Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 142

Cập nhật lúc: 2024-11-15 08:11:34
Lượt xem: 13

Trời bên ngoài đã tối đen, Khương Đường theo Lục Cẩm Dao ngồi lên xe ngựa quay về Hầu phủ, bên chỗ Triệu đại nương đã chuẩn bị xong bữa tối nên nàng không cần nhọc lòng làm nữa.

Trông coi cửa hàng cả một ngày, bán điểm tâm ở phía trước rồi lại ra sau giúp việc. Khương Đường cảm thấy làm kinh doanh cũng không dễ dàng, tài ăn nói phải tốt, mà chuyện lo lắng thì nhiều.

Còn phải có chỗ dựa nữa, ở nơi này người bình thường muốn mở một quầy hàng nhỏ thì vẫn được, muốn mở cửa hàng thì lại phải đề phòng “người có lòng.”

Nếu như nàng mở một gian hàng, nếu như tướng mạo phổ thông một tí thì còn được, nhưng với tướng mạo này thì e là không thành được.

Vẫn nên tích tiền trước đã.

Trở về phòng hạ nhân sớm quá cũng buồn chán, Khương Đường bèn ở lại phòng bếp nhỏ nói chuyện với Triệu đại nương, chưa nói được bao lâu thì Lộ Trúc đã đến.

Lộ Trúc: “Đại nương tử có chuyện gọi ngươi.”

Trông Lộ Trúc cực kỳ vui vẻ, Khương Đường đoán là có chuyện vui, những ngày bình thường khó mà nghe ngóng được mấy chuyện này, nếu đã vui vẻ thì hỏi thăm một tí cũng không sao: “Lộ Trúc tỷ tỷ, đại nương tử tìm ta có chuyện gì thế?”

Lộ Trúc cười đáp: “Ngày mai người của phủ Bình Dương hầu đến.”

Phủ Vĩnh Ninh hầu ở thành Nam, phủ Bình Dương hầu ở thành Bắc, đều ở Thịnh Kinh nhưng ngồi xe ngựa đi phải mất hơn một giờ.

Phủ Bình Dương hầu là nhà mẹ đẻ của Lục Cẩm Dao, mối hôn sự của nàng ấy và Cố Kiến Châu là môn đăng hộ đối.

Cùng ở Thịnh Kinh nhưng nữ nhi đã gả cho người ta rồi thì không thể thường xuyên quay về nhà mẹ đẻ, chỉ dịp lễ tết thì đưa quà tặng đến nhà. Vì tết Đoan Ngọ Lục Cẩm Dao có thai nên từ chối có việc không đi, nhưng quà cáp lễ lộc thì vẫn đưa. Lục Cẩm Dao ở phủ Vĩnh Ninh hầu có thể đứng thẳng lưng cũng là vì bản thân nàng ấy có một nhà mẹ đẻ có thể cậy nhờ.

Báo tin Lục Cẩm Dao có thai với phủ Bình Dương hầu rồi, thế nên ngày mai người của phủ Bình Dương hầu sẽ đến nhà thăm hỏi.

Người đến chẳng phải ai khác mà có khả năng lớn là Bình Dương hầu phu nhân.

Lục Cẩm Dao gọi nàng không phải là vì chuyện gì khác mà là chuyện cơm trưa. Người của phủ Bình Dương hầu đến, không thể mời người ta đến Yến Kỉ Đường ăn cơm được, mà phải mời đến chính viện, do Trịnh thị, Hàn thị tiếp đón, vậy mới chu toàn lễ nghĩa.

Phòng bếp lớn nấu cơm nhưng trong phòng bếp lớn chỉ còn lại một đầu bếp, ngày mai e là Khương Đường phải đến phòng bếp lớn giúp đỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-142.html.]

Khương Đường nói: “Vậy thì tốt quá, ta đến chỗ đại nương tử trước đây.” Bước vào phòng chính, quả đúng như dự đoán.

