Xuyên sách ta đầu tất mặt tối nghĩ cách làm giàu - Chương 115
Cập nhật lúc: 2024-11-15 07:59:47
Lượt xem: 17
Thư của Cố Kiến Sơn đã phái người ra roi thúc ngựa đưa về Thịnh Kinh, dựng trại tạm ở trong rừng nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm hôm sau đã lên đường. Vào ngày mùng 10 tháng 5, có quân đội chạy đến Tây Bắc, có người ngồi xe ngựa hồi kinh.
Xe ngựa từ Tương Thành Tây Nam trở về dừng lại ở trước cổng chính của Vĩnh Ninh Hầu phủ.
Gã sai vặt Hầu phủ đã đứng canh trước cửa thành từ sớm, khi xe ngựa vào thành liền vội vàng trở về bẩm báo. Nhóm người Trịnh thị thu dọn đồ đạc xong liền đợi ở cửa, nhị nương tử Hứa thị và Hàn thị một trái một phải đứng ở bên cạnh Trịnh thị, Hứa thị rất ít khi ra ngoài, vì chờ Cố Kiến Thủy trở về nên đã cố ý trang điểm.
Lục Cẩm Dao đang mang thai, hơn nữa thêm việc chuẩn bị gia yến nên hiện tại người đang ở chính viện. Vân thị cũng ở chính viện hỗ trợ, đồ ăn, điểm tâm, trà, rượu... mọi thứ đều phải được chuẩn bị đầy đủ.
Vốn dĩ lần trước khi Cố Kiến Sơn trở về cũng đã chuẩn bị như vậy một lần, nhưng Cố Kiến Sơn đã trở về sớm một ngày, buổi tối đã dùng cơm cùng với mọi người.
Đợi ở cửa ước chừng nửa khắc, hai chiếc xe ngựa liền chạy từ đầu đường vào.
Người đánh xe vẫn là người của Hầu phủ, một người khác là gã sai vặt của Cố Kiến Thủy.
Hai chiếc xe ngựa chậm rãi dừng lại, gã sai vặt nhảy xuống đầu tiên, sau đó chuyển ghế dẫm đặt ngay ngắn, "Nhị gia, đã đến rồi, phu nhân và nhị nương tử đều đang đang chờ."
Rèm xe được vén lên, Cố Kiến Thủy từ trên xe bước xuống, mỉm cười nhìn thoáng qua Hứa thị rồi vươn một tay vào trong.
Đám người còn đang đắm chìm trong niềm vui khi Cố Kiến Thủy trở về thì nhìn thấy Cố Kiến Thủy nắm một bàn tay trắng nõn yêu kiều, dẫn một phụ nhân xinh đẹp từ trên xe bước xuống.
Phụ nhân này búi tóc, bên tóc mai cài một chiếc trâm bạch ngọc, lông mày thanh mảnh, đôi mắt to tròn, dáng người mảnh khảnh, làn da vô cùng trắng nõn.
Một nha hoàn đi theo phía sau, dẫn theo một tiểu công tử thắt b.í.m tóc.
Nhưng mà chỉ hơn một tuổi, vừa tập tễnh biết đi, loạng choạng đi theo phía sau Cố Kiến Thủy và phụ nhân xinh đẹp.
Hứa thị run rẩy một hồi lâu, vẫn chưa lấy lại tinh thần cho đến khi Cố Kiến Thủy đưa phụ nhân tiến lên hành lễ.
Nàng vô thức nhìn về phía Cố Kiến Thủy, chỉ cảm thấy người bên gối mình đã xa lạ đến mức khiến người ta không nhận ra được.
Đầu óc nàng quay cuồng ong ong nhìn Trịnh thị với ánh mắt tựa như đang cầu xin giúp đỡ, trong lúc nhất thời Trịnh thị cũng không phản ứng đến.
Cố Kiến Thủy quỳ trên mặt đất, lặp lại lời nói, "Mẫu thân, nhi tử ở bên ngoài không thể tận hiếu, hôm nay mang Nguyệt Nương và Duệ ca nhi đến thỉnh tội."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ta-dau-tat-mat-toi-nghi-cach-lam-giau/chuong-115.html.]
Trịnh thị nói: "Con đứng lên đi, Nam Hương, ngươi mang hai vị này từ cửa hông đi vào, đừng để người khác chê cười."
Trịnh thị nâng cằm lên, liếc nhìn hai người đang quỳ bên cạnh Cố Kiến Thủy.
Nguyệt Nương ôm Cố Ninh Duệ, sắc mặt càng trắng hơn. Cố Kiến Thủy sợ hãi đến mức quên sạch những gì người lớn dặn nó kêu tổ mẫu trước đó.
Hứa thị thở phào nhẹ nhõm, bàn tay đỡ Trịnh thị hơi siết chặt: "Mẫu thân, bên ngoài nóng, chúng ta đi vào thôi."
Cố Kiến Thủy còn muốn lên tiếng, Trịnh thị lạnh mặt, "Nếu ngươi muốn vào từ cửa hông với bọn họ thì không có ai ngăn cản ngươi."
Nguyệt Nương giật tay áo Cố Kiến Thủy, lắc đầu với hắn.
Cố Kiến Thủy vừa về đến thì đã có gã sai vặt đem tin tức đến chính viện.
Bạch Vi nghe được rõ ràng, kể hết cho Lục Cẩm Dao nghe, "Nhị gia trở về còn mang theo một ngoại thất, dẫn theo một nam oa hơn một tuổi. Sắc mặt nhị nương tử rất tệ, phu nhân bảo hai người kia đi vào bằng cửa hông.”
Gia yến tổng cộng có mười sáu người, trước kia các thiếu gia trong phủ cho dù còn ở trong tã lót vẫn có nhũ mẫu ôm.
Nhưng người này cũng không coi là tiểu công tử.
Lục Cẩm Dao: "Phân phó xuống, gia yến vẫn sẽ tiếp tục như thường lệ."
Nếu đã đi vào bằng cửa hông thì ngay cả thiếp thất cũng không bằng, cũng không cần phải hòa nhã với người này. Nếu Cố Kiến Thủy không đi theo nàng ta vào bằng cửa hông thì trong lòng hắn, Hầu phủ đương nhiên quan trọng hơn.
Gia yến vẫn tổ chức như thường lệ là được.
Lục Cẩm Dao vuốt chiếc trâm ở giữa tóc mai, cảm thấy Cố Kiến Thủy người này đúng thật là ngu ngốc. Hứa thị vì chuyện này mà lo lắng, Lục Cẩm Dao cũng cảm thấy thực sự không đáng.
Một thứ đồ chơi ngay cả thiếp cũng không phải, hài tử của nàng ta cũng không thể nào lên được gia phả, có gì mà phải kiêng kị.
Tuy nhiên, sợ là cũng sẽ cảm thấy đau lòng.
Sau khi Cố Kiến Thủy vào phủ, hắn trở về Yến Minh Đường rửa mặt, thu dọn trước, sau đó mới đi đến chính viện. Nguyệt Nương và Cố Ninh Duệ được an trí ở trong sương phòng của chính viện, căn bản không được dẫn đến Yến Minh Đường.