Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:54:42
Lượt xem: 11
Minh Triều đáp: “Chiều tiểu nhân đi xem sao, thợ bảo tiểu nhân sáng mai đến lấy.”
Cố Kiến Sơn gật đầu: “Ừm, đưa ta xem trước đã, lát nữa đem cặn thuốc băng gạc ra ngoài đốt, làm việc giấu kỹ một chút.”
Xuân Đài ra sức gật đầu: “Tiểu nhân đã rõ, hề hề hề, công tử.”
Cố Kiến Sơn lôi từ trong y phục ra cái hầu bao, rồi đưa cho Minh Triều Xuân Đài mỗi người một chiếc: “Cầm lấy đi uống rượu.”
Xuân Đài: “Hề hề hề, cảm ơn công tử.” Minh Triều: “Tạ công tử.”
*
Lục Cẩm Dao về muộn, vừa về đến Yến Kỉ Đường, Hoài Hề và Bạch Vi chui ngay vào phòng bếp nhỏ, đổi sang Nguyệt Vân và Bán Hạ vào phòng hầu hạ.
Hoài Hề và Bạch Vi đều đói vô cùng, trông thấy còn để lại cho bọn họ rất nhiều thịt thì mắt phát sáng hết cả lên.
“Nhiều thức ngon như thế!” Bạch Vi và một miếng cơm to, đến khi cái cảm giác trống rỗng trong bụng không còn nặng nề nữa thì mới nhai nuốt từ từ: “Mọi người nghe ta kể này, hôm nay chính viện nhiều người lắm, nha hoàn đứng đầy cả một sân.”
Bạch Vi kể: “Người ở quê cũ đến được thu xếp ở Thọ An Đường, chỉ có lão gia và lão phu nhân, đại phu phân, đường công tử, đường tiểu thư đến. Lão gia và lão phu nhân đều ở đến hai mươi rồi đi, đại phu nhân cũng về cùng, đường công tử và đường tiểu thư phải ở lại đến tháng ba sang năm, đợi qua kỳ thi mùa xuân rồi mới đi.”
Bây giờ là tháng bảy, lần ở lại này là cả nửa năm, Tết cũng ăn ở đây.
Cố Kiến Hiên dẫn theo một gã sai vặt, Cố Tương Quân chỉ dẫn theo hai nha hoàn theo bên người, hẳn là đến khi ấy còn cả một đống người đến.
Khi ấy thấy không ở Thọ An Đường được nữa thì có lẽ lại chia ra hai cái viện nhỏ.
Hoài Hề vừa ăn vừa nói: “Đây đều là chuyện của chi trưởng, chẳng có ảnh hưởng gì tới viện của chúng ta cả. Mọi người chỉ cần chú ý không đụng chạm thôi, có điều lão phu nhân ở lại đây khoảng mấy ngày này có lẽ vẫn phải sắp xếp một phòng bếp nhỏ rồi phái một trù nương đến.”
Hậu viện và tiền viện không giống nhau, vì để thuận tiện chắc chắn sẽ lại thêm một trù nương.
Ngoại trừ phòng bếp nhỏ của chính viện có hai trù nương thì Yến Kỉ Đường bọn họ có thêm một Khương Đường.
Phái đến chính viện hình như không thích hợp cho lắm, Khương Đường ngạc nhiên: “Lẽ nào còn sai ta qua đó?”
Bạch Vi cảm thấy khả năng để Khương Đường sang đó là lớn nhất, dẫu sao thì đã chọn thứ tốt nhất để đưa tặng rồi, nên đương nhiên phải chọn trù nương nấu đồ ăn vừa mới lạ vừa ngon miệng rồi: “Bây giờ tìm cũng đã chẳng kịp nữa, ngươi phải sang đó mấy ngày. Hơn nữa đây là chuyện do chi trưởng sắp xếp nên ước gì ngươi đi đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-216.html.]
Khả năng Hàn thị để trù nương của chính viện sang đó không lớn lắm, mà lại chỉ mong Yến Kỉ Đường không yên ổn, nên chắc chắn là Khương Đường rồi.
Khương Đường đáp: “Nhưng chẳng phải bây giờ đến phòng bếp lớn lấy thức ăn sao, nhiều thức đồ mới lạ như thế, ngày ăn hai ba món cũng chẳng ăn hết được.”
Thọ An Đường cũng đến phòng bếp lớn lấy đồ ăn chẳng phải là được rồi ư.
Hoài Hề không quá rõ quy củ của phòng bếp lớn, nhưng đồ ăn thức uống đều đã thử gần hết rồi, có lẽ không cần cứ chạy đến phòng bếp lớn nữa. Cứ đợi đến trước hai ngày mười sáu tháng bảy rồi qua là được, nếu không thì bên các chủ tử cũng khó giải thích.
“Ngày mai ngươi cứ đợi xem sao, xem có cần đến phòng bếp lớn không.”
Khương Đường khá thích chạy đến phòng bếp lớn học nấu nướng rồi ở lại cả một ngày.
Nàng không muốn đến Thọ An Đường cho lắm, nhưng nếu có tiền thưởng cao thì chẳng cần bàn đến thứ khác.
Ngày hôm sau, Khương Đường với Triệu đại nương lại đến phòng bếp lớn, Trần Đại đưa cho mỗi người hai lượng bạc: “Đến chiều mười bốn rồi lại đến, hai ngày này không cần tới nữa.”
Khương Đường đáp một tiếng: “Vậy Trần sư phụ, ngày kia bọn ta lại đến.” Không ngờ Hàn thị lại khá hào phóng, đưa bạc trước.
Quay về Yến Kỉ Đường, Khương Đường được báo cho biết rằng hai ngày nay tạm đến Thọ An Đường, không cần ở Yến Kỉ Đường hầu hạ.
Không phải là ý của Lục Cẩm Dao, là ý của Hàn thị.
Nói là hai lão nhân từ xa đến nên ăn ít đồ mới mẻ, Khương Đường đi thì Yến Kỉ Đường còn có Triệu đại nương. Bị chữ hiếu đè nặng nên Lục Cẩm Dao không đành từ chối.
Khương Đường bèn bảo: “Vậy lát nữa ta thu dọn đồ đạc rồi sang.”
Nhưng chẳng đợi Khương Đường thu dọn xong, Tư Hà của chính viện lại đến, bảo rằng đã tìm thấy trù nương.
Hoài Hề hỏi thêm một câu: “Tìm thấy rồi? Trù nương ở đâu thế?”
Tư Hà cười đáp: “Là người Ngũ công tử tìm về, nói là giỏi làm đồ ăn Hoài Dương, còn có một người giỏi nấu đồ quê nhà, lão nhân gia đã có tuổi, ăn vài món thanh đạm là tốt nhất.”
Tổng cộng tìm được hai trù nương, vì từ xa đến nên chọn trù nương của hai nơi này. Trịnh thị nếm thử qua rồi, mùi vị khá được, nên mặc kệ luôn Hàn thị mà đưa đến Thọ An Đường, Tư Hạ cũng mới biết.