Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 133

Cập nhật lúc: 2024-11-15 08:07:25
Lượt xem: 12

Khương Đường nhẹ giọng nói: "Gặp qua Yến tiểu nương tử."

Yến Minh Song gật đầu như gà mổ thóc, giọng nói được đè ép đến mức thấp nhất: "Tỷ tỷ, là muội là muội đây, ngày đó tỷ đã cứu muội, muội vẫn chưa kịp nói lời cảm tạ. Cảm tạ ân cứu mạng của tỷ tỷ.”

Yến Minh Song quay đầu nhìn những khách nhân đang xếp hàng, nhớ rõ An Dương quận chúa, không thể gây rắc rối, không thể nhắc lại chuyện này trước mặt mẫu thân nàng ấy, vì vậy khi biết cửa hàng này là của Cố tứ nương tử, nàng ấy liền đến đây mỗi ngày.

Ở chỗ mẫu thân nàng ấy chỉ nói là thèm ăn, trong lòng cảm thấy phiền chán muốn c.h.ế.t nên mới muốn ra ngoài chơi, chưa từng tiết lộ điều đó dù chỉ là nửa phần.

Mỗi ngày nàng ấy đều sang đây, cuối cùng cũng gặp được.

Yến Minh Song nhanh chóng chỉ mấy thứ, "Muội muốn cái này, cái này ... Điểm tâm tỷ làm hôm đó thật sự ăn vô cùng ngon luôn đó.”

Cửa hàng này là cửa hàng của Cố tứ nương tử, ai cứu nàng ấy thì nàng ấy sẽ báo đáp người đó, nàng ấy không cần phải quan tâm đến việc làm ăn của Lục Cẩm Dao, mua vài món đồ là được.

Hoài Hề lưu loát gắp điểm tâm, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, phía này Khương Đường đang tính tiền thu bạc.

Khương Đường cười nói: "Sức khỏe của ngài đã bình phục thì tốt rồi, lần sau đứng ở mé nước phải cẩn thận một chút. Tổng cộng là một lượng bốn đồng."

Đôi mắt của Yến Minh Song rất giống với những con vật nhỏ mà Khương Đường đã nhìn thấy trước kia, ngân ngấn nước, "Muội nghe tỷ tỷ, sau này sẽ không đi nữa, hôm khác muội sẽ trở lại thăm tỷ.”

Yến Minh Song mua điểm tâm xong, cũng không có chặn người phía sau, lại để cho xa phu giữ cửa dời xe ngựa đi xa một chút, đừng làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của cửa hàng.

Nàng ấy mang theo nha hoàn đi cửa sau, đi tới cửa, Yến Minh Song nói: "Ngươi đứng trông coi ở cửa, ta đi vào bàn chuyện làm ăn với Tứ nương tử.”

Lục Cẩm Dao đang ở hậu viện kiểm tra xem bếp sau có sạch sẽ không, hiện tại nhìn vẫn được, mới mở cửa không tới một tháng, đương nhiên chỗ nào cũng sạch sẽ.

Nàng ấy nhắc nhở: "Ở các góc khuất rất dễ bị bụi bẩn bám vào, bát đĩa đã dùng xong nhất định phải rửa sạch sẽ. Đừng chỉ vì muốn đỡ việc mà lười biếng, một khi bị phát hiện các ngươi hãy tự nghĩ đến hậu quả đi."

Ba vị sư phụ làm điểm tâm và hai bà tử phụ việc đồng thanh nói đã biết, vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-133.html.]

Bà tử vội vàng mở cửa ra nhìn, là một tiểu nương tử ăn mặc hoa lệ, dung mạo tinh xảo.

Yến Minh Song nói: "Ta là tiểu nương tử của phủ Yến quốc công, Tứ nương tử có ở đây không, ta muốn đi vào thương lượng chuyện làm ăn một chút."

Bà tử nghe thấy Lục Cẩm Dao từ bên trong nói: "Cho nàng ấy vào đi." Lập tức mời người tiến vào.

Khi Lục Cẩm Dao nhìn thấy xe ngựa của phủ Yến quốc công ở cửa, nàng ấy đã mơ hồ đoán được rằng đó không phải là ai khác mà chính là Yến Minh Song.

Nàng ấy mời Yến Minh Song vào sương phòng ở hậu viện, trực tiếp hỏi: "Yến tiểu nương tử muốn bàn chuyện làm ăn gì?"

Yến Minh Song lấy ra năm mươi lượng bạc từ trong hà bao, vốn dĩ nàng ấy muốn mua Khương Đường từ Lục Cẩm Dao, sau này đối xử thật tốt với nàng, nếu sau này Khương Đường không muốn làm nha hoàn nữa thì chuộc thân cho nàng cũng không muộn.

Nhưng mà nàng ấy thậm chí còn không bảo vệ được nha hoàn của mình nỗi.

Ngân Túc đã không còn, bị mẫu thân của nàng ấy đánh hai mươi gậy rồi vứt ở trang tử, lại không được mời đại phu nên liền c.h.ế.t ở nơi đó.

Yến Minh Song cảm thấy mua Khương Đường là không thể, nàng ấy vẫn chưa xuất giá, ngay cả một cái nhà cũng không có, mẫu thân sợ nàng ấy gặp chuyện không may nên luôn để mắt đến nàng ấy. Đưa Khương Đường đến phủ Yến quốc công cũng không phải là một nơi tốt đẹp.

Khương Đường ở nơi này của Lục Cẩm Dao sống khá tốt.

Nghĩ tới nghĩ lui, thứ mà Khương Đường thiếu nhất chắc là bạc.

“Lục tỷ tỷ, làm phiền tỷ đưa thứ này cho nàng ấy.” Yến Minh Song nói, “Tặng bạc không phải là vì ta nghĩ bạc có thể mua được ân cứu mạng, mà chẳng qua ta cảm thấy tặng nàng ấy bạc thì nàng ấy có thể mua được những thứ mà nàng ấy muốn, ngày hôm đó cũng cảm tạ Lục tỷ tỷ.”

Lục Cẩm Dao luôn chiếu cố đến Khương Đường.

Lục Cẩm Dao gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt: "Nàng ấy cứu Yến muội muội không phải là để muốn muội tri ân báo đáp, lúc đó nguy hiểm như thế, nàng ấy không hề nghĩ ngợi mà nhảy xuống."

Yến Minh Song: "Ta biết. Nếu không còn việc gì khác thì Lục tỷ tỷ, ta xin cáo từ."

Loading...