Lục Cẩm Dao nói: “Ngày mai người của phủ Bình Dương hầu đến, mẫu thân ta tới. Sáng sớm ngày mai ngươi đến phòng bếp lớp giúp việc, mẫu thân ta ưa ngọt, không thích mùi gừng. Ta có nói với phu nhân để cho Tôn đại nương, Lý đại nương của chính viện cùng tới. Ngươi xem rồi làm, ngươi làm việc ta luôn hài lòng.”

Ngặt nỗi chuyện khác thì không có gì, Lục Cẩm Dao sợ mẫu thân nàng ấy lại nhắc đến chuyện nạp thiếp cho Cố Kiến Châu. Khi xưa cho Khương Đường làm bồi giá của nàng ấy cũng vì chuyện này, sau khi có thai thì dùng lôi kéo phu quân, mới để người trong phòng mình lập thành thiếp.

Lục Cẩm Dao không muốn Cố Kiến Châu nạp thiếp, bây giờ Khương Đường đang làm việc ở phòng bếp nhỏ, ngày thường gặp phải Cố Kiến Châu thì đều trốn.

Cố Kiến Châu lại là người cứng đầu, chuyện nạp thiếp này không cần nhắc lại nữa.

Lục Cẩm Dao cười nói: “Không có chuyện gì khác thì ngày mai phải dậy sớm, ngươi về sớm đi. Chuyện này không được qua loa, nếu cần giúp đỡ thì tìm Hoài Hề, chuyện mua sắm thì tìm Hàn quản sự ở tiền viện.”

Khương Đường nhún mình đáp: “Nô tì đã biết, vậy thì nô tì cáo lui.”

Đối với Lục Cẩm Dao mà nói, bữa tiệc ngày mai sẽ là quan trọng nhất, món ăn thể hiện sự coi trọng của phủ Vĩnh Ninh hầu đối với nàng ấy, không chỉ đơn giản là ăn bữa cơm giữa người nhà mẹ đẻ và người nhà chồng.

Ý ngoài lời là nếu như làm tốt thì sẽ có thưởng.

Bữa gia yến lần trước, bên phía đích tôn còn phái người soi xét. Lần này là tiệc mời người của phủ Bình Dương hầu, đến cơ hội Hàn thị xen vào cũng không có, vừa mới tờ mờ sớm hôm, Khương Đường đã đến phòng bếp lớn.

Phòng bếp lớn chỉ còn lại một đầu bếp, ba người khác thì đi theo đến Tây Bắc, không biết bao giờ mới về.

Đầu bếp biết Khương Đường là tâm phúc bên cạnh Tứ nương tử thế nên vô cùng khách sáo: “Khương cô nương, ngươi xem mấy cái thực đơn đi, thông gia của phủ chúng ta đến luôn là hai mươi sáu món mặn, tám món rau trộn, ba món canh.”

Phân lệ giống như gia yến nhưng phong phú hơn so với gia yến.

Tổng cộng gia yến có mười sáu người, lầm này chỉ có mình Bình Dương hầu phu nhân, cộng thêm Trịnh thị, Hàn thị tiếp khách, tính ra thì chỉ có bốn người.

Đầu bếp tên là Trần Nhị, hắn khó xử nói: “Khương cô nương, cả chúng ta chỉ có hai con người, nào có thể làm hết hai mươi sáu món được.”

Bữa gia yến lần trước, phải chuẩn bị trước trọn năm ngày, lên thực đơn mua sắm mất nửa ngày, Trần Nhị sợ hỏng việc. Cho dù hắn có hai đồ đệ hỗ trợ thì cũng không thành.

Khương Đường cười bảo: “Phu nhân thương cảm nên đã gọi Tôn đại nương và Lý đại nương ở phòng bếp nhỏ của chính viện tới giúp đỡ, nên chuyện này ngươi không cần lo.”

Loading...