ngựa Vĩnh Ninh Hầu phủ.
Nàng đưa tay gõ, rèm xe lập tức được vén lên, Hoài Hề từ bên trong thò đầu ra: “Ngươi đã về rồi, đại nương tử muốn cùng Ngũ công tử thương lượng chuyện mở cửa hàng, muốn hỏi ý tứ của ngươi một chút. Ta tới đón ngươi đi Cẩm Đường Cư, lúc này ngươi có thời gian rảnh không, nếu không có thì ngày khác ta lại đến.”
Hôm nay là mùng tám tháng hai, Cố Kiến Sơn đã trở về được hai ngày. Khương Đường gật đầu: “Ta vào trước xem một chút, một lát nữa sẽ đi ra.”
Khương Đường vào nhà xem Điểm Kim Ô Kim một chút, rót thêm nước và cơm cho bọn chúng rồi lại cầm một ít hạt dẻ xào và điểm tâm, lát nữa ăn trên đường.
Từ nhà nàng đến Cẩm Đường Cư hơn một canh giờ, chỉ ngồi thôi cũng quá khó chịu.
Hoài Hề nhìn thấy đồ ăn, ánh mắt đều sáng lên: “Ta biết ngay ở chỗ ngươi có đồ ăn ngon mà, vậy nên cơm trưa nay ta cũng ăn ít lắm.”
Lúc này còn chưa muộn, Hoài Hề đợi gần hai khắc.
Khương Đường nói: “Để ngươi không phải ngồi không nha, ngươi nếm thử cái này đi, hương vị cũng không ngon như lúc mới làm ra đâu.”
Hoài Hề thấy đây là một món điểm tâm hình tròn, phía trên là nước sốt màu đỏ cam, nàng ấy dùng tăm trúc cắm một cái, cắn một nửa. Điểm tâm làm bằng bột mì, bên trong hình như còn có thịt, bên ngoài chua chua ngọt ngọt: “Đây là cái gì thế?”
Khương Đường nói: “Điểm tâm làm từ bạch tuộc bán trên đường đấy, là thứ có tám cái chân kia. Bên ngoài là bột nhào trứng gà, bên trên là nước sốt cà chua.”
Hoài Hề không cảm thấy sợ hãi một chút nào, ngược lại cảm thấy thật ngon.
Dọc theo đường đi, hai người đều ăn uống nói chuyện, mà ở Cẩm Đường Cư, Lục Cẩm Dao cùng Cố Kiến Sơn đã sớm đến rồi.
Lục Cẩm Dao đi theo Trương chưởng quầy xem sổ sách, mang sổ sách của bốn tháng gần nhất tới đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-420.html.]
Ngoại trừ sổ sách còn có khế thư mua công thức, trong trong ngoài ngoài có không ít đồ vật.
Lục Cẩm Dao định mở chi nhánh, nhưng lần này nàng không muốn mở ở Thịnh Kinh.
Cẩm Đường Cư ở thành phía nam có một gian thành phía bắc có một gian. Thịnh Kinh tuy lớn nhưng cửa hàng điểm tâm thật sự không tính là không ít.
Ngũ Hương Cư sinh ý tốt như vậy, nhưng ở Thịnh Kinh chỉ có ba nhà.
Điểm tâm không phải là mỗi bữa đều ăn, điểm tâm của Cẩm Đường Cư cũng chỉ có những người sống ở khu vực phố xá sầm uất mới có thể mua nổi.
Ngược lại trà sữa có thể mở thêm vài cửa hàng nữa, cho dù hạ giá xuống một chút cũng có thể kiếm được không ít tiền.
Chuyện cửa hàng, Cố Kiến Sơn ngoại trừ bỏ ra năm trăm lượng bạc ban đầu thì cũng không giúp được gì khác.
Ngược lại lục tục nhận được mấy ngàn lượng bạc tiền lợi nhuận, quả thật Cẩm Đường Cư kiếm được không ít tiền.
Mở cửa hàng mới chỉ cần Cố Kiến Sơn gật đầu là được, Lục Cẩm Dao cũng không trông cậy vào hắn có thể làm gì.
Lần này bảo hắn tới đây là muốn nói với hắn về chuyện của Khương Đường.
“Cửa hàng mới định mở ở Giang Nam, Giang Nam cách Thịnh Kinh cũng không xa, ta bảo Tùng Lâm cùng Hoài Hề đi qua đó.”
Cách không xa chính là đi hai ba ngày là có thể đến, chưởng quầy và sư phụ điểm tâm thì điểu hai người ở bên này qua đó, còn bên này lại tuyển thêm người mới.
Trang hoàng và mặt tiền cửa hiệu phải nhìn chằm chằm, tính ra lợi nhuận được chia thời gian này sẽ ít đi, Lục Cẩm Dao cũng tính toán lượng tiền tích góp được mua mặt tiền cửa hàng, đỡ phải dọn tới dọn lui.
Mắt thấy cửa hàng cũng sắp hết hạn rồi.
Cố Kiến Sơn đã xem qua sổ sách, hắn nói: “Tứ tẩu quyết định là được rồi.”
Lục Cẩm Dao bảo Lộ Trúc thu sổ sách lại: “Lại đi đun nước đưa chén trà mới cho Ngũ công tử đi.”
Ý tứ tức là bảo Lộ Trúc lánh mặt đi chỗ khác.
Lộ Trúc dạ một tiếng liền lui xuống, trong phòng chỉ còn lại Lục Cẩm Dao cùng Cố Kiến Sơn.
Cửa sổ mở ra, đối diện là một trà lâu ngày thường làm ăn rất tốt, ngồi ở đây còn có thể nghe được tiếng thuyết thư tiên sinh giảng chuyện như có như không.