Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 264
Cập nhật lúc: 2024-11-19 06:57:55
Lượt xem: 8
Chờ khi ruột heo xào tỏi sắp chín, nương tử Lưu gia ở ngoài cửa hô một tiếng, "Khương cô nương! Bên ngoài có người tìm ngươi, nói là tên Xuân Đài, hỏi đại nương tử có ở đây không.”
Nương tử Lưu gia nói không có, sau đó Xuân Đài nói tìm Khương Đường cũng được.
Tĩnh Mặc không nói gì, dùng ánh mắt hỏi Khương Đường.
Khương Đường nói: "Ta đi ra xem một chút, đại nương tử không ở đây, kia là gã sai vặt bên người Ngũ công tử trong phủ, sợ có chuyện gì quan trọng."
Nương tử Lưu gia cũng không biết hầu phủ có bao nhiêu công tử, sững sờ gật đầu, "Có chuyện gì cứ nói với ta một tiếng.”
Món ăn này làm cũng thật thơm, từ ngoài phòng đều có thể ngửi thấy, Khương Đường dáng dấp cũng xinh đẹp, nương tử Lưu gia cho rằng Khương Đường không dính khói lửa nhân gian, kết quả nấu ăn ngon, nói chuyện cũng thấu tình đạt lý.
Khương Đường đi tới cổng thôn trang, Xuân Đài xách hai cái giỏ lớn chờ đó, thấy Khương Đường thì lắc lắc đầu, nhảy lên vài cái, "Khương cô nương, bên này bên này!”
Khương Đường nói, "Tứ nương tử không có ở đây, đã trở về phủ Bình Dương Hầu rồi, nếu có việc thì đưa thư cho phủ Bình Dương Hầu.”
Xuân Đài tiếc nuối nói: "Không có chuyện gì quan trọng, đây là cua và tôm trong thôn trang, nếu đã mang đến, ta sẽ không mang về, các ngươi ăn đi.”
“Đúng rồi, Khương cô nương, chỗ này của ta còn có một việc muốn nhờ. Ta vừa mới ở cổng sân đã ngửi thấy mùi thơm, Ngũ công tử tới đây hai ngày trước, đồ ăn ở nơi này không tốt lắm, không có lợi cho việc dưỡng thương của công tử... Khụ... Chỉ muốn hỏi Khương cô nương một chút, có thể chịu được mệt mỏi hỗ trợ hay không, khẳng định không để ngươi giúp không công.”
Khương Đường vốn không muốn đồng ý, nhưng nàng nghĩ đến vết thương trên người Cố Kiến Sơn.
Sau ngày đó chỉ mới qua hơn mười ngày mà thôi.
Cố Kiến Sơn đến thôn trang, hẳn là không phải vì thu hoạch mùa thu mà là dưỡng bệnh.
Khương Đường nói: "Có thể, sáng trưa tối ba bữa, đến giờ Tĩnh Mặc sẽ đưa qua, ngươi không cần tới lấy.”
Tuy rằng thôn trang người ở thưa thớt, nhưng xung quanh cũng có người, hơn nữa, ở đây không chỉ có thôn trang của Cố Kiến Sơn và Lục Cẩm Dao.
Xuân Đài hiểu rõ ý tứ của Khương Đường, công tử làm việc cẩn thận, sẽ không để cho người ta đồn đãi lung tung.
Hắn nói, "Mấy thứ này ta đều tặng cho các thôn trang, Khương cô nương có thể yên tâm.”
Vậy thì Khương Đường sẽ không có chuyện gì khác, so với ở Hầu phủ, thôn trang khẳng định là thoải mái hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-264.html.]
Hơn nữa đều là của phủ Vĩnh Ninh Hầu, có thấy nói một câu cũng không có gì.
Nàng nhìn con cua, bên trong ngoài những con cua vẫy càng lớn thì còn có một cái hộp nhỏ quen thuộc.
Khương Đường im lặng nhét cái hộp nhỏ vào trong tay áo.
Nàng mang theo cua tôm trở về, sau đó bưng tới một đĩa ruột già xào tỏi cho Xuân Đài, bên trong còn có hai xiên lòng nướng, "Hôm nay không có gì khác, ăn tạm đi. Ngũ công tử nếu muốn lấy cơm từ chỗ này thì ngoại trừ tiền công, còn phải mang nguyên liệu nấu ăn tới.”
Xuân Đài cười nói: "Cái này thì dễ nói, cực khổ cho cô nương rồi.”
Chờ trở lại trong phòng, Tĩnh Mặc cầm đũa kéo càng cua, "Buổi chiều nhi tử của nương tử Lưu gia cũng đi bắt cua, cua không nhỏ nhưng không to bằng những con này. ”
Tổng cộng có mười con, sáu con cái và bốn con đực, còn có một rổ tôm sống, trông cực kỳ tươi ngon.
Khương Đường và Tĩnh Mặc hấp sáu con, còn có nấu một nồi tôm rang, còn lại đưa cho nương tử Lưu gia, làm thuận nước nhân tình.
Nương tử Lưu gia còn cảm thán, Hầu phủ này thật có tình người.
Một đĩa ruột già xào, mỗi người một xiên lòng nướng hành tây, lại có thêm cua và tôm, Khương Đường và Tĩnh Mặc ăn một canh giờ.
Một đĩa ruột heo già xào, mỗi người một củ hành tây nướng, hơn nữa cua và tôm, Khương Đường và Tĩnh Mặc ăn một canh giờ.
Bóc cua tuy mất thời gian và tốn sức, nhưng cũng ăn rất ngon, cua hấp ra vô cùng ngon, gạch vàng đầy đặn, thịt cua tươi ngon, bẻ chân cua xuống liền mang xuống một miếng thịt lớn.
Khương Đường thoải mái mà thở dài, "Nếu như đại nương tử có thể ăn thì tốt, có thể làm bánh bao thang nhân gạch cua, khẳng định ăn ngon."
Lục Cẩm Dao mang thai, mà cua tính hàn, hiện tại ăn không được. Tĩnh Mặc nói, "Chúng ta cũng đừng ăn quá nhiều, đỡ thèm là được.” Thứ gì ăn nhiều cũng không tốt cho sức khỏe.
Khương Đường đồng ý nói, "Ngày mai sẽ không ăn, thừa dịp tươi mới ngon thôi. Đúng rồi, Ngũ công tử ở thôn trang bên cạnh, bên kia làm đồ ăn hương vị không ngon, Xuân Đài liền nhờ ta làm, cho tiền công. Dù sao cũng là làm nhiều thêm chút chuyện, hai chúng ta ăn xong còn có thể kiếm một chút. ”
Tĩnh Mặc gật gật đầu, ăn người miệng ngắn, huống chi đó là Ngũ công tử, các nàng tuy là người của Yến Kỷ Đường nhưng nếu không muốn, bẩm báo đến trước mặt phu nhân thì các nàng không có trái tốt để ăn.
Chỉ là nhắc tới Ngũ công tử, Tĩnh Mặc liền không thể tránh khỏi nghĩ đến thôn trang lần trước, Khương Đường bị Định Bắc Hầu làm khó, là Ngũ công tử ra mặt nói chuyện.
Còn có, đôi khi Tường Vi ở chính viện đến nói chuyện với họ, trong lúc nói chuyện luôn lơ đãng chuyển hướng đến Khương Đường.
Tĩnh Mặc để ý, thấy nàng ấy không làm gì thì cũng không nói gì. Tường Vi dường như rất thân thiết với Xuân Đài.