Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 260
Cập nhật lúc: 2024-11-18 16:07:22
Lượt xem: 4
Chị dâu em chồng nói chuyện một lúc đã tới giờ cơm.
Cố Tương Quân sáng mắt, nàng ấy cảm thấy đồ ăn ở chỗ tứ tẩu ngon hơn những nơi khác.
Tất cả đều là thứ mới lạ chưa từng ăn qua.
Nhữ Lâm nằm ở Tây Nam, bên đó vừa nóng vừa ẩm, đồ ăn chủ yếu là cay, mà thức ăn ở Yến Kỉ Đường vị gì cũng có.
Cố Tương Quân đang độ phát triển thể chất, một bữa có thể ăn được hai chén cơm
Lục Cẩm Dao thấy nàng ấy ăn ngon như vậy thì nghĩ bụng mình có thể ăn được nhiều hơn một chút.
Hai người chờ mang thức ăn lên, đầu tiên là món nguội, có món sữa đông hai tầng và bánh gạo nếp mà Cố Tương Quân thích.
Còn có món rau trộn dưa có vị chua để khai vị và bò kho. Cuối cùng hai hai bát canh lớn.
Vừa ngửi là đã nghe được mùi xương hầm nồng đậm, nhìn thì thấy đó chính là hoành thánh. Cố Tương Quân cúi đầu quan sát, cái bát này còn muốn to hơn mặt nàng ấy.
Bên cạnh còn có hai cái đĩa nhỏ, là dầu ớt và cải chua xắt nhỏ, muốn ăn cay và chua hơn thì cứ cho vào thêm.
Cố Tương Quân biết ăn cay, nàng ấy nếm thử trước xem cay bao nhiêu rồi mới đổ hết dâu ớt và cải chua xắt nhỏ vào.
Lục Cẩm Dao nói: “Muội ăn cay thật đó.”
“Ớt ở chỗ bọn muội cay hơn thứ này nhiều, nếu tẩu tử muốn ăn cay thì để muội viết thư về nhờ gửi một ít qua đây.” Cố Tương Quân cười với Lục Cẩm Dao rồi nói: “Cái này vừa thơm vừa cay, ăn ngon quá.”
Lục Cẩm Dao thầm nghĩ, thức ăn ở mỗi nơi được chế biến không giống nhau, từ những thứ nhỏ nhất cũng sẽ có hương vị của riêng nó.
Giống như nấm ở Điền Nam … Sau này khai trương cửa hàng mới, nếu chỉ làm món ăn ngon không thì chưa đủ, phải cho người đi khắp các nơi ở ngự triều để tìm những nguyên liệu nấu ăn ngon nhất, như vậy mới khiến cho món ăn càng thêm ngon.
Như vậy cho dù có người muốn bắt chước thì cũng không bắt chước được.
Nguyên liệu nấu ăn và công thức đều là bí mật của cửa hàng, tuyệt đối không được để cho người khác biết.
Cố Tương Quân không nghĩ nhiều như vậy, chỉ nghĩ có món gì ngon thì sẽ mang đến cho Lục Cẩm Dao một phần, ớt cay cũng không phải là đồ gì quý giá, gửi đồ từ Nhữ Lâm sang đây cũng không tốn bao nhiêu bạc.
Nàng ấy thấy Lục Cẩm Dao động đũa thì cũng gắp một miếng, bát canh nóng hổi, Cố Tương Quân ăn rất từ tốn, miếng đầu tiên chỉ cắn được lớp vỏ.
Hương vị không giống như những bát hoành thánh đã từng ăn qua trước đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-260.html.]
Lại nếm thử nhân thịt, hoành thánh rất thơm ngon khiến người ta muốn thưởng thức.
Chỉ là quá nóng rồi.
Lễ nghi được dạy từ nhỏ không có dạy phải vừa ăn vừa thổi, chỉ có thể chờ hoành thánh nguội từ từ. Cố Tương Quân ăn một miếng cải chua xắt nhỏ, sau đó vén tóc bên tai rồi ngượng ngùng cười với Lục Cẩm Dao, sau đói lại hăng hái cắn tiếp nửa còn lại.
Nóng nhưng rất tươi ngon.
Nấm thái hạt lựu được bọc trong lớp thịt heo, khi ăn sẽ tạo ra cảm giác hơi lợn cợn, hình dạng cũng đẹp, lớp vỏ bên gần như xuyên thấu, có thể thấy được phần nhân đầy đặn bên trong.
Xem người đều không nỡ ăn.
Cố Tương Quân nếm thử món thứ hai, chính là hoành thánh cá, lớp da bọc ngoài không hề có mùi tanh.
Cố Tương Quân sáng mắt: “Tứ tẩu, hoành thánh này ngon hơn đống hoành thánh muội đã ăn trước đây rất nhiều!”
Lục Cẩm Dao cũng cảm thấy ngon, màu sắc của nhân hoành thánh không giống nhau, ngay cả lớp vỏ cũng có sự khác biệt.
Đầu đường bán một chén hoành thánh với giá sáu văn, nhân bên trong cũng khá đầy đặn nhưng không ngon bằng món này.
Lục Cẩm Dao nói: “Vỏ hoành thánh này làm từ thứ gì, sao không giống với món trước kia từng ăn.”
Cố Tương Quân vuốt mặt nói: “Chỉ có thịt mới tạo ra được thứ mỹ vị như vây.” Lục Cẩm Dao buồn cười: “Muội nha, chỉ nghĩ tới ăn thịt thôi.”
Lục Cẩm Dao dặn dò Bạch Vi: “Đưa một nửa số hoành thánh này đến chính viện đi, không biết trưa nay hầu gia có về ăn cơm không?”
Bạch Vi gật đầu: “Không về ạ.”
Lục Cẩm Dao nói: “Cứ đưa qua đi, lấy nhiều một chút.” Lúc tới chính viện nên đưa cho người nào thì đưa người đó.
Ăn hết một chén hoành thánh toàn thân đều cảm thấy thoải mái, vô cùng ấm áp.
Còn mấy ngày nữa là lập thu, Lục Cẩm Dao cảm thấy thời tiết dền lạnh đi, không cần dùng băng, mặc y phục mùa hè là được.
Sau khi đến lập thu thì mới đổi y phục mới, bắt kịp vụ thu hoạch mua thu ở thôn trang, cũng cần phái người tới đó quan sát. Năm rồi có qua đó ở vài ngày, nhưng Cố Kiến Châu không ở đây, bụng nàng ấy lại lớn, chịu không nổi xóc nảy nên năm nay không qua đó.
Lục Cẩm Dao tính toán sau khi khai trương cửa hàng sẽ trở về phủ Bình Dương hầu, Khương Đường và Hoài Hề đi giám sát thôn trang thôn trang, nàng ấy mang Bạch Vi và Nguyệt Vân về nhà mẹ đẻ.
Cao ma ma cũng về cùng, nha hoàn nào muốn thì có thể theo Hoài Hề đến thôn trang, còn lại thì vẫn ở Yến Kỉ Đường.