Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 386

Cập nhật lúc: 2024-11-20 08:14:19
Lượt xem: 1

Tiền Tùng Minh cầm thiếp mời, mở ra xem vài lần, lại nói: “Để ta trở về hỏi mấy người hay cùng tới đây với ta, hay là chủ tiệm cũng cho ta thêm mấy tấm thiệp mời đi, đến lúc đó ta sẽ mang lễ đến chúc mừng.”

Nếu không phải vì chuyện Điền Nam, Tiền Tùng Minh tất không có khả năng đến tham gia lễ cập kê của Khương Đường.

Cho dù nấu ăn ngon đến đâu cũng là người làm ăn, nhưng nữ nhân này lòng mang dân chúng, lại cùng An Dương quận chúa giao hảo, chỉ riêng chuyện này đã là bất đồng rồi.

Ngày đó hắn nhận ra người bên cạnh Khương Đường là nữ nhi của An Vương, còn có An Ninh quận chúa trong phủ trưởng công chúa nữa.

Nếu hai vị quận chúa ở đây, công lao của Điền Nam đương nhiên không thể ôm ở trên người mình được.

Sĩ nông công thương, thương nhân mặc dù có địa vị thấp, nhưng muốn tiêu thụ nấm khô số lượng lớn thì còn phải dựa vào thương nhân.

Cứ như vậy, không phải là Khương Đường cũng lập được đại công sao.

Cho dù Thánh thượng hiện tại không khen ngợi, nhưng luôn ghi nhớ trong lòng, ngày sau tuyệt đối có hồi báo.

Kinh doanh, điều quan trọng nhất chính là lương tâm, Khương Đường có thiện tâm như vậy đã là tốt hơn so với rất nhiều người rồi.

Khương Đường lại trở về lấy mấy tấm thiệp nữa. Nàng còn chưa biết thân phận của Tiền Tùng Minh, chỉ cho rằng hắn là người đọc sách, hẳn là một tiểu quan, vẫn chưa nghĩ đến phương diện khác.

Đến lúc đó người có tới hay không Khương Đường cũng không biết, chờ ngày đó rồi xem đi.

Khương Đường mấy ngày nay chuẩn bị lễ cập kê, đầu bếp thì nhờ Triệu đại nương tìm, món ăn tự mình đặt.

Có kinh nghiệm tổ chức yến hội ở Vĩnh Ninh hầu, những chuyện này không làm khó được nàng.

Chẳng qua đã là giữa tháng, nàng cũng không nhận được thư của Cố Kiến Sơn. Khương Đường nhẩm tính ngày, từ đây đến Tây Bắc, hẳn là nửa tháng cũng đã tới rồi. Cố Kiến Sơn hẳn là nhận được thư của nàng, nhưng nàng lại không nhận được thư hồi âm.

Khương Đường không biết tình huống bên kia, luôn mong Cố Kiến Sơn có thể bình an.Về phần có thư hay không cũng không quan trọng bằng sự an nguy của hắn.

Bản thân nàng cũng quên mất chuyện sinh nhật, Cố Kiến Sơn càng không có khả năng biết chuyện. Chỉ cần trước năm mới hắn bình an trở về, Khương Đường đã rất thỏa mãn rồi.

Đợi đến ngày hai mươi hai, bầu trời âm u lại sáng tỏ.

Lục Cẩm Dao không tới được, còn có mấy người Lục Anh cùng xin nghỉ phép một lần cũng không tốt, cho nên chỉ có Lộ Trúc đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-386.html.]

Quà tặng lễ không nhất thiết phải là bạc, trưởng bối thì tặng trang sức, ngang hàng thì tặng đồ vật mình tự làm, phần lớn là giày dép và những vật dụng bên người.

Người chủ lễ mà Lục Cẩm Dao mời tới là phu nhân Phùng thị của Trường Ninh hầu Từ Khung Nam.

Trước đó Lục Cẩm Dao đã bảo Lộ Trúc đi qua nói cho Khương Đường biết về người chủ lễ.

Tuy rằng Phùng thị có cáo mệnh nhưng xuất thân bình thường, là phu nhân của Từ Khung Nam từ khi hắn còn chưa tòng quân, hiện giờ đã hơn hai mươi năm.

Phùng thị đến từ sớm, đang dặn dò Khương Đường những chuyện cần chú ý trong lễ cập kê.

Dáng người bà ấy hơi đẫy đà, nói giọng oang oang nhưng tính tình rất hiền lành, sau khi nói xong vỗ vỗ tay Khương Đường: “Ngươi đẹp như thế này, đến lúc đó cứ tự nhiên thoải mái là được.”

Khương Đường nói: “Đa tạ phu nhân, Lục tỷ tỷ có quan hệ tốt với phu nhân nên mới mời phu nhân lại đây, chứ trong lòng ta thật sự rất áy náy.”

Phùng thị ngẩn người rồi cười to nói: “Đây chỉ là chuyện nhỏ thôi mà, ta có thể tới đây nhìn thấy tiểu nương tử đẹp như vậy, vui còn không kịp đâu.”

Người bên ngoài kiểm tra thiệp mời là Lưu Đại Lang, vì hôm nay còn cố ý thay một bộ y phục thật tươm tất.

Người tới có rất nhiều người mà hắn không biết, nhưng có vài người mà vừa báo tên là hắn có thể giao tiếp được, chẳng hạn như phu nhân của Tiền lão gia, phu nhân của Trịnh lão gia...

Đều là người nhà khách quen của tiệm lẩu, đương nhiên phải chiêu đãi cho thật tốt.

Khóe miệng Lưu Đại Lang nhếch lên đến mang tai: “Mời ngài vào trong ngồi, nước trà điểm tâm đã chuẩn bị sẵn rồi, chúc ngài ăn uống ngon miệng.”

Trịnh thị tới không sớm không muộn, sau khi tới lại thấy rất nhiều người quen.

Bà ấy thầm giật mình, trên mặt lại không lộ ra chút gì. Sau khi đưa quà tặng lễ cho Lưu Đại Lang liền ung dung ngồi cùng những phu nhân có cáo mệnh này nói chuyện với nhau.

Dù sao cũng phải biết vì sao có nhiều phu nhân có cáo mệnh ở đây như vậy.

Trịnh thị vốn nghĩ đây là người Lục Cẩm Dao mời tới giúp Khương Đường, hỏi mới biết được, mấy người Tiền Tùng Minh là thực khách ở đây.

Ban đầu chỉ có Tiền đại nhân cùng Tôn đại nhân, sau đó lại dẫn theo không ít người tới đây nữa.

Phu nhân của Tiền Tùng Minh nhỏ giọng nói với Trịnh thị: “Không chỉ như thế, Khương cô nương còn giải được một vấn đề nan giải của Thánh thượng nữa.”

Loading...