Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 248

Cập nhật lúc: 2024-11-18 16:07:00
Lượt xem: 8

Ninh thị chỉ sợ những quý nữ khác cảm thấy nàng ấy đến từ chốn nhỏ, nói nàng ấy quê mùa, xa lánh nàng ấy. Một mình ở nơi này mà đến tìm một người để kể khổ cũng không tìm được thì thà rằng quay về Nhữ Lâm.

Cố Tương Quân gật đầu, vành mắt hơi đỏ: “Nữ nhi đã nhớ.”

Ninh thị đã dặn dò nhiều như vậy rồi, chuyện khác đành xem tạo hóa của hai đứa.

Ngày hai mươi tháng bảy, Cố lão gia, lão phu nhân, Ninh thị dẫn theo đầy tớ và quà cáp mà Trịnh thị chuẩn bị quay về Nhữ Lâm, trên dưới phủ Vĩnh Ninh Hầu đều ra cổng chính đưa tiễn, đến khi xe ngựa rời đi, hầu phủ lại quay về vẻ im ắng.

Về đến Nhữ Lâm là đã gần cuối tháng bảy, thêm nửa tháng nữa chính là Trung thu mười lăm tháng tám.

Sau khi mọi người đi, Cố Tương Quân không vội đến viện mới mà vẫn luôn đi theo Lục Cẩm Dao, bám theo như chiếc đuôi.

Nàng ấy chỉ thân quen với Lục Cẩm Dao, những tẩu tẩu khác đều chỉ là quan hệ gặp nhau thì gật đầu chào, hơn nữa, bên chỗ tứ tẩu tẩu có Khương Đường, nàng ấy thích nói chuyện với Khương Đường.

Cố Tương Quân sắp chuyển đến viện khác, Trịnh thị điều sáu nha hoàn cộng thêm hai người của nàng ấy nữa, tổng cộng là tám người, còn có phòng bếp nhỏ riêng, ở khá là thoải mái.

Sau này Cố Kiến Hiên đến thư viện, cậu không quen có nha hoàn hầu hạ nên tạm ở lại Thọ An Đường.

Sau khi tiễn người đi, Cố Tương Quân theo Lục Cẩm Dao về nội viện, trong lòng nàng ấy không mấy thoải mái luôn cảm thấy trống rỗng. Lục Cẩm Dao thấy vậy bèn nói với nàng ấy rằng: “Buổi trưa cùng ăn với ta đi, tứ ca muội không ở nhà, một mình ta cũng buồn, sau này cứ đến thường xuyên.”

Cố Tương Quân vội gật đầu: “Cảm ơn tứ tẩu.”

Yến Kỉ Đường thêm một Cố Tương Quân không có ảnh hưởng gì đến ngày thường, từ góc nhìn của Khương Đường, Cố Tương Quân dịu dàng đáng yêu, cũng hiểu chừng mực, khách như thế này ai cũng thích.

Chỉ có điều sau cái hôm nhận được tờ giấy, trong phủ vẫn luôn gió êm sóng lặng, cũng không nghe nói Cố Kiến Sơn sắp hỏi chuyện cưới xin.

Nếu đã không có chuyện gì, hà cớ gì Cố Kiến Sơn lại nói như vậy.

Đến tối hôm hai mươi ba, lúc nha hoàn rỗi việc ngồi với nhau buôn chuyên, Bạch Vi nói: “Nghe bảo Thánh thượng sắp ban hôn cho Ngũ công tử, là tiểu nương tử của phủ Minh quốc công.”

Minh quốc công là nhà mẹ của đương kim Tứ hoàng tử, mẫu phi của Tứ hoàng tử chính là cô mẫu của tiểu nương tử phủ Minh quốc công, có người phỏng đoán, phải chăng Hoàng thượng có ý lập Tứ hoàng tử làm trữ quân. Hoàng hậu đã đi, nhưng không hề lập Thái tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-248.html.]

Mấy vị hoàng tử đều đã đến tuổi, Hoàng thượng ngày càng lớn tuổi, e là chiều gió sắp đổi rồi.

Nha hoàn bình thường nào có hay mấy chuyện này. Bạch Vi cũng nghe được từ chỗ của người khác: “Các ngươi nói xem cô cô của tiểu nương tử Minh gia là Minh quý phi trong cung, Tứ hoàng tử lại là biểu huynh của tiểu nương tử Minh gia, vậy sau này Ngũ công tử cũng phải gọi Tứ hoàng tử một tiếng biểu huynh rồi.”

Chuyện trong triều đường Bạch Vi không hiểu được nhưng nàng nói như thế cũng không sai.

Bội Lan òa lên một tiếng: “Vậy thì đúng là hoàng thân quốc thích rồi, cũng không biết tiểu nương tử của Minh gia trông ra sao?”

“Nghe bảo Minh quý phi đẹp lắm, nàng ấy chắc chắn không kém phần.”

Khương Đường không biết tiểu nương tử của Minh gia ra sao, nhưng nàng biết người cuối cùng ngồi lên hoàng vị không phải Tứ hoàng tử mà là Lục hoàng tử.

Ở phần sau Cố Kiến Châu sẽ lên “thuyền” của Lục hoàng tử, Cố Kiến Châu là nam chính, lại có Lục Cẩm Dao hỗ trợ nên cả đường thuận buồm xuôi gió.

Thật ra, cho dù Cố Kiến Sơn không để lại tờ giấy kia, Khương Đường cũng có thể ngẫm hiểu được.

Lần này Cố Kiến Sơn quay về có lẽ không chỉ để dưỡng thương mà còn có chuyện khác phải làm.

Đám nha hoàn cực kỳ có hứng thú đối với loại chuyện như bí mật hoàng gia, sau cùng đến cả chuyện Hoàng thượng yêu chiều Minh quý phi thế nào, thương yêu Tứ hoàng tử ra sao cũng đều nói ra hết.

Thỉnh thoảng Khương Đường chêm vào một câu, nếu đã biết chuyện này là giả thì nàng cũng không cần lo lắng làm gì.

Cố Kiến Sơn đã nói vậy rồi, Khương Đường sẽ không suy nghĩ linh tinh nữa.

Không có chuyện gì thì nàng vẫn như thường ngày vậy, trông cửa hàng, luyện chữ đọc giấy thiếp, nghĩ cách nấu nấm ngon.

Lục Cẩm Dao thì trái ngược, trong lòng nàng ấy đã mắng đi mắng lại Cố Kiến Sơn mấy bận liền.

Không có lửa sao có khói, nếu hoàng thượng không muốn ban hôn thì sao lại truyền ra kiểu lời này. Nam nhân toàn có một đức tính, Cố Kiến Thủy đến Tương Thành còn có thể dẫn một ngoại thất về, Cố Kiến Sơn chân trước vừa nói người bản thân thích mới là quan trọng nhất, mà chân sau đã có Hoàng thượng ban hôn, thật đúng là mở miệng nói một câu mà đến nửa câu cũng chẳng tin được.

Sao nam nhân có thể như thế, may mà bây giờ chưa xảy ra chuyện gì, Khương Đường không chịu thiệt nếu không thì trong lòng Lục Cẩm Dao sẽ càng buồn phiền.

Loading...