Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 155
Cập nhật lúc: 2024-11-18 15:38:09
Lượt xem: 7
Bội Lan: “Nếu không thì làm mấy món điểm tâm ngọt để bán đi, mùa hè ăn mấy thứ ngọt ngào là tốt nhất.”
Lục Anh nói: “Ta thấy là do ngươi muốn ăn đồ ngọt thì có.”
Khương Đường cảm thấy làm món ngọt cũng đúng, nàng hỏi: “Chúng ta lấy băng ở đâu ra chứ?”
Lộ Trúc vẫn đang lẳng lặng lắng nghe ngẩng đầu lên, gắn lại kim vào trong khung thêu: “Làm sao mà chúng ta dùng băng cho được, băng cũng không phải là thứ mà chúng ta có thể dùng.”
Nhiều lắm là được ké khi đi vào phòng hầu hạ đại nương tử đang dùng băng thôi.
“Không có bán sao.”
Lộ Trúc: “Có thì cũng có, nhưng ai dám bỏ ra nhiều tiền như vậy mua băng về dùng đâu. Nước giếng cũng mát mà, nếu thật sự quá nóng thì mua một cái chiếu lạnh, trước khi đi ngủ dùng nước giếng lau qua một lần.
Khương Đường là muốn dùng để làm đồ ăn, trời nóng như vậy, không được ăn đá lạnh là khó chịu biết bao. Nhưng không dùng băng thì không làm được, nàng nhớ rõ trước kia khi đi học đã học cách chế băng như thế nào, dùng tiêu thạch làm ra.
Nhưng cho dù biết chế băng nàng cũng không dám công khai lấy ra. Chỉ có quý tộc mới dùng đến băng, không chỉ vì đắt tiền, mà còn giống như là tượng trưng của thân phận. Những thứ khác chỉ có thể được coi như là thức ăn, trong khi băng mang ý nghĩa là tiền bạc và quyền lực.
Tiêu thạch có thể chế băng, nhưng cũng chỉ là nghe nói mà thôi.
Trước đây có tủ lạnh, ai sẽ tự mình chế băng cơ chứ. Khương Đường âm thầm đem ý nghĩ này ném ra khỏi đầu, có thứ có thể làm, có thứ không được.
Tựa như ngày đó chỉ thuận miệng nói chuyện với Lục Cẩm Dao rằng nước vôi và giấm có thể tiêu độc khử trùng, rõ ràng là chuyện trước kia ai cũng biết, nhưng nơi này lại không ai biết cả.
May mắn Lục Cẩm Dao không nói là nàng nói, bằng không hỏi nàng làm sao mà biết, Khương Đường cũng không nói được.
Không có băng chỉ có thể lui mà cầu thứ khác, làm thạch băng, dùng nước giếng lạnh ướp một chút, làm ra cũng là lạnh.
Ngày mai Hoài Hề xuất phủ đi mua hàng, Khương Đường có thể đi theo, nàng xem có bán khoai nưa hay không, đến lúc đó làm món thạch băng đường đỏ.
Hôm nay xem ra là không được rồi.
Khương Đường: “Ngày mai đi, để xem mua được vài thứ không đã.” Bạch Vi: “Thứ gì vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-155.html.]
Cuối tháng trước Khương Đường xin nghỉ phép hàng tháng, đi ra ngoài mua thêm chút đồ. Kỳ nghỉ hàng tháng của tháng này vẫn chưa dùng tới, có thể lưu lại cho đến cuối tháng.
Ra ngoài mua cũng chỉ hơn nửa canh giờ, có thể tìm được liền tìm, tìm không được thì thôi.
Khương Đường nói: “Khoai nưa, là một loại tương tự như khoai sọ, không biết bên này có hay không?”
Trong số bọn nha hoàn thì người được đi ra ngoài nhiều nhất là Hoài Hề, nhưng Hoài Hề không biết nấu cơm, đi ra mua nhiều nhất chính là thịt dê cùng cá tươi tôm tươi, rất nhiều nguyên liệu nấu ăn nghe chưa từng nghe qua.
Một đám người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng Tinh Tương nói: “Cái này phải đến y quán để mua. Khoai nưa chủ trị mụn cóc, sưng độc, nhất định là y quán có bán.”
Trong đám nha hoàn này, Khương Đường ít ở chung với Tinh Tương nhất, nàng ấy ít nói hệt như Tĩnh Mặc, hơn nữa không ở chung trong cùng một gian phòng, người mà nàng không biết nhất chính là Tinh Tương.
Hóa ra nàng ấy biết y lý.
Có thể làm nha hoàn ở Hầu phủ, cũng không phải là người đơn giản.
Khương Đường cười nói: “Vậy thì vừa vặn, ngày mai ta đi y quán xem một chút.”
Ngày hôm sau, Khương Đường cùng Hoài Hề từ cửa phụ góc tây nam đi ra ngoài, Hoài Hề đi mua thịt dê, xem cửa hàng, nói nửa canh giờ sau hẹn gặp ở trước cửa Vĩnh An Bố Trang.
Khương Đường trực tiếp đi tới y quán, quả nhiên có khoai nưa. Nàng trực tiếp mua luôn hai phần.
Mua cho Yến Kỉ Đường, còn một phần giữ lại cho mình dùng.
Khoai nưa ở y quán đã được bào chế phơi khô, giá không bán theo cân mà bán theo lạng. Cũng may ngày thường kê đơn thuốc ít dùng đến thứ này nên Khương Đường có thể mua thêm một chút.
Khương Đường không mua nhiều, thứ nhất sợ khoai nưa này không làm được thành bột khoai nưa, thứ hai cảm thấy giá cả đắt đỏ, chuẩn bị đến lúc đó đi mấy thôn phía dưới hỏi một chút, dù sao thì dược liệu của y quán cũng nhập từ nơi khác đến.
Nếu như có thể làm ra được thạch băng, Lục Cẩm Dao ăn ngon, căn bản không cần nàng đi tìm vẫn có thể đem khoai nưa tới.
Ngoài khoai nưa ra, còn có nho khô, đậu phộng, nhân hạt dưa, mật hoa quế, sơn tra cắt lát, làm giống như khi làm bánh bao nhỏ là tốt nhất, nếu thêm men rượu nữa thì giống như dệt hoa trên gấm. Mua hết toàn bộ mấy thứ này cũng mất gần một canh giờ, Khương Đường liền ôm đồ đạc đến chờ ở cửa Vĩnh An Bố Trang.
Đợi một lát, Hoài Hề từ đường phố phía nam chạy về, hai người lúc này mới cùng nhau hồi phủ.