Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 238
Cập nhật lúc: 2024-11-18 16:02:32
Lượt xem: 8
Dưa chuột thái mỏng thanh mát nằm trong vỏ bánh xèo, ăn cùng với thịt vịt và hành thái nhỏ, dưa chuột tươi mát trung hòa vị dầu mỡ của thịt vịt, thịt vị tuy béo nhưng không hề ngấy.
Bàn ăn cũng to hơn so với thường ngày, trên dưới hai tầng, chỉ cần đẩy nhẹ là có thể di chuyển.
Ngoại trừ món Phật nhảy tường được phục vụ mỗi người một phần, các món ăn còn lại đều được bày ra đĩa chung cho một bàn, mười người cùng ngồi tất nhiên không thể chồm sang phía đối diện nên chỉ có thể ăn được những món mà mình có thể gắp tới.
Có phu nhân hỏi bàn tiệc này là ai làm, Hàn thị cười nói: “Cái này do đệ muội ta gọi người tới nấu, đến lúc đó ta giúp ngươi hỏi một chút.”
Tuy Hàn thị cho làm một hơi hai mươi bàn nhưng cũng chỉ là bắt chước theo cách Lục Cẩm Dao đã làm cho chính việc. Không phải thứ nàng ta nghĩ ra thì nàng ta sẽ không tranh công.
Sau đó là tới món bánh tôm chiên chấm sốt chua ngọt và thịt heo xào dứa chua ngọt, nước sốt vàng rưới lên lớp da giòn, thịt bên trong vô cùng mềm mại.
Đầu bếp không cho trái cây vào trong đĩa, vị chua ngọt của dứa chín sẽ càng đậm đà hơn.
Các phu nhân và nương tử đều thích món này.
Lục Cẩm Dao nếm thử thì biết đây là món Khương Đường làm.
Tới những đại sư phụ cũng chưa chắc kiểm soát được độ lửa của món vịt nướng, toàn bộ Hầu phủ cũng chỉ có Khương Đường làm được. Trong khi những người khác còn chưa kịp tiến bộ thì Khương Đường đã làm được ba loại thịt xào chua ngọt.
Món ăn hôm nay vô cùng ngon.
Nam nhân uống rượu, nữ nhân uống trà hoa quả.
Khi mười sáu món ăn đã được dọn lên hết, các nha hoàn sẽ trông chừng thấy món nào gần hết sẽ lặng lẽ tiếp thêm.
Trên bàn tiệc không được để đĩa trống, dù đồ ăn có ngon thì cũng sợ người ta sẽ cảm thấy gia chủ chiêu đãi không chu toàn.
Khương Đường lại làm thêm một nồi thịt heo xào dứa chua ngọt, lúc nàng đang xào thì cả đám người của phòng bếp đứng phía sau vây xem, vì Trần Đại và các đầu bếp khác cũng đã từng chỉ dạy cho nàng nên nàng cũng không giấu giếm gì cả, thoải mái để mọi người quan sát.
Trần Đại vừa xem vừa suy nghĩ: “Có thể dùng trái cây khác để nấu đồ ăn không, dưa mật và đào thì sao?”
Có thể dùng loại khác thử, trái cây có thể ăn sao không thử dùng nó để chế biến món ăn, sao trước kia hắn lại không nghĩ ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-238.html.]
Khương Đường cười: “Sư phó có thể thử xem, có lẽ sẽ ngon đó.”
Nàng biết khi nướng cá thêm một ít sốt trái cây sẽ ngon hơn, như vải và dứa, hơn dùng vỏ trái cây để nướng thịt sẽ khiến thịt càng thơm nồng, khi ăn cũng không cảm thấy dầu mỡ.
Khương Đường xào xong một nồi thức ăn to mới bỏ cái xẻng trong tay xuống. Vì nồi quá to nên không thể dùng xẻng gỗ, phải dùng xẻng sắt mới được.
Trần Đại sai đồ đệ của mình dọn đồ ăn ra, từng đĩa từng đĩa được bày ra, trong lòng hắn cũng kinh ngạc, đừng thấy Khương Đường chỉ là một cô nương, vóc dáng cũng không phải to lớn, vậy mà có thể dùng xẻng đảo liên tiếp trong nồi như vậy.
“Được rồi, nóng quá, ngươi nghỉ một lát đi. Chờ xem lát nữa còn cần bưng đồ ăn lên không, chúng ta cũng tranh thủ ăn cơm.”
Thức ăn được chuẩn bị theo khẩu phần của hai mươi bàn, kết quả chỉ chiêu đãi có mười tám bàn nên đã số đều bị thừa.
Bọn họ cùng nhau ăn cơm, đồ còn thừa lại để chút nữa sẽ phân chia sau.
Khương Đường cũng đã ăn một ít khi thử đồ ăn, đây là lần đầu tiên nàng thưởng thức món Phật nhảy tường một cách nghiêm túc.
Là một chén súp nhỏ đặc sệt, bên trong có bào ngư, hải sâm, sò khô, bong bóng cá… mới ngửi là đã cảm nhận được hương vị thơm ngon, một chén nhỏ mà có đa dạng nguyên liệu, sau khi ăn hết thức ăn bên trong thì có thể trộn cơm vào ăn chung.
Mọi người ăn cơm ở phòng bếp lớn không ngồi chung một bàn mà là mỗi người lấy một chén, sau đó gắp đồ ăn cho vào trong.
Đồ ăn rất đa dạng, Khương Đường cũng không thể ăn hết nên chỉ lấy món vịt hầm măng và cà tím dồn thịt. Lấy thêm một miếng chân giò nhỏ, những lúc không thiếu thịt Khương Đường càng thích ăn mấy món này hơn, tuy tốn nhiều thời gian và công sức nhưng ăn rất ngon.
Lúc bọn họ ăn cơm xong cũng không thấy ngoài tiền sảnh gọi thêm đồ ăn, xem ra cũng đã dùng bữa xong, Trần Đại gọi bọn họ lại chia đồ ăn thừa.
Khương Đường lấy rất nhiều cá và thịt sống, còn có bán thành phẩm và những món chưa được nấu xong.
Trở lại Yến Kỉ Đường, cả đám gào khóc đòi ăn thịt cừu.
Lục Cẩm Dao còn chưa trở về, Hoài Hề và Bán Hạ đi cùng nàng ấy đến tiền viện, Nguyệt Vân và Tĩnh Mặc cũng đến tiền viện hỗ trợ, trong viện chỉ còn lại ba nha hoàn.
Khương Đường cùng Triệu đại nương đã dùng bữa trước khi đi về, Bạch Vi nói chờ bọn họ quay lại rồi ăn.
Vậy cũng không cần gấp gáp nấu cơm